09. [ Bị chịch *** trong hẻm nhỏ]
Edit: Yu Xin
===========================
Cố Lạc cảm thấy mình bị điên rồi, vậy mà anh lại thật sự đi đón năm mới cùng với nhân viên bảo an của công ty.
Thật ra Cố Lạc cũng không phải không có người hẹn cùng đi, từ gọi điện trực tiếp đến nhắn tin wechat, nhưng anh hoàn toàn không có hứng thú đi cùng những người đó.
Về phần tại sao lại đi cùng với Tạ Nhung, anh chỉ có thể tự biện giải rằng vì mình và Tạ Nhung đã làm vài nháy với nhau, khó tránh khỏi cũng có chút cảm tình.
Đương nhiên loại cảm tình này chỉ giới hạn ở trên giường, một tổng giám đốc như anh sao lại có thể thích một nhân viên bảo an?
"Ăn mứt dâu tây không?"
Cố Lạc lại lần nữa cảm thấy mình bị điên thật rồi, đón năm mới cùng bảo an thì thôi đi, thế mà còn theo hắn vào quán ăn ven đường.
Tay trái người đàn ông cầm một hộp khoai tay răng cưa, tay phải cầm que kẹo dâu tây, trên cổ tay còn treo mấy xiên que rán... Cái nào cũng là đồ ăn thừa của Cố Lạc.
"A..." Tạ Nhung ra hiệu cho anh há miệng, Cố Lạc cắn một cái nửa viên kẹo, lớp đường bọc bên ngoài giòn giòn, dâu tây chua chua ngọt ngọt, mùi vị cũng không tệ lắm.
"Ăn nữa không?"
"Tôi tự làm."
Trước đó Cố Lạc sợ dơ tay nên đều do Tạ Nhung cầm cho anh ăn. Tạ Nhung bị anh sai chạy đến chạy đi, với anh đây hẳn là một chuyện nhục nhã, ấy nhưng Tạ Nhung lại làm rất vui vẻ.
Trên thực tế Tạ Nhưng không chỉ rất vui vẻ, ở những nơi Cố Lạc không nhìn thấy, khóe miệng còn ngoác đến tận mang tai.
Cố Lạc chỉ liếc nhìn hắn một cái, con *** bự của hắn cũng có thể cứng ngay.
Loại hành vi này cũng giống như việc hoàng thượng đã hành hạ con sen cả trăm nghìn lần nhưng sen hèn mọn vẫn yêu mèo con như mối tình đầu, thậm chí còn khẽ thì thầm: "Ai là mèo con đáng yêu nhất nào, là mèo con nhà chúng ta nha~"
Nhất định phải kéo dài âm cuối đến sởn cả da gà.
Nhìn Cố Lạc ăn từng chút từng chút ăn hết que kẹo dâu tây, trong lòng Tạ Nhung cho ra kết luận: Quả nhiên em ấy thích dâu tây.
"Tiếp theo đi đâu?"
Toàn bộ hành trình đêm nay do Tạ Nhung sắp xếp. Đầu tiên bọn họ đến một quán cơm ở sâu trong hẻm ăn cơm, người xếp hàng dày như lông trâu, Tạ Nhung lại còn sớm hẹn chỗ trước, Cố Lạc liền biết tên bảo an này ngay từ đầu đã không có ý tốt.
Làm sao hắn biết anh nhất định sẽ đồng ý chứ?
"Không đồng ý cũng không sao cả, tôi tự ở nhà xem TV."
"Hừ." Nhận ra mình vô tình nói ra suy nghĩ trong lòng, Cố Lạc hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi lẫn vào trong dòng người nhộn nhịp.
Tạ Nhung nhét hết đồ ăn thừa còn lại của Cố Lạc vào miệng, sau đó bước nhanh về trước theo kịp bước chân anh.
Đằng trước là quảng trường Ngọc Đường, đang diễn ra hoạt động đếm ngược.
Mặc dù không phải Tết Nguyên Đán nhưng dựa theo tính tình thích náo nhiệt của người trong nước nên có rất nhiều người đến đây xem.
Nếu như Cố Lạc muốn tham gia những hoạt động tương tự như thế này, lần nào cũng sẽ ngồi trên ghế VIP xem, song hôm nay lại là lần đầu tiên anh hòa lẫn trong nhóm người đang đứng.
Trẻ nhỏ một tay nắm tay mẹ một tay nắm quả bóng bay hình thỏ con, những cặp đôi yêu nhau, những đôi bạn thân cười đùa vui vẻ, tất cả đều tạo nên khung cảnh xã hội nhộn nhịp.
Cố Lạc mím môi, anh đã không còn nhớ rõ đã bao lâu mình không hòa nhập vào không khí như thế này nữa.
Sống trong một gia đình giàu có, sau khi trưởng thành thì trở thành tổng giám đốc một công ty có tiếng, khi là con người anh có ngoại hình xuất sắc khiến người qua đường luôn phải ngoái nhìn lần thứ hai, cho dù biến thành mèo thì Cố Lạc vẫn luôn được những con mèo khác săn đón, từ lâu anh đã sớm quen với sự tung hô và nịnh hót của người xung quanh.
Vậy nên đối với hành động lấy lòng của Tạ Nhung, thật ra Cố Lạc chẳng cảm thấy kinh ngạc gì.
Khoan, bảo an đi đâu rồi?
"Cho em." Đang miên man suy nghĩ thì trong tay anh bỗng bị ai đó nhét vào một sợi dây, Cố Lạc mê mang ngẩng đầu lên, trước mặt bị bóng dáng cao lớn của Tạ Nhung che khuất, còn có... một quả bóng bay lơ lửng?
"Anh làm gì vậy? Cái thứ ấu trĩ này..."
Còn chưa nói hết, Tạ Nhung đã cười ngắt lời anh: "Tôi cảm thấy quả bóng này khá giống với em."
Quả bóng bay có hình mèo con, hoa văn ba màu hoàn toàn giống với Cố Lạc.
"Hừ, xấu muốn chết, có chỗ nào giống tôi?" Cố Lạc ghét bỏ muốn nhét bóng bay vào tay Tạ Nhung, lại bị tay hắn đè lại.
"Em đẹp hơn nó nhiều." Tạ Nhung hơi khom lưng, dán sát bên tai anh nói, "Em xinh đẹp nhất."
Cố Lạc không nói gì nữa, nhưng không biết vì sao, bên tai lại nổi lên một tầng đỏ ửng.
Mặc dù đã nghe những lời khen ngợi cả trăm nghìn lần, nhưng vì sao khi nghe Tạ Nhung nói những lời này, trong lòng lại vẫn nổi lên bọt sóng?
Bên tai truyền đến tiếng reo hò của đám đông, ánh mắt Cố Lạc dời đến màn hình led lớn ở trên quảng trường, một năm mới, sắp đến.
Vài giây đếm ngược cuối cùng, Cố Lạc được người đàn ông ôm trọn vào lòng từ phía sau, nụ hôn ấm áp rơi xuống một bên mặt anh, theo sau là giọng nói khàn khàn trầm ấm của người nọ: "3, 2, 1, chúc mừng năm mới, tổng giám đốc của tôi."
Cố Lạc không mở miệng, chỉ yên lặng ở trong lòng thầm nói: Chúc mừng năm mới, bảo an thối.
Kết thúc hoạt động đếm ngược, Cố Lạc đi theo dòng người tiến về phía trước, tầm nhìn dần dần trở nên rộng mở, người nào muốn đi hát karaoke hay muốn về nhà đều tự rời đi theo hướng mình muốn.
Cố Lạc không biết nên đi đâu, lúc đi ngang qua một con hẻm nhỏ, bỗng bị Tạ Nhung kéo vào trong.
"Anh làm..." Tiếng trách cứ còn chưa nói xong, bàn tay của Tạ Nhung đã che lại trước miệng anh, nói khẽ: "Suỵt, nhỏ giọng thôi nào, nếu không may bị ai đó phát hiện sẽ không tốt đâu."
Phát hiện gì cơ?
Không đợi Cố Lạc nghĩ ra, anh đã bị Tạ Nhung ép dựa lên tường, ngón tay hắn linh hoạt cởi thắt lưng anh, men theo mép quần lót trượt vào trong.
Đầu ngón tay mang theo hơi lạnh từng chút một cắm vào trong miệng *** ấm áp, Cố Lạc theo bản năng co rút vách thịt, tiếp đó trong đôi mắt đào hoa dâng lên lửa giận: "Lấy bàn tay thối của anh ra ngay, anh muốn làm gì hả?"
"Làm em." Tạ Nhung lời ít ý nhiều biểu đạt suy nghĩ của mình.
"Điên rồi, muốn làm cũng không thể chờ trở về rồi... a, đừng... dừng lại." Bàn tay tác quai tác quái xoa mạnh lên hột le của anh, miệng *** nhanh chóng chảy đầy nước, anh quả thật quá mẫn cảm, không chịu nổi một chút trêu chọc.
"Không cảm thấy rất kích thích sao?" Tạ Nhung không những không dừng lại, ngược lại còn ôm anh lên, để hai chân anh vòng lấy vòng eo rắn chắc của mình, ngón tay càng đâm sâu vào trong.
Cho dù đang ở bên ngoài, Tạ Nhung cũng không hề quên làm bước dạo đầu.
"Em nhìn xem, đây là nước do em chảy ra cả đấy." Ngón tay Tạ Nhung kéo ra một ít dịch nhờn, cố ý liếm ngón tay mình trước mặt Cố Lạc.
Cố Lạc muốn mắng hắn nhưng hiển nhiên Tạ Nhung đã không chờ kịp nữa.
Hôm nay hắn mặc cái quần chỉ có dây thun, so với quần của đồng phục bảo an dễ cởi hơn rất nhiều, chỉ cần kéo xuống một chút, thân *** thô to bốc hơi nóng đã bật ra ngoài.
Tiếp đó hắn dùng một tay vòng quanh eo Cố Lạc không để cho anh ngã xuống, một tay khác nắm lấy thân *** to lớn, dùng đầu *** ma sát với mép *** ướt nhẹp, một cú nhấp đã vào hơn nửa cây.
Miệng *** trống vắng lâu ngày bỗng được lấp đầy, Cố Lạc hơi ngẩng cổ lên, thỏa mãn híp mắt lại: "Ưm, lớn quá."
Mặc dù không phải lần đầu tiên nuốt lấy thân *** to bự như thế song Cố Lạc vẫn có chút không thích ứng nổi, miệng *** theo bản năng co bóp muốn nuốt trọn thân *** to lớn này.
Tạ Nhung cũng cắn chặt khớp hàm, nhỏ giọng nói một câu: "Khít thật."
Ngay sau đó hắn bỗng ưỡn lưng cắm thẳng đến tử cung.
Bụng nhỏ chợt căng đầy khiến Cố Lạc xém chút kêu lên thành tiếng, nhưng anh vẫn còn nhớ bây giờ mình đang ở bên ngoài, lúc nào cũng có thể bị người khác phát hiện ra hai người, anh tức giận cắn mạnh một cái lên vai Tạ Nhung.
Chút đau đớn đó đối với Tạ Nhung mà nói chẳng tính là gì cả, trái lại còn khiến hắn dùng thêm sức, mạnh mẽ cắm rút.
Hai mắt Cố Lạc rưng rưng, cặp mông tròn vểnh bị đâm đến đỏ bừng, tiếng bạch bạch bạch vang mãi bên tai không dứt, nước dâm cũng không ngừng chảy ra, nơi giao hợp càng trở nên lầy lội.
Miệng lộn chặt khít ướt nhẹp, những cái miệng nhỏ như lấy lòng không ngừng mút lấy gân xanh nổi lên trên thân ***, mỗi lần thân *** to lớn muốn rút ra, miệng *** ướt nóng tham ăn sẽ liên tục liếm mút không để cho *** bự dễ dàng rút ra.
Đây là một tư thế có độ khó cao, trọng tâm toàn bộ cơ thể Cố Lạc gần như đặt lên trên thân *** to lớn đó.
Tạ Nhung giữ chặt lấy hai cánh mông vểnh cao của anh, liên tục ép thân dưới anh về phía con *** lớn của mình. Cặp lông mày dày rậm của hắn hết nhíu chặt lại giãn ra, nhưng trên mặt lại luôn là nét si mê, hiển nhiên là rất thoải mái.
Tư thế chưa từng làm qua và hoàn cảnh xa lạ đã kích thích thần kinh hai người rơi vào trạng thái căng thẳng cao độ.
Tạ Nhung liên tục đâm thẳng về trước, hơi thở nóng hổi phả lên cần cổ của Cố Lạc mang đến cảm giác hơi ngứa, thỉnh thoảng hắn chôn đầu trước ngực Cố Lạc để lại nơi đó một vài dấu vết mập mờ.
Chìm đắm trong tình dục song Cố Lạc lại chẳng dám giống như trước đây tùy ý mà rên rỉ, dù sao hiện tại vẫn đang ở bên ngoài.
Nhưng chính cảm giác như đang yêu đương vụng trộm này lại làm tăng thêm khoái cảm cho anh.
Cố Lạc chảy nước quá nhiều, *** lớn của Tạ Nhung thỏa sức cắm rút trong cơ thể anh, miệng tử cung sâu tít bên trong bị đâm chọc không ngừng co rút lại, trong cổ họng tràn ra những tiếng rên rỉ nhỏ vụn, lại phải khống chế âm lượng khiến anh gần như không thể chịu nổi nữa, Cố Lạc dùng toàn sức mình ôm lấy bả vai Tạ Nhung, anh hơi rướn người lên hôn lấy hắn.
Chủ động như vậy, Tạ Nhung tất nhiên sẽ không khách khí.
Đầu lưỡi nóng rực chẳng chút kiêng dè càn quấy trong khoang miệng Cố Lạc, anh vô thức muốn chạy trốn lại bị người đàn ông hút mạnh lấy ngăn lại, đồng thời động tác ra vào bên dưới cũng không ngừng lại, đầu *** cẩn thận ma sát miệng tử cung, tất cả âm thanh của Cố Lạc đều bị chặn lại hết ở cuống họng, chỉ còn tiếng "a a" không rõ.
Hắn còn cố ý bắt chước động tác làm tình, đầu lưỡi mặc sức ra ra vào vào trong khoang miệng Cố Lạc. Miệng nhỏ bên trên và miệng nhỏ bên dưới đều bị người đàn ông nuốt trọn, thời gian dài ma sát khiến vách thịt bên dưới bắt đầu xuất hiện cảm giác ê ẩm sưng đau, miệng tử cung đã quen với sự đâm chọc của đầu ***, miệng nhỏ dâm đãng càng thêm hút chặt thân *** to lớn vào sâu bên trong. Tạ Nhung gầm nhẹ một tiếng, hắn lại xông phá miệng tử cung một lần nữa, cả đầu *** to lớn cứ thế cắm sâu vào trong tử cung khít chặt chẳng chút do dự.
Hai túi trứng vỗ lên hai bên mép ***, vốn dĩ miệng *** vô cùng mẫn cảm lại càng co rút chặt thêm mấy lần, Cố Lạc hơi nhếch khóe miệng: "Ưm... sắp, sắp bắn....a"
Cuối cùng vẫn không thể nhịn được nữa, Cố Lạc vẫn rên rỉ thành tiếng.
Bởi vì không còn nơi nào để chống đỡ, bàn tay lạnh buốt của Cố Lạc ôm chặt lấy phần lưng Tạ Nhung, dưới lòng bàn tay là từng thớ cơ bắp rắn chắc, cảm xúc rất tốt, hormone tràn đầy nam tính bao phủ lấy người anh, toàn bộ lỗ chân lông đều như muốn giãn hết cỡ.
Nửa người dưới của cả hai gắn kết chặt chẽ, nửa thân trên miễn cưỡng vẫn giữ được quần áo chỉnh tề, đôi lúc vải áo cọ trúng mép *** dâm sẽ mang đến cho anh một khoái cảm khác.
Cố Lạc mê mang, hoàn toàn chìm đắm trong bể tình dục mãnh liệt này.
Khi đạt cao trào miệng *** không ngừng co rút chặt chẽ khiến động tác đâm rút của Tạ Nhung chợt dừng lại trong chốc lát, sau đó hắn cắn chặt răng dùng sức đâm mạnh vào trong.
Đầu mày cuối mắt Cố Lạc ngậm nét xuân, sắc mặt ửng đỏ, hai tay bám lấy bả vai Tạ Nhung không để cho mình trượt xuống.
Thân *** bự mạnh mẽ tùy ý càn quét bên trong cơ thể anh, làm cho anh có ảo giác mình có thể sẽ bị xỏ xuyên bất cứ lúc nào.
gậy th*t lớn không kém của anh liên tục bị ma sát ở giữa hai người đã sớm cương cứng dựng thẳng.
Tình dục là điều tuyệt vời như thế, cho dù có là tổng giám đốc cũng không cách nào chống cự lại được.
Lần thứ hai sắp sửa lên đỉnh, cả gậy th*t và miệng *** của Cố Lạc đều đồng thời bắn ra, tinh dịch và nước dâm dính hết lên quần Tạ Nhung, mà Tạ Nhung cũng không chút do dự bắn đầy tinh dịch đặc sệt vào sâu bên trong tử cung của anh...
Hai chân Cố Lạc kéo căng, càng siết chặt lấy vòng eo của hắn, hệt như không muốn để tinh dịch của Tạ Nhung chảy ra ngoài một giọt nào.
"Hình như anh nghe thấy tiếng gì đó thì phải?"
"Ở đâu?"
"Giống như có ai đó đang rên rỉ, sẽ không phải là há há há há..."
"Chắc là mèo, trong đầu anh có thể nào đừng suốt ngày chỉ nghĩ đến những chuyện đen tối có được không hả?"
"Anh không nói, cục cưng, chúng ta về nhà thôi..."
Tiếng nói của một cặp đôi bất ngờ truyền đến dọa cho Cố Lạc run rẩy, vô thức kẹp chặt lấy thân *** đã mềm xuống nhưng vẫn còn rất to bên trong cơ thể.
Cũng may bọn họ không tiếp tục tìm hiểu sâu hơn, nếu không nhất định sẽ bắt gặp hình ảnh hai chân người đẹp banh rộng bị bảo an chịch đến cao trào vô cùng dâm mỹ.
Cố Lạc vô lực để mặc cho Tạ Nhung chỉnh lại quần áo trên người, anh choáng váng nghĩ: Vậy mà lại cùng bảo an chơi dã chiến.
- --