Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1026: Công dụng mới



Sắc mặt Trác Lão dần dần hồng trở lại, Lý Dương bỗng rùng mình một cái!

- Trác Lão, ông tỉnh rồi!

Sang Dala vội lau nước mắt, bước nhanh đến cạnh Lý Dương, cúi đầu xuống, lo lắng nhìn Trác Lão. Bác sỹ cũng vội vàng chạy đến điều khiển đủ loại máy móc, kiểm tra tình hình sức khỏe của Trác Lão.

Phỉ Thúy Vương nhìn người bạn già của mình, lòng hơi kích động, nhưng ánh mắt vẫn đầy vẻ bi thương.

Ông tỉnh lại không hoàn toàn là là chuyện tốt.

Rất nhiều người biết rằng khi lâm bệnh nặng rồi đột nhiên tỉnh lại chỉ là một ánh sáng chợt lóe lên mà thôi, thời gian lóe sáng rất ngắn ngủi.

- Lý Dương, anh làm sao vậy?

Vương Giai Giai chợt kéo Lý Dương một cái, Lý Dương bỏ tay Trác Lão ra, hắn lùi về phía sau một bước, mặt trắng bệch, trán đổ mồ hôi, giống như là vừa mắc bệnh vậy, nhìn rất đáng sợ.

- Anh không sao, anh chỉ lo lắng một chút thôi!

Lý Dương lắc đầu, Vương Giai Giai không hỏi nữa, bộ dạng của Trác Lão đúng là làm cho người ta phải lo lắng.

Lý Dương thật sự rất lo lắng, nhưng lại không như mọi người nghĩ là lo lắng về tia sáng lóe lên của Trác Lão. Hắn lo lắng tuyến đen trong người mình, lúc nãy sau khi tuyến đen xuyên qua tim Trác Lão đồng thời dung hòa khối máu tụ lại thì đã không chạy trở về nữa.

Cái vật chất màu đen này đã ở lại trong cơ thể Trác Lão, giống như khi ở lại trong cơ thể hắn vậy.

Chỉ có điều khác là tuyến đen này dừng lại ở trong tim Trác Lão, chứ không liên kết hai cánh tay lại như trong cơ thể hắn, vẫn có thể tự do điều khiển hoạt động.

Hình ảnh lập thể vẫn đang mở, Lý Dương có thể nhận thấy dưới sự bao bọc của tuyến đen, tim của Trác Lão dần dần mạnh trở lại, sức khỏe cũng dần khôi phục trở lại.

Sức khỏe Trác Lão đang hồi phục, lúc này Lý Dương lại thấy hơi yếu đi, tuyến đen ở lại trong người Trác Lão không ít, nhiều hơn cả lần đi vào vòng tay lần trước, sự ra đi của tuyến đen giống như là lấy đi rất nhiều máu của hắn, làm hắn không thích ứng được.

Lý Dương rõ ràng nhận thấy được tuyến đen trong ngón tay giảm đi hơn một nửa, bây giờ tuyến đen trong cánh tay đang bổ sung vào đó.

- Trác Lão, ông cảm thấy thế nào rồi?

Tướng quân Thornton vội vàng chạy đến, tin Trác Lão tỉnh dậy được thông báo cho ông ta đầu tiên, ông đang bận bịu ở bên ngoài đã vội vàng trở về.

- Không sao, sao tất cả mọi người đều ở đây vậy?

Trác Lão cười, giọng ông vẫn còn rất yếu, nhưng đã đỡ hơn lúc nãy rất nhiều rồi, còn bác sỹ đứng bên thì đang kinh ngạc bàn luận gì đó.

- Thế này là thế nào?

Trác Lão cố gắng ngẩng đầu lên nhìn khối nguyên thạch để bên giường, kinh ngạc hỏi nhỏ, ông chỉ nhớ tim mình bỗng nhói đau một cái, rồi sau đó hôn mê, những việc sau thì không nhớ nữa.

- Không, không có gì!

Cao Bá vội chạy đến cầm khối nguyên thạch lên, ông còn quay đầu lại nhìn tướng quân Thornton, không ai hiểu được là chuyện gì đang xảy ra.

Trác Lão không giống như là một tia sáng chợt lóe lên.

- Trác Lão, ông có cảm giác gì không?

Lý Dương bước đến hỏi nhỏ, hình ảnh lập thể vẫn đang mở, hắn quan sát còn trực quan hơn cả bác sỹ, hắn thậm chí còn cảm thấy được tim của Trác Lão càng ngày càng đập mạnh hơn.

Cảm giác này đến từ tuyến đen còn lưu lại trong cơ thể Trác Lão, tuyến đen này giống như Vòng tay Hắc Long vậy, làm cho Lý Dương ở bất cứ nơi nào cũng có thể cảm nhận được nó.

Cũng giống như lúc này Lý Dương có thể cảm nhận rõ tim Trác Lão được tuyến đen bao quanh không ngừng đập, lúc này giống như Lý Dương có hai quả tim vậy.

- Ông không sao, chỉ hơi đói một chút!

Trác Lão cười lắc đầu, nhìn Lý Dương, rồi lại hỏi tiếp:

- Sao mọi người đều ở đây, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Hỏi Lý Dương xong, Trác Lão lại nhìn sang Phỉ Thúy Vương thấy mắt ông ta đang đỏ hoe, Phỉ Thúy Vương lúc này đang há hốc miệng ngây người ra ở đó.

- Không, không có gì, mọi người chỉ đến thăm ông thôi, ông đói rồi vậy thì ăn chút gì đã nhé!

Thấy Trác Lão đang nhìn mình, Phỉ Thúy Vương chợt ho lên một cái rồi lắc đầu, Cao Bá liền đặt nguyên thạch sang một bên rồi chạy ra tìm đồ ăn, bây giờ Trác Lão yêu cầu bất kỳ điều gì họ cũng đều đáp ứng.

Tướng quân Thornton gọi bác sỹ ra sân hỏi thăm gì đó.

Bác sỹ cũng rất kinh ngạc, tim đã hết sức lực của Trác Lão bây giờ tự nhiên hồi phục lại, huyết quản vốn đã nghẽn giờ đã thông thoáng trở lại, đối diện với sự thay đổi đột ngột như thế, hai ông bác sỹ ngoài không hiểu ra thì vẫn là không hiểu.

Tướng quân Thornton hỏi cả buổi cũng coi như là đã hiểu ra một chuyện.

Trác Lão không phải là tỉnh lại tức thời, mà là thực sự đã phát triển theo hướng tốt, biết được tin này, tướng quân Thornton lập tức tươi cười. Còn mấy cái mà bác sỹ nói không thể thì ông cũng không để ý đến làm gì, ông chỉ biết là Trác Lão đã qua khỏi cơn nguy kịch, hồi phục trở lại là được rồi.

Điều này mới quan trọng nhất đối với ông, vì sao lại như vậy là điều bác sỹ cần phải suy nghĩ, cứ để cho họ từ từ mà tìm hiểu đi.

Tướng quân Thornton quay lại phòng, âm thầm thông báo tin này cho tất cả mọi người.

Ai nghe xong cũng đều thấy bất ngờ, sau đó là không dám tin, sau cùng mới là vui mừng, bất kể thế nào thì việc Trác Lão hồi phục lại là chuyện tốt, cái cảm giác sinh ly tử biệt này làm cho mọi người đều rất khó chịu.

Hình như là kiểm nghiệm lại lời mà tướng quân Thornton nói, Trác Lão sau khi ăn xong một bát canh hạt sen lớn thì bước xuống giường, sức khỏe ông vẫn còn hơi yếu nhưng cũng không có gì trở ngại nữa.

Trác Lão bị bệnh nặng là do tim mang đến, mà còn là bệnh cấp tính nữa, bây giờ tim đập bình thường rồi, sức khỏe của ông cũng dần hồi phục trở lại rồi, chỉ là nửa ngày, ảnh hưởng cũng không lớn lắm.

Mọi người lưu lại trong phòng một chút rồi về, bác sỹ lại kiểm tra sức khỏe cho Trác Lão một lần nữa, ai cũng lắc đầu.

Lý Dương cũng đi ra ngoài, hắn vẫn đang còn lo lắng, hắn không biết tuyến đen lưu lại trong cơ thể Trác Lão rốt cuộc là tốt hay xấu.

Còn nữa, số tuyến đen chạy ra lần này không giống với lần trước, lần này ngoài tính cảm ứng ra Lý Dương vẫn còn có một cảm giác, đó là số tuyến đen đó vẫn có thể thu hồi về lại.

Đây chỉ là dự cảm mà thôi chứ hắn không làm như thế.

Tim của Trác Lão đúng là đang gặp vấn đề rất lớn, rất yếu, nếu không phải nhờ tuyến đen giúp đỡ, thì có lẽ tim đã ngừng đập rồi, giờ nếu thu hồi tuyến đen lại thì có khác gì là mưu sát.

Cũng có thể nói vấn đề bác sỹ nghĩ không ra thì Lý Dương lại biết rõ nhất, tất cả đều là nhờ tuyến đen của Lý Dương mang lại.

Nhưng cho dù là lo lắng như thế nào đi nữa, có thể cứu được Trác Lão mới là điều quan trọng, còn mấy chuyện về năng lực đặc biệt thì Lý Dương đành phải đợi sau này từ từ nghiên cứu.

Số tuyến đen này đã mang lại quá nhiều điều bất ngờ đối với hắn, thêm một cái nữa cũng không làm hại ai.

Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người tập trung trong phòng Trác Lão, bác sỹ cũng đã rời đi một nửa, chỉ vài người ở lại tiếp tục quan sát tình hình sức khỏe của Trác Lão, Trác Lão chết đi sống lại lần này, không có bác sỹ nào lý giải được.

Đối với họ mà nói thì trường hợp đó mà vẫn có thể khôi phục cũng giống như chuyện chết đi sống lại vậy.

Lúc này Trác Lão cũng đã hiểu được là hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

Hôm qua làm chấn động như vậy, đến linh đường cũng đã bắt đầu chuẩn bị rồi, ông muốn không biết cũng khó, tướng quân Thornton cũng không muốn giấu ông, lần này Trác Lão đúng là rất nguy kịch, đến bây giờ mọi người vẫn không biết là vì sao Trác Lão có thể hóa nguy thành an để tỉnh trở lại.

Tất cả điều này mọi người đều cho rằng là nhờ công đức của Trác Lão, lúc còn ở Myanmar Trác Lão đã giúp đỡ không biết bao nhiêu người, ở hiền thì gặp lành, ông trời vẫn có mắt.

Không chỉ những người trong gia tộc, rất nhiều trẻ em và gia đình nghèo khổ ở Myanmar đều nhận được sự giúp đỡ của Trác Lão, ông không có con cái, lại có năng lực đổ thạch, kiếm tiền đối với Trác Lão mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

Số tiền này ông cũng không dùng đến, vì vậy thường đóng góp vào quỹ từ thiện, mọi người đều cho rằng tấm lòng nhân ái của ông đã cảm động đến ông trời, mới giúp ông chiến thắng được bệnh tật.

Cách nói này, thình thoảng Lý Dương cũng phụ thêm một câu, dù sao mọi người không nghĩ đến hắn là được rồi.

Ba ngày sau, Trác Lão đã khỏe hẳn, Lý Dương cũng hoàn toàn yên tâm.

Mấy ngày nay tuyến đen đó vẫn ở lại trong cơ thể Trác Lão, Trác Lão không có gì là khó chịu cả, làm cho Lý Dương cũng an tâm hơn, năng lực mới vừa xuất hiện của tuyến đen làm cho Lý Dương vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Năng lực đặc biệt được phát hiện đã rất lâu, nhưng đây là lần đầu tiên triển khai sự giúp đỡ đối với bên ngoài của nó.

Ngoài những bác sỹ trong trang viên ra, các bác sỹ khác đã rời đi, những đồ dùng vốn chuẩn bị cho lễ tang cũng đã bị tướng quân Thornton tiêu hủy, sau khi Trác Lão hồi phục trở lại thì trang viên cũng quay lại trạng thái bình thường.

Trác Lão cũng thấy rất bùi ngùi về chuyện vừa xảy ra với mình.

Ông giống như là vừa chết đi một lần, rất nhiều việc lại nghĩ càng thoáng hơn, hằng ngày lúc rãnh rỗi thì cùng ngồi nói chuyện với Phỉ Thúy Vương và Lý Dương.

Bọn họ nói rất nhiều thứ, cùng nói chuyện với hai lão tiền bối, Lý Dương cũng thu hoạch được không ít.

Trác Lão cứ nói chuyện về lúc ông cùng Phỉ Thúy Vương học đổ thạch, rất nhiều kinh nghiệm vô tình được tiết lộ, những kinh nghiệm này dùng tiền cũng không mua được.

Tuy nhiên Trác Lão cũng có lúc điên cuồng.

Đặc biệt là sau khi nghe Lý Dương giải được Ngọc Kết Băng Tâm, nhất định đòi sờ bằng được Phỉ Thúy thiên cổ này, hàn khí của Băng Phỉ Thúy rất nặng, nên Lý Dương không dám đồng ý.

Cuối cùng cũng không lại với ông, Phỉ Thúy Vương và Lý Dương đứng một bên để ý, để Trác Lão cẩn thận sờ nó vài cái, thỏa mãn ước nguyện của ông.

Khối Băng Phỉ Thúy này vốn luôn ở bên người Lý Dương, lần này đến gấp quá nên mang nó đến Myanmar luôn, việc này Lý Dương cũng rất bất ngờ, hắn vốn nghĩ xong việc mới đến, ai ngờ mình lại có mặt ở Myanmar nhanh như vậy.

Đã đến rồi, vậy thì cùng Phỉ Thúy Vương thõa mãn tâm nguyện này vậy.

Ngoài ra, cũng nhân cơ hội này đi xác nhận thông tin của Tùy Hầu Châu, nơi mà bức mật thư nhắc đến chính là ở Myanmar, tại một dãy núi giáp giới với Trung Quốc.