Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1004: Đánh giá lần nữa



Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

- Mã lão, ngài xem thế nào?

Không đợi vua Phỉ Thúy nói Lý Dương gấp gáp nói một câu.

Mã Tuấn Đào, Sang Dala lập tức căng tai lên, Lý Dương và vua Phỉ Thúy chỉ là nói chuyện đơn giản nhưng cuộc giao lưu này có chút so sánh, vua Nam thánh Bắc đánh giá, bình thường có thể là rất hiếm thấy.

Vua Phỉ Thúy cười cười thản nhiên nói: - Ám lữu và hoa tùng kết hợp với nhau bị nguyên liệu ngọc phá hoại ít nhất ba phần, sức hủy hoại này mặc dù không lớn nhưng nhìn sự phân bố và vị trí thì cũng có ảnh hưởng tới bên trong, nói chung sự phá hoại phải một nửa, tăng là rất khó.

Lý Dương vểnh miệng lên tiếp tục nói: - Lớp vỏ cát có chút tán mà lại dày, khả năng xuất hiện Phỉ Thúy rất thấp, giá trị của khối nguyên thạch khoảng năm mươi nghìn, Phỉ Thúy bên trong nếu không bị phá hoại cũng chỉ có thể giải ra Phỉ Thúy có giá trị tương đương, đáng tiếc bây giờ bị hủy hoại một nửa, rất khó rồi.

- Chính xác, màu sắc lớp vỏ cũng không thật, màu sắc bên trong Phỉ Thúy cũng không đẹp, tôi thấy chỉ hai mươi nghìn là cùng.

Nói xong vua Phỉ THúy cười cười, trên mặt Lý Dương cũng nở nụ cười gật đầu theo.

Mã Tuấn Đào, Sang Dala đều kinh ngạc, hai phút ngắn ngủi mà hai người có thể bình luận một khối nguyên thạch vẫn còn chưa đặt nhát dao đầu tiên, không chỉ bình luận xong thậm chí giá cũng ước chừng được.

Có thể làm được điều này, dám nói ra những điều này, hôm đó giới đổ thạch sợ cũng chỉ có hai người này. May mà hai người đều hiểu bọn họ nếu không nghe thấy lời bình như vậy sẽ không đơn giản chỉ là kinh ngạc mà thực sự ngất hoặc không dám tin.

Xung quanh có mấy người ngẩng đầu đảo mắt trong lòng chửi thầm, hai mười nghìn là cùng, anh nghĩ anh là ai dám nói linh tinh ở đây.

Bọn Lý Dương nói âm thanh không lớn nhưng người xung quanh không ít còn có mấy người nghe thấy điều họ nói.

Những người nghe thấy đều không tin.

Chủ yếu vẫn là hai bọn họ nói rất chắc chắn, khối thạch vẫn chưa giải ra đã dám khẳng định giá trị Phỉ Thúy bên trong, là bất kỳ người nào cũng đều không tin.

Đương nhiên rồi, bọn Sang Dala thì tin tuyệt đối.

Lý Dương và vua Phỉ Thúy đều có thực lực.

- Rầm

Nhát dao đầu tiên của khối nguyên thạch cuối cùng cũng xong, cắt thạch là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, giúp ông bên cạnh lại là tiểu nhị của tiệm đổ thạch.

Nhát dao này anh chọn là ở sát ngoài, có ý nghĩ cắt một đường sâu đây là một phương pháp giải thạch rất bảo thủ.

Lý Dương và vua Phỉ Thúy nói xong liều đứng ở đó không nói nữa, khối nguyên thạch này dùng để đánh giá còn chưa đủ phân lượng. Cho dù Lý Dương không dùng năng lực đặc thù cũng có thể nhìn ra đây không phải là khối thạch tốt.

Đương nhiên, biết chính xác bên trong có thể ra Phỉ Thúy như thế nào chỉ có thể dựa vào năng lực đặc thù.

Năng lực đặc thù cũng là bản lĩnh của chính Lý Dương.

- Xuống rồi.

- Thật đáng tiếc.

Mặt cắt được rửa sạch xung quanh truyền lại những tiếng than, Phỉ Thúy bên trong khối nguyên thạch này bị hủy hoại 5 phần, nhát dao này cắt đúng chỗ bị hủy hoại, mọi người nhìn có thể biết.

Sang Dala và Mã Tuấn Đào nhìn nhau cùng nhau gật đầu.

Người đàn ông giải thạch có chút ảo não, nhưng không có để ý đặc biệt, ông ban nãy giải ra Phỉ Thúy Băng Nhu Chủng giá trị cao tới tám trăm nghìn, khối này cho dù xuống hoàn toàn ông cũng kiếm được tiền.

Nhưng mỗi người giải thạch đều hi vọng khối nguyên thạch của mình có thể đổ tăng.

Thời gian chầm chậm trôi, khối nguyên thạch này không lớn nhưng nửa giờ mới giải xong, Phỉ Thúy cũng không lớn, là Phỉ Thúy Đậu Thanh bình thường, giá của khối nguyên liệu này không vượt quá hai mươi nghìn.

- Tiểu Lý, cùng nhau nhìn xem thế nào?

Vua Phỉ Thúy đột nhiên nói một câu, mấy câu bình luận đơn giản, cũng gây kích động với ông, đơn giản ông đưa ra lời mời.

Vua Phỉ Thúy tuổi cao rồi, đối với danh lợi không còn ham hố nhưng không có nghĩa là không muốn đọ với người khác, tranh tài với người khác, cuộc cạnh tranh thực sự sẽ tăng thêm thực lực của bản thân, cũng là một cách để cùng nhau tiến bộ.

Khi ông bình luận gặp được đối thủ chân chính còn là đấu một phen.

Bằng không ông cũng không thể trực tiếp khiêu chiến với Lý Dương ở đại hội giao dịch ngọc thạch ở Myanma, còn nữa, ông mỗi lần đi Myanma đều cùng với Trác lão đổ mấy lần cũng vì điều này.

- Tôi đang định nói thì ngài nói trước ra rồi.

Lý Dương cười gật đầu, vua Phỉ Thúy lại cười hai người cùng nhau đi về phía trước.

Nhìn người khác giải thạch bình luận nguyên thạch của người khác không giống như của mình, Mã Tuấn Đào và Sang Dala nhìn nhau, hai người đều có chút kích động.

Nhìn bộ dạng hai người muốn đọ tài, cho dù không phải là đổ thạch thực sự cũng đủ để làm bọn họ chờ đợi.

Hai người này, một người là đại sư nổi tiếng nhất giới đổ thạch khi trước, một người là số một trong giới đổ thạch hiện tại, sự va chạm giữa một người trẻ và một người thế hệ trước múi nhọn chĩa vào đối phương, đấu như vậy là kích liệt nhất.

Mấy người cùng nhau đi khỏi, người bên cạnh máy giải thạch lại cầm khối nguyên thạch lên tiếp tục giải.

- Thật sự xuống rồi, thực sự không đến hai mươi nghìn.

Một người đột nhiên than một tiếng, mấy người xung quanh anh đều ngạc nhiên, lời của người này cũng nhắc nhở họ.

Ban nãy một già một trẻ ở đây hình như nói những lời như này rồi, bây giờ nhớ lại kết quả khối nguyên thạch đúng như lời họ nói, ngay cả giá cuối cùng cũng hoàn toàn đúng.

Điều này làm mấy người tỏ ra kinh ngạc, khi quay đầu lại thì một già một trẻ ban nãy đã đi xa rồi.

- Lý Dương, tách ra xem, sau mười phút quay lại, thế nào?

Trước những cửa hàng nguyên thạch ở chợ vua Phỉ Thúy đột nhiên quay đầu lại đưa ra một đề nghị.

- Được, một phen định càn khôn, thế nào?

Lý Dương cười gật đầu, buổi chiều cũng sắp hết, anh và vua Phỉ Thúy lúc này rất có tâm lý muốn chơi, mặc dù là so sánh nhưng dù sao cũng không phải là đổ thạch chân chính.

- O

Ngón tay cái và ngón tay trỏ của vua Phỉ Thúy siết lại với nhau đánh một cái ra tiếng, thủ thế thẳng người đi trước.

Một phen định càn khôn, ý là họ chỉ dùng một khối nguyên thạch để so sánh, Thời gian chọn nguyên thạch chỉ có mười phút đối với hai người bọn họ mà nói đây cũng là trận chiến không nhỏ.

Chợ này có thể nối danh cũng không quá nhỏ, bên trong có hơn hai trăm cửa hàng ngọc khí nguyên thạch, thời gian ngắn như vậy chọn nguyên thạch từ nhiều cửa hàng như vậy không phải chỉ dựa vào thực lực mà cũng phải xem may mắn nữa.

Vua Phỉ Thúy đi rồi Mã Tuấn Đào vẫn chưa đi mà đi cùng Sang Dala.

Sang Dala muốn gia tộc mình có mối quan hệ tốt hơn với vua Phỉ Thúy, Mã Tuấn Đào lại muốn kết giao với Lý Dương, hai người cũng là thực hiện những gì họ muốn, sự đồng thuận hai bên.

Mã Tuấn Đào không đi cùng nhưng mấy nhân viên anh đưa sang đều phái đi làm trợ thủ.

- Lý tiên sinh, tôi quen ở đây rồi có cần tôi giúp anh dẫn đường không?

Mã Tuấn Đào cười ha ha nói một câu, chợ này thực sự anh ta rất quen chí ít anh biết nguyên thạch của cửa hàng nào tốt, cửa hàng nào không tốt.

Có người quen thuộc địa hình dẫn đường sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, trong cuộc so tài thời gian có hạn này điểm này chính là quan trọng nhất – Không cần đâu, cảm ơn!

Lý Dương cười lắc đầu, miệng hơi nhấc lên, Mã Tuấn Đào cũng có ý, cuộc đọ tài giữa mình và bố anh ta anh ta lại không giúp bố mà lại giúp mình.

Nhưng điều này cũng làm anh đối với Mã Tuấn Đào có chút cảm tình.

Lý Dương không đồng ý Mã Tuấn Đào cũng không để ý, cười một tiếng trực tiếp đứng sang một bên, khi Lý Dương có yêu cầu anh sẽ đứng ra.

Không cần Mã Tuấn Đào giúp không phải Lý Dương tự đại.

Nếu anh không dùng năng lực đặc thù Mã Tuấn Đào có giúp toàn lực anh cũng không có niềm tin chiến thắng vua Phỉ Thúy, dùng năng lực đặc thù tất cả xung quanh đều nắm rõ lại không cần sự giúp đỡ của Mã Tuấn Đào.

Thời gian có hạn, Lý Dương đi ngược với hướng của vua Phỉ Thúy đi, trực tiếp mở hình ảnh lập thể.

Lấy Lý Dương làm bán kính, những thứ xung quanh cách 50 mét đều xuất hiện trong hình ảnh, Lý Dương đứng ở giữa chợ tất cả mọi của hàng đều xem rõ.

Nguyên thạch ở trong cửa hàng ở hai bên không ít, mỗi cửa tiệm đều có hàng trăm khối nguyên thạch, tổng lại là một con số không nhỏ.

Nhưng chất lượng tổng thể khối nguyên thạch này không cao, nguyên thạch tốt không nhiều.

Đây đơn giản là bình thường, trong một chợ lớn không thể nhưn đại hội giao dịch đều có nguyên liệu tốt để chọn, chợ này tổng thể mà nói chất lượng còn tốt hơn nhiều so với những chợ nguyên liệu ở Trịnh Châu.

Chính vì như vậy mới có thể thường xuất hiện đổ tăng ở đây, xuất hiện nhiều tiếng pháo.

Lý Dương căn bản không vào cửa tiệm, bước nhanh về đằng trước, mắt Mã Tuấn Đào lại trợn to Lý Dương bước qua con đường chỉ là nhìn qua mấy tiệm bên cạnh rồi đi qua con đường luôn.

Đi qua con đường hoặc nói con đường trong chợ, Lý Dương nhìn sáu bảy nghìn khối nguyên thạch trong này có một số là nguyên thạch đổ tăng, đáng tiếc độ tăng có hạn, bình thường mua không vấn đề gì nhưng lúc này không có thời gian quan tâm tới chúng.

Muốn thắng vua Phỉ Thúy phải chong khối nguyên thạch tốt hơn.

Liên tiếp đi qua hai con đường, thời gian đã qua 5 phút, trong mười phút Lý Dương muốn xem hết các cửa hàng cũng không thể, thời gian gấp quá rồi.

Hai con đường này các khối nguyên thạch đều không làm Lý Dương hài lòng, điều này làm anh có chút sốt ruột, lại đi sang con đường khác.

Trong chợ này tổng cộng có 6 con đường hợp thành, mỗi con đường đều không dài, hai bên đều có hơn ba mươi cửa hàng, giữa còn có một đường ngang, một chợ tứ phía rất có quy củ.

Đi qua con đường thứ ba thời gian qua đi gần 8 phút, Lý Dương cau mày lại.

Anh không chần chừ gì đi tiếp con đường thứ tư.

Vừa bước vào con đường này Lý Dương nhìn thấy vua Phỉ Thúy đang ở trong một cửa hàng chọn nguyên liệu, đã chọn được nguyên liệu cho mình.

Vận may của ông không tồi, nguyên thạch chọn trúng là Mãn Lục Băng Chủng, ngọc lục bảo rất đẹp, không có Thủy Tinh Chủng thì khối nguyên thạch này là tốt nhất.

Thủy Tinh Chủng, Lý Dương đi ba con đường đều không nhìn thấy, đó là nguyên thạch cấp phẩm ngoại trừ đại hội giao dịch nguyên thạch ra không có nơi nào có thể lúc nào cũng có nguyên thạch này.