Scandal Của Cậu Đáng Yêu Hơn Cậu Nhiều

Chương 7: Cái app này thành tinh rồi hả?



Tề Tuấn hít một ngụm khí lạnh, hắn hơi lúng túng cười cười: "Cái app này tao sợ nó thành tinh rồi luôn, không thì mình thoát ra đổi chủ đề đi."

"Chả sao cả, tao cãi được." mặt Giang Ảnh chẳng hề biến sắc "Không thành vấn đề."

Tề Tuấn: "..."

Không cần đâu, thực sự không cần cố tới mức đó đâu.

"Câu hỏi ở đây lấy từ đâu ra thế?" Tề Tuấn tò mò hỏi.

"Lấy từ mấy chủ đề có lượt thảo luận cao trên Weibo hoặc Zhihu, trực tiếp copy qua đây luôn. App cũng sợ biên hàm cảnh cáo của luật sư lắm nên chả dám ăn không nói có bịa ra câu hỏi đâu." Giang Ảnh hiểu rõ lắm.

Đối thủ mà hệ thống chỉ định ngẫu nhiên cho Giang Ảnh đã vào phòng trò chuyện rồi. Đối thủ lần này của cậu tên [Bánh Trung Thu], lập trường là tự chọn, cậu ta cho rằng kỹ năng diễn xuất của Giang Ảnh vẫn còn được.

[Bánh Trung Thu]: Có đó không?

[Bánh Trung Thu]: Đỏ mặt ngại ngùng.jpg

[Bánh Trung Thu]: Có gì nói đấy. Thực ra kỹ năng diễn xuất của Giang Ảnh cũng không tệ lắm đâu. Cậu đừng coi đám anti trên mạng chê bai diễn xuất của cậu ấy, nếu không sẽ rất dễ có định kiến. Có một vài khoảnh khắc, tình cảm của cậu ấy biểu lộ chân thành lắm luôn."

[Giải Lão Bản]: ???

[Giải Lão Bản]: Đừng tẩy não người khác như thế, kỹ năng diễn xuất của Giang Ảnh nát như thế nào là chuyện rõ như ban ngày

[Giải Lão Bản]: Mỉm cười.jpg

Tề Tuấn đứng ngoài cuộc chiến: "..."

"Mày thực sự phấn khích đến thế à?" Tề Tuấn nhìn vẻ mặt phấn khích của Giang Ảnh, không khỏi kinh ngạc.

Bình thường Giang Ảnh chỉ yêu mỗi mình mình, bây giờ chỉ vì muốn thắng một trận mà không tiếc lời mắng chửi bản thân.

"Dù sao thì người ta cũng chả biết tao là Giang Ảnh." Giang Ảnh hớn ha hớn hở nói.

[Giải Lão Bản]: Kỹ năng diễn xuất của Giang Ảnh nát thấy gớm. À không, cậu ta làm gì có kỹ năng diễn xuất. Tình cảm của mấy đứa học sinh tiểu học khi đọc thuộc lòng bài tập đọc còn phong phú hơn cậu ta lúc đọc lời thoại nhiều.

[Giải Lão Bản]: Kỹ thuật đọc lời thoại thì kém, lại còn không cảm nhận được tình tiết kịch bản. Cậu biết không, phim truyền hình nào để tên Giang Ảnh thì nghĩa là lượt xem không ổn, phim điện ảnh nào dám để tên cậu ta thì chắc chắn phòng vé sẽ ế ẩm. Tui nói nhiều như vậy rồi, cậu đã hiểu chưa?

[Giải Lão Bản]: Đừng vì ba cậu ta là ảnh đế mà cho rằng kỹ năng diễn xuất của Giang Ảnh sẽ tốt. Kỹ năng diễn xuất ấy à, thứ này ở trong nhà bọn họ là di truyền cách thế hệ.

[Bánh Trung Thu]: ...

[Bánh Trung Thu]: Đừng nói vậy chứ, dù sao Giang Ảnh cũng có nhiều fan như vậy cơ mà...

[Giải Lão Bản]: Cậu lạc đề, tui kêu hệ thống trừ điểm cậu. Nhiều fan thì liên quan quái gì tới kỹ năng diễn xuất nát? Tui nói rồi, đến fans cậu ta cũng cảm thấy kỹ năng diễn xuất của cậu ta nát, nát lắm luôn. Với lại, bản thân cậu ta cũng không chịu cố gắng, chẳng thấy cậu ta muốn đóng phim cho tốt tí nào cả.

[Giải Lão Bản]: Trong bộ《Lời thì thầm của tình yêu》có một cảnh diễn dưới mưa, cậu ta NG nhiều đến nỗi đạo diễn muốn ôm đầu gào khóc. Nói thật chứ mấy cảnh phim cậu ta đóng đủ để nuôi sống đám blogger bóc phốt phim ảnh luôn rồi. Trên Weibo có một blogger ngày nào cũng mắng chửi cậu ta, giờ người ta đạt hơn năm vạn fan rồi đấy.

[Bánh Trung Thu]: Cmn cậu là anti hả???

【Hệ thống nhắc nhở, người chơi "Bánh Trung Thu" hỏi thăm mẹ đối phương, trừ 20 điểm. Người chơi lưu ý, tài khoản sẽ bị khóa nếu bị trừ đến 100 điểm.】

【Hệ thống thông báo, người chơi "Bánh Trung Thu" đã rời khỏi trò chơi, ván này "Giải Lão Bản" giành thắng lợi.】

"Cãi theo chủ đề chẳng khó gì cả, ở khu tự do vẫn thú vị hơn nhiều." Giang Ảnh nói.

Tề Tuấn ở bên cạnh quan sát toàn bộ cuộc chiến, lúc này hắn không biết nói gì cho phải, chỉ đành cố gắng khen ngợi một câu: "Mày thực sự quá giỏi luôn."

"Phát huy bình thường thôi mà." Giang Ảnh khiêm tốn lắm, "Hơn nữa tao cũng có nói gì sai đâu, kỹ năng diễn xuất của Giang Ảnh nát vốn là chuyện rõ như ban ngày."

"Không ngờ cậu cũng biết mình biết ta cơ đấy." một giọng nói khác vang lên, không biết Thích Trục tới từ khi nào. Anh đang tháo khẩu trang với kính râm thì nghe thấy lời "khiêm tốn" kia của Giang Ảnh.

"Chỉ có tôi mới được nói mình, cậu không được!" Giang Ảnh úp điện thoại xuống mặt bàn, tránh việc Thích Trục nhìn thấy giao diện của app, cậu nhìn về phía anh hỏi, "Cậu bảo cậu không tới mà, trời tối thui như này còn đeo kính râm làm gì thế?"

"Cậu đã hỏi tôi có muốn tới hay không đâu, tôi cũng không bảo là tôi sẽ không tới." Thích Trục ngồi xuống bên cạnh Giang Ảnh, nhàn nhạt nói, "Tôi hot mà, đi đâu cũng phải cẩn thận."

"Ý cậu là tôi flop chứ gì! Cũng phải, quan hệ của chúng ta kém như vậy, sao mà cùng ngồi ăn cơm được đây." Giang Ảnh nói, "Hai chúng ta tốt nhất là đừng dính dáng gì đến nhau thì hơn."

"Quan hệ của hai người..." Tề Tuấn nói được một nửa đành ngậm miệng. Quan hệ của hai người này vô cùng kỳ quái, người ngoài như hắn cũng không tiện bình luận.

Người đến họp lớp cũng gần đủ rồi, mọi người nói chuyện cũng chỉ tập trung vào vài chủ đề. Trường cấp hai của bọn họ cũng được coi là ngôi trường đứng thứ nhất, thứ hai thành phố H, chất lượng đầu ra của trường rất cao. Trong lớp bọn họ cũng chỉ có ba người Giang Ảnh, Thích Trục và Tề Tuấn là gia nhập giới giải trí.

Chủ nhiệm lớp cấp hai cũng được mời đến, thầy Trương vừa vào cửa đã nhìn thấy Giang Ảnh ngồi trong phòng: "Ơ lớp phó kỷ luật à?"

"Ờ ha!" Tề Tuấn đột nhiên nhớ ra, "Ngày trước Giang Ảnh làm lớp phó kỷ luật, nó dùng tận mấy quyển vở chỉ để ghi lại một đống chuyện vặt vãnh. Trong lớp có đứa nào trộm bài tập của bạn, đứa nào ngủ gật trong giờ học nó biết rõ hơn thầy cô nhiều. Đệt, hồi đó ngày nào tao cũng lén lút viết thư tình cho nữ sinh lớp bên, đến việc này sao bác bán hàng ở canteen cũng biết thế!"

"Do đó là sở thích lớn nhất trong số sở thích ít ỏi của cậu ấy mà." Thích Trục nãy giờ im lặng đột nhiên chêm vào một câu.

Tề Tuấn: "?"

Bầu không khí ở lớp bọn họ trước giờ cũng khá tốt, lâu rồi không gặp nhưng mọi người cũng không cảm thấy xa lạ lắm. Bọn họ chẳng ai khoe khoang thành tựu của mình lúc này, chỉ nói về những chuyện hồi còn đi học

"Ê, chúng mày còn nhớ không? Hồi trước trường mình không cho gọi đồ ăn ngoài á, Giang Ảnh dùng tên Thích Trục đê đặt hàng, xong hai đứa nó cùng bị phạt đứng."

"Quên thế quái nào được. Tao còn nhớ có lần Giang Ảnh đứng đọc bản kiểm điểm mà nghe chả khác gì nó đọc rap. Lúc đó có người còn kêu nó mau debut đi."

Giang Ảnh thở dài: "Ăn chưa được mấy miếng đã uống lắm như thế, chuyện từ kiếp nào rồi mà còn bỏ ra cà khịa tao."

Chủ đề nói chuyện của mọi người lại rẽ sang hướng khác. Giang Ảnh nhìn Thích Trục đang ngồi cạnh mình mới nhớ ra mình phải đòi lại sự trong sạch cho [Giải Lão Bản], vì vậy cậu ngứa mồm muốn khiêu khích Thích Trục một xíu.

"Ăn cơm đi, nghịch điện thoại cái gì!" Giang Ảnh học hỏi giọng điệu của anh trai mình lúc giáo huấn người khác, "Có gì lôi cuốn thế?"

Thích Trục ngẩng đầu, anh nhìn Giang Ảnh một lát, biểu cảm vẫn chẳng thay đổi chút nào nhưng ánh mắt dường như có chút nghiền ngẫm và cả sự đồng tính chẳng hiểu ra làm sao, anh nói: "Quả thực rất lôi cuốn hơn ăn cơm nhiều."

Giang Ảnh hơi cau mày, cậu đột nhiên có dự cảm không tốt lắm: "Gì cơ?"

Một giây sau, điện thoại cậu đặt trên bàn đổ chuông, là Trần Sơ, trợ lý của cậu gọi đến.

Giang Ảnh vẫn còn nhớ điều mình đáp ứng trợ lý Trần trước khi tới đây, cậu nghe điện thoại, vội đánh đòn phủ đầu: "Em không làm gì hết, em còn đang họp lớp với bạn học."

Trợ lý Trần: "... Anh biết."

"Vậy có chuyện gì thế?" Giang Ảnh hơi nghi hoặc, bình thường Trần Sơ chẳng thích gọi điện cho cậu đâu, có chuyện gì đều nhắn tin trong wechat, mỗi lần anh ta gọi điện thoại cho cậu đều là do cậu bị chửi lên hot search.

"Em lại lên hot search à?" Giang Ảnh thử dò hỏi.

"Bạo rồi luôn." Trợ lý Trần nói, "Là thế này, anh tóm tắt cho cậu nghe. Vừa nãy Trì Vân Khai, rapper của T.ATW tham gia một show thực tế. Cậu ta rút được một cái thăm, kêu cậu ta phải dùng một cái app tên là "Cãi Cọ", để hệ thống lựa chọn đối thủ ngẫu nhiên rồi cùng cãi lộn. Chắc cậu chưa dùng cái app này bao giờ đâu, ra mắt từ mấy năm trước rồi, chỉ dùng để cãi lộn thôi. Anh thấy mấy người dùng cái app này đều là kiểu ăn no rửng mỡ."

Giang Ảnh: "..."

Có vẻ trợ lý Trần cáu lắm, nói tới nói lui càng lúc càng hùng hồn: "Anh nghĩ tổ tiết mục cũng không biết trong mục giới giải trí mới thêm mấy cái chủ đề kiểu 'kỹ năng diễn xuất của Giang Ảnh có nát không?'. Trì Vân Khai nể mặt đồng đội của mình là Cố Vị, cực kỳ nỗ lực khen cậu. Nhưng mà đối thủ của cậu ta mạnh quá trời, hình như còn là anti fan của cậu đấy, tên đó tận lực mắng chửi cậu. Vừa rồi bọn họ livestream, bây giờ mọi người đều thấy hết rồi. Để anh biết cái tên [Giải Lão Bản] này là thằng cháu rùa rụt cổ nào thì anh không uýnh chết hắn không được."

Giang Ảnh: "..."

"Anh biết cậu có thể mắng người, cũng biết fan của cậu có thể chửi người. Nhưng mà anh trước giờ chưa từng nghĩ đến việc bỗng một ngày gặp phải đối thủ dữ dằn như thế." Trợ lý Trần thở dài, "Cứ vậy đi, anh cúp máy trước. Anh đi tìm người giúp cậu quan hệ xã hội đã."

Giang Ảnh: "... Vâng."

Hình như gần đây cái acc dùng để cãi nhau này của cậu hơi tâm linh thì phải. Thế quái nào mà tùy tiện đi cãi lộn cũng đều lên hot search vậy! Mà sao lên lúc nào không lên, nhằm vào đúng lúc này làm gì không biết. Cậu còn chưa chứng minh được mình không phải fan Thích Trục mà đã biến mình thành anti Giang Ảnh rồi.

"Đang nghĩ gì thế?" Thích Trục quơ quờ tay trước mặt Giang Ảnh

"Chẳng nghĩ gì cả." Giang Ảnh hoàn hồn.

"Coi hot search chưa?" Thích Trục đẩy điện thoại của mình về phía Giang Ảnh, "Cái app này cũng thú vị lắm, tôi cảm thấy chắc cậu sẽ thích nó đấy. Hợp với cậu lắm, cậu không nghĩ tới việc tải về à?"

"Chưa dùng bao giờ, tôi không thích." Giang Ảnh quay đầu đi.

"Uầy! Giang nhị thiếu, đây có phải là cái vừa rồi... Áu!" Tề Tuấn nhìn thoáng qua màn hình điện thoại của Thích Trục, hắn còn chưa nói xong đã bị Giang Ảnh đạp mạnh vào chân một cái.

Nửa sau của bữa cơm Giang Ảnh nuốt xuống mà chẳng cảm nhận được tí gì. Mấy đại fan cậu quen liên tục gửi tin nhắn khóc than cho cậu.

[Anh ơi, cái tên "Giải Lão Bản" kia mắng anh thực sự quá đáng lắm luôn á.]

[Mặc dù bọn em là fan anh không phải do anh có kỹ năng diễn xuất, nhưng bọn em cũng không thể nhẫn nhịn nhìn hắn mắng anh như thế được.]

[Anh ơi, tình báo mới nhất nè. Giải Lão Bản là fan Thích Trục. Em biết ngay mà, chỉ có nhà bọn họ mới suốt ngày mắng anh thôi.]

"Thần tượng phải cách xa cuộc sống của fan ra." Thích Trục không đồng ý nói

Giang Ảnh liếc mắt nhìn Thích Trục đầy cảnh giác. Cậu cứ cảm thấy cái người này đang cười trên nỗi đau của cậu.

Trong nhóm fan trên Weibo, đại fan đang ăn ủi các chị em Silhouette.

Đại fan Silhouette: Không sao đâu các chị em, mấy tên này chỉ dám nói xấu sau lưng người khác thôi, vừa nhìn đã biết chẳng phải loại người đứng đắn gì cho cam. Có bản lĩnh thì đến trước mặt anh tụi mình nói xem nào.

Silhouette 1: Đúng đấy. Tui thấy hắn phải bị Giang Ảnh nhà chúng ta uýnh cho một trận mới biết ngoan ngoãn cụp đuôi lại.

Silhouette 2: Cái đám nhà Thích Trục quá đáng quá!!!

"Nào, ăn miếng đùi gà."

"Đây, tôi lấy cậu ít rau."

Giang Ảnh đang nhìn chằm chằm vào điện thoại, làm gì có thời gian rảnh mà ăn cơm. Thái độ của Thích Trục hơi khác thường, anh giúp cậu gắp thức ăn, tiện mồm học theo giọng điệu của cậu khi nãy, giáo huấn một câu, "Ăn cơm đi, nghịch điện thoại cái gì!"

Chiếc hot search này đã bị kéo xuống rồi, cơ mà như vậy cũng chả cản được trí tưởng tượng phong phú của cư dân mạng. Sự tình biến đổi khôn lường, chờ đến khi Giang Ảnh về đến nhà, [Giải Lão Bản] đã bị cư dân mạng xác định thuộc tính fan luôn rồi. Mà chả hiểu sao mà fan của cậu với fan Thích Trục lại lao vào cãi lộn.

"A... Chuyện quái gì vậy trời." Giang Ảnh úp sấp mặt xuống giường, "Phiền chết mất thôi."

Chẳng rõ trong lời nói của cậu có từ khóa nào mà khởi động chương trình của loa thông minh. Trong phòng vang lên tiếng máy móc ra vẻ cool ngầu của bạn học Dưa Nhỏ: "Cuộc sống tốt đẹp như vậy sao chủ nhân phải phiền não chứ. Để Dưa Nhỏ mở cho ngài nghe bài hát《Vận may đến》. Chúc ngài mỗi ngày đều may mắn, nụ cười nở trên môi."

_ _ _