Có nghe nói." Ngón tay Thương Úc vuốt ve cằm Lê Tiếu, hứng thú nhìn cô: "Bảy người, em xếp thứ mấy?"
Lê Tiếu hắng giọng, liếc anh: "Thứ bảy."
Ai bảo cô nhỏ tuổi nhất
Anh nhìn ánh mắt cô, thật ra cũng đoán được hẳn năm đó ở biên giới đã xảy ra chuyện mới khiến Thất tử bỗng biến mất trong một đêm.
Mấy năm trước có thể nói bọn họ vô cùng nổi bật, vô số lời đồn đãi, gần như xưng vương xưng bá ở vùng đất không ai cai quản.
Thương Úc không ngờ, cô gái của anh lại là một trong Thất tử.
Từ Vân Lệ đến Thẩm Thanh Dã, chẳng trách cô lại quen nhiều người ở biên giới như vậy, xem ra đều có nguyên do.
Thương Úc nhìn ra được tâm tư mâu thuẫn của Lê Tiếu, cúi người áp lên trán cô, khi nói, hơi thở mát lạnh phà lên chóp mũi cô: "Là em gọi Thẩm Thanh Dã đến?"
Lê Tiếu bình thản gật đầu, nói thẳng không kiêng dè: "Anh ấy là một tay tình báo rất giỏi, em vốn muốn gọi anh ấy đến điều tra vài chuyện. Nhưng không ngờ..."
Cô thoáng ngừng, liếc Thương Úc: "Không ngờ hai người lại quen biết, hơn nữa anh ấy lại là người của Lục Cục."
Nghe vậy, Thương Úc nhếch môi, híp mắt: "Trước đó em không biết sao?"
Lê Tiếu lắc đầu: "Em chưa từng hỏi qua."
Thất tử biên giới bọn họ tình như thủ túc, thứ xem trọng là tình nghĩa vững bền kia chứ không phải xuất thân và lai lịch.
Anh ngửa người kéo giãn khoảng cách, nâng mặt Lê Tiếu lên cọ cọ.
Nhìn đôi môi sưng đỏ của cô, anh hài lòng nhướng mi, lại cúi xuống hôn hai cái mới kéo cửa ra: "Đi thôi." ...
Sảnh Tư Yến, Thẩm Thanh Dã đã hút hết hai điếu.
Anh ta gác hai chân lên sofa, chờ mà nóng ruột, sắp không nhịn được nữa.
Nhất là mấy người ở đối diện bàn tiệc không ngừng liếc anh ta, thỉnh thoảng còn xì xầm bàn tán.
Thẩm Thanh Dã thấy phiền, nếu là ngày thường anh ta đã sớm đạp cửa rời đi.
Anh ta lắc chân, cau mày thật chặt, sau đó huých mũi chân vào giày Bạch Lộ Hồi: "Cậu ra xem thử hai người họ đang làm gì."
Bạch Lộ Hồi gật đầu đáp, nhưng mới xoay người vòng qua sofa, cửa sảnh Tư Yến đã mở ra, Thương Úc và Lê Tiếu nắm tay bước vào.
Dường như không có gì khác thường, chỉ là... môi cô Lê đã sưng.
Đúng là vừa đỏ vừa sưng.
Họ không phải trai gái ngây thơ, không cần nghĩ cũng biết hai người họ vừa ra ngoài làm gì.
Bạch Lộ Hồi lẳng lặng quay lại khu nghỉ ngơi, nói với Thẩm Thanh Dã: "Cậu Thẩm, họ quay lại rồi."
Thẩm Thanh Dã phất tay tỏ ý Bạch Lộ Hồi lui đi, nghiêng đầu nhìn.