Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 638: Bắc Thánh xong rồi



Màn hình lớn bị chia tành 2 khối, 1 bên máy giải thạch thiết kế thêm 2 chiếc camera, Lý Dương và Phỉ Thúy Vương chiếm một nửa.

Những người ở bên dưới đều rất hài lòng, những người vây quanh máy giải thạch mấy vòng có thể nhìn roc tình hình giải thạch, những người khác thì không, tuy nhiên những người nhìn thấy cũng chỉ có thể xem được 1 bên, ko như bây giờ, có thể nhìn thấy tất cả.

Nhìn khối thạch của Lý Dương, rất nhiều người đều thở dài.

So với khối của Phỉ Thúy Vương, khối này của Lý Dương đúng là không là gì, khối của Phỉ Thúy Vương là công chúa, thì khối của Lý Dương là cô bé lọ lem, căn bản không có gì để so sánh.

-Không phải bọn họ nói là dựa theo giá cả để đổ theo trình tự sao?

Khối thạch của Bắc Thánh kia không phải là khối anh ta cho là có giá cao nhất đấy chứ.

Một người đứng gần màn hình nhỏ giọng nói với người bạn anh ta, sự nghi hoặc của anh ta ai cũng cảm nhận được, Phương thức và quy tắc cuộc đấu sớm đã truyền ra ngoài, rất nhiều người đều rất rõ.

-Ai biết được, nói không chừng là như vậy, như vậy thì khả năng chiến thắng của Bác Thánh xem như không có chút nào rồi!

Người bạn của anh ta lắc đầu, những cuộc đối thoại như thế này rất nhiều.

Rất nhiều người tỏ ra vẻ thất vọng, vốn tưởng là 1 trận đấu gay cấn, cộng thêm sự xuất hiện của khối Tiêu Vương, sẽ làm cho mọi người được xem 1 trận trước nay chưa từng có, không ngờ lại là như thế này.

Như vậy căn bản là không thể so sánh sao.

Dường như mọi hưng phấn đều tan biến hết, xem Jordan( cầu thủ bóng rổ nổi tiếng) , kết quả đối thủ lại là 1 đứa trẻ ranh, cho dù khí thế Jordan hơn người, nhưng cũng không thể khiến cho trận đấu có nhiều kịch tính được.

“Két”

Nhát dao này cưa Phỉ Thúy Vương rất nhanh, 5 phút sau đã sang bên cạnh, khốI thạch không lớn, cắt ra cũng rất thuận tiện.

Lúc này Lý Dương mới bắt đầu hạ dao, không thèm phác họa mà trực tiếp hạ dao xuống, nhìn lưỡi dao từ từ đi xuống, trên mặt hắn nụ cười càng lúc càng nở ra.

Tư Mã Lâm và Sang Dala đứng bên cạnh đang giúp Lý Dương hạ dao, 2 người cũng chăm chú 1 cách khác thường.

Đây là trận đấu với Phỉ Thúy Vương, 2 người này cho dù là người trợ giúp thôi cũng cảm thấy rất hãnh diện, cũng trên đái đấu với Phỉ Thúy Vương cũng không có mấy người.

“Rầm” nhát dao của Phỉ Thúy Vương đã hoàn thành, nhát cắt này rất mỏng, Thiệu Ngọc Cường vội vàng lấy nước rửa mặt cắt, ngay cả Tư Mã Lâm và Sang Dala cũng không thể không quay lại nhìn.

Không có ai ở xung quanh quả thật rất tốt, ít nhất cũng có thể nhìn rõ tiến độ giải thạch của đối phương 1 cách rõ ràng.

Vết cắt kia có 1 tầng sương màu trắng, mặc dù lộ ra không nhiều, nhưng như thế này đã được gọi là giải tăng.

Đứng ở phía bên này, Lâm lang đang theo dõi trận giải thạch của 2 người cũng giật giật khóe miệng, trong lòng thỏ dài 1 cái.

Lâm lang có quan hệ rất tốt với chính phủ Myanmar, hơn nữa lại ở cùng với Lý Dương, đương nhiên sẽ không bị đuổi ra ngoài xem qua màn hình, nhưng khối thạch của hắn thì không giải nữa, khi Lý Dương và Phỉ Thúy Vương giải thạch tất cả các máy giải thạch đều người hết.

Lúc này, ai cũng không còn tâm trí giải thạch nữa.

Khối thạch này nếu đúng như hắn nghĩ thì nếu có giải ra phỉ thúy thì chắc chắn là tăng lớn, nghĩ đến điểm này hắn có chút ảo não, lần này hắn gặp phải khắc tinh rồi, mà còn không chỉ 1.

Sau nhát dao này, mọi người đều bàn tán rất nhiều, nhát dao này thấy tăng, nhưng không có kết quả, làm cho lòng ai cũng thấy ngứa ngáy, bọn họ rất muốn biết khối thạch bên trong đó là loại Phỉ Thúy nào, có xứng với biểu hiện Đế Vương Lục của nó không.

Khắp 1 mặt là tầng sương, đối với họ mà nói cũng không khác gì so với ban đầu.

Phỉ Thúy vương cẩn thận xem xét, rồi lại nhấc dao lên, dọc theo lớp ban nãy đi xuống, với khối thạch này ông cũng phải hết sức cẩn thận, phỉ thúy bên trong không thể bị phá hư 1 chút nào cả.

“Két”

Tiếng máy cắt thạch lại vang lên, lúc này không còn ai bàn tán nữa, tiếng máy kêu dường như to hơn 1 chút, Tư Mã Lâm và Sang Dala đều quay lại nhìn liếc 1 cái rồi vội vàng quay lại cẩn thận nhìn Lý Dương giải thạch.

Trong lòng bọn họ có chút kích động, đòng thời cũng thấy hơi căng thẳng,không biết Lý Dương có thắng được trận này không.

Trên thực tế 2 người đều có chút lo lắng, bọn họ không giống với những người bên ngoài kia, cũng không đề cao về mấy khối thạch của Lý Dương. lúc này trên tay Phỉ Thúy Vương là khối thạch trị giá 36000 vạn tệ(360 triệu NDT), khối của Lý Dương cũng trên trăm triệu, nhưng Lý Dương càng nâng dao lên, bọn họ lại càng thấy lo lắng không nguôi.

Bề mặt bên ngoài cũng giống nhau, khối tiêu vương cũng đã lộ ra chút màu sắc, của bọn họ lại chỉ có tầng sương, những cái khác đều không thấy, sự chênh lệch lúc này rất lớn.

Cũng may còn lại 2 người vẫn tin tưởng Lý Dương, cho dù đối thủ của Lý Dương là ai, bọn họ vẫn tin rằng thắng lợi cuối cùng là của Lý Dương.

“Rầm”

Phía sau Lý Dương lại vang lên 2 tiếng, không cần đoán ai cũng biết, nhát dao thứ 2 của Phỉ Thúy Vương đã xong.

Sang Dala và Tư Mã Lâm không được lại quay đầu lại nhìn, vứa đúng lúc Thiệu Ngọc Cường đang lấy nước rửa, nhìn thấy màu xanh biếc trên mặt cắt, sắc mặt của 2 người đều chuyển sang màu trắng, trên màn hình lớn bên kia, sau khi nhìn thấy mặt cắt được rửa sạch, tất cả phía dưới đều trở nên yên lặng, mắt mở to nhìn vào mặt cắt.

Thủy Tinh Chủng, khối này không làm cho người ta thất vọng chút nào, thật sự đã giải ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy.

“Xôn xao” sau mấy chục giây yên tĩnh, đám người bọn họ lại bắt đầu huyên náo.

Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, Phỉ Thúy Vương không hổ là Phỉ Thúy Vương, thật sự đã giải ra phỉ thúy hiếm có, phía dưới có rất nhiều là ông chủ công ty châu báu hay chuyên gia đỏ thạch, cũng có 1 số là thương nhân buôn bán thạch, những người này hầu như đều đã tiếp xúc qua với Phỉ Thúy Vương

Cho dù là bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy loại Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cao cấp như thế này, nếu là trang sức Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục thì có thể đã nhìn thấy, nhưng nguyên khối mà đã từng nhìn thấy thì chỉ có khoảng 2,3 %, đối với nhiều người mà nói, khối thạch này đã bù đắp lại chỗ trống của bọn họ rồi.

Dù sao đi nữa, bọn họ xem như đã được tận mắt nhìn thấy hiện trường ra đời của 1 khối phỉ thúy cao cấp nhất.

được tận mắt chứng kiến, đây đã là 1 việc rất đáng tự hào rồi.

Tiếc là ở đay không bán pháo, nếu có, rất nhiều người sẽ mua lấy mấy quả để chúc mừng Phỉ ThúyVương rồi.

-Bắc Thánh xong rồi.

-Anh ta chắc chắn thua rồi.

-Tôi đã nói mà, Tiêu Vương vẫn là Tiêu Vương, Phỉ Vương đã chọn thì sao có thể kém được.

-Bắc Thánh vẫn là không bằng Nam Vương.

Phía dưới màn hình hớn, 1 số người đã đưa ra bình luận. còn về phần vì căng thẳng mà có chút áp lực thì khi nhìn thấy khối thạch này bọn họ đã quên hết cả rồi.

Phỉ Thúy Vương mỉm cười nhìn mặt cắt, hài lòng gật đầu.

Bên cạnh ông Thiệu Ngọc Cường cũng tỏ ra vui mừng, hắn đoán được trước là sẽ đổ ra Thủy Tinh Chủng, nhưng sau khi thật sự được chứng kiến, trong lòng hắn vẫn không khỏi bị kích động, là Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, lần này xem Lý Dương có thắng được không.

Lý Dương xem như đã thua, tiếc là không phải thua dưới tay hắn, tuy nhiên hắn tin rằng, ngày nào đó, hắn cũng có thể thắng Lý Dương.

Phỉ Thúy Vương cẩn thận xem xét, rồi lại nâng dao lên, lần này mặt cắt lộ ra Phỉ Thúy không nhiều, phần nhiều là tầng sương, cần phải cắt sát hơn nữa.

Mài thạch có thể để sau cùng, khối thạch này không lớn, giải ra rồi mài là thích hợp nhất, cũng có thể tiết kiệm thời gian.

Phỉ Thúy Vương hạ dao, dao cắt từ từ đi xuống, ,mang theo cả tim của người xem bên dưới. Lúc này mọi người đều muốn biêt rốt cuộc khối thạch này có to không, có đáng với giá của nó không.

Lâm Lang nhắm 2 mắt lại, trên mặt chó chút thống khổ, hắn rất xem trọng Thủy Tinh Chủng, hắn nắm rất chắc rằng sẽ đổ ra Thủy Tinh Chủng, cho nên mới coi nó là khối thạch quý nhất, nên một mực nhìn chằm chằm, hi vọng có thể trả giá cao mua về.

Không ngờ rằng núi cao còn có núi cao hơn. Cuối cùng lại bị Phỉ Thúy Vương lấy đi mất, trong lòng hắn có chút đau xót.

Tư Mã Lâm và Sang Dala lúc này đều quay đầu lại, trên mặt có chút chua xót và tuyệt vọng.

Tiêu Vương vẫn là Tiêu Vương, nếu biết trước là Tiêu Vương thì ngay từ đầu đã không nên nhận lời, lúc này trong lòng 2 người đều không còn hi vọng nữa.

Lý Dương từ đầu tới cuối đều không quay đầu sang lần nào, vẫn chầm chậm giải thạch.

Đối với hắn mà nói không cần thiết phải nhìn, muốn nhìn có thể sử dụng năng lực đặc biệt, hơn nữa hắn đã sớm biết rõ về mấy khối nguyên thạch kia.

2 phút sau, nhát cắt này của Lý Dương đã xong.

Sang Dala lấy nước, Tư Mã lâm vội vàng giúp Lý Dương buông đôi thạch ra.

Khi mang nước đến Sang Dala có cảm giác mình bị run, hắn rất tin tưởng Lý Dương, lần này Phỉ Thúy Vương giải ra Phỉ Thúy quá tốt, muốn thắng thì phải giải ra cùng loại. Để giải ra khối to hơn nữa, cho dù là Sang dala cũng không thấy có chút hi vọng gì.

Hoặc là nói, trong lòng bọn họ đều cho là Lý Dương thua rồi, những việc càn làm lúc này là ủng hộ thật nhiều cho Lý Dương, để Lý Dương không có gánh nặng tâm lí.

"Rầm”

Khối thạch của Lý Dương cuối cùng cũng được tách ra, Sang Dala lấy lại tinh thần, từ từ rửa sạch mặt cắt, mới rửa được 1 tí, toàn thân hắn đã run lên, ngơ ngác đứng đó nhìn.

Bỗng nhiên, Sang Dala không để ý gì đến tay của mình đang rất bẩn, vội vàng đưa tay lên lau mắt kính, kết quả là càng lau càng bẩn, càng nhìn không rõ, mặt Sang Dala biến thành như 1 tên hề.

Tư Mã lâm cũng cảm thấy kì lạ, trực tiếp mang chậu nước lại rửa sạch mặt cắt, nước rửa sạch bụi đá và bùn ở trên mặt cắt, mặt cắt nhẵn nhụi lộ ra, Tư Mã Lâm liền ngây ra tại chỗ.