Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 653: Khu vực xói mòn của quặng ngọc



Chiếc trực thăng sang trọng từ Ngõa Thành bay thẳng đến khu mỏ, đi theo Lý Dương chỉ có Vương Giai Giai và Lưu Cương.

Lần này Sang Dala không đi theo, bán đấu giá ở trang viện rất quan trọng đối với Lý Dương, Sang Dala muốn ở lại giúp Lý Dương chủ trì đại cuộc, có tướng quân Thornton đi theo, khu mỏ cũng không cần Sang Dala.

Ngồi trên chiếc trực thăng sang trọng, chân mày của tướng quân Thornton lại siết chặt vào nhau.

Người gọi điện đến là Cao Bá, hầm số một, cũng chính là cái hầm cái hầm đầu tiên đào ra phỉ thúy đang được mở rộng, lúc mở rộng cũng có thể đưa ra ngoài không ít bộ phận nguyên thạch Phỉ Thúy, những khối nguyên thạch này Cao Bá đều nghiệm chứng qua, đơn giản theo chất liệu mà nói tuyệt đối phù hợp với yêu cầu của mạch khoáng.

Vấn đề chính là ở hầm số ba, ngày thứ hai hầm số hai đào rộng ra, hầm số ba cũng bắt đầu đào theo.

Lòng tham của tướng quân Thornton rất lớn, lại là khoáng mạch loại lớn, ít nhất phải cần bốn hầm khoang, thậm chí lão chuẩn bị mở ra sáu hầm khoan.

Với nhân viên và năng lực của lão, cũng đủ cùng lúc tiến hành khai thác hai hầm, nếu đã xác địch chất lượng mạch khoáng, vậy thì dùng tốc độ nhanh nhất, những hầm khoan này đều xây dựng tốt, giữa hầm khoan số hai và hầm khoan số ba chỉ khởi công cách một ngày.

Vị trí hầm số ba là do Cao Bá và tướng quân Thornton cùng chọn, bây giờ hầm này rốt cuộc xảy ra vấn đề gì Cao Bá vẫn không nói rõ, làm cho tướng quân Thornton càng thêm lo lắng.

Chân mày của Lý Dương cũng hơi chau lại một chút, chỗ quặng ngọc này hắn không nhìn thấy tất cả, nhưng những chỗ phát hiện ra thì đã cho thấy tiềm chất mạch khoáng khổng lồ, cuối cùng những chỗ Lý Dương không nhìn thấy lại bị bị hỏng, cái hầm này chỉ có Lý Dương nhìn thấy những nguyên liệu Phỉ Thúy

Suy nghĩ một hồi, Lý Dương lại thở dài, lần trước đi là quá vội vàng, nếu như quan sát thêm vài ngày, phân bố của quặng ngọc này có thể hiểu rõ được một phần.

Chiếc trực thăng hạ cánh xuống bên cạnh mạch khoáng, tướng quân Thornton ngẩng đầu liếc nhìn Lý Dương.

Chiếc trực thăng sang trong này quả thật thích hợp hơn nhiều so với hai chiếc trực thăng cũ nát trong gia tộc, tướng quân Thornton lo lắng có phải cũng mua một chiếc trực thăng như vậy trở về không, mua một chiếc trực thăng như vậy tuyệt đối không thành vấn đề gì.

Trước đây không mua là vì không cần, những người bọn họ chỉ cần có trực thăng có thể bay tới khu vực khai thác mỏ thì được, bây giờ có Lý Dương thì không giống như vậy, Lý Dương đại sư đổ thạch như vậy đáng để bọn họ dùng bất cứ bao nhiêu tiền để mua, lúc trước Phỉ Thủy Vương tới đây để đổ quặng mỏ, tướng quân Khố Ba cũng đặc ý mua một chiếc trực thăng xa hoa đắt tiền có lão.

Chiếc trực thăng đáp xuống, tướng quân Thornton liền đặt tâm tư này sang một bên, đối với lão mà nói mạch khoáng vẫn là quan trọng nhất.

Về chuyện mua trực thằng, quay về giao cho Sang Dala lo liêu thì cũng được.

- Tướng quân, Lý tiên sinh!

Cao Bá đã đứng ở bãi đất trống kia, phía sau y còn có mấy thành viên của một số đội đổ quặng, Lý Dương người dẫn đầu này có thể bỏ đi, bọn họ lại không thể, trong suốt cả quá trình khai thác mỏ vẫn có nhiều công việc cần bọn họ làm.

Nhưng lúc những người này nhìn thấy Lý Dương rõ ràng cũng mang một nguồn khí cuồng nhiệt, tin tức Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương trước khi tướng quân Thornton rời khỏi đã nói cho mọi người biết, đó cũng là một khích lệ.

Bọn họ không tận mắt thấy được trận đấu kinh điển đó nhưng Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương thì đã rõ hết thảy, bây giờ xuất hiện trước mặt bọn họ không phải là Lý Dương chuyên gia đổ quặng mỏ như trước kia, mà là Lý Dương đỉnh cao trong giới đổ thạch, là người đứng đầu trong giới đổ thạch chân chính.

- Cao Bá, rốt cuộc là chuyện như thế nào?

Tướng quân Thornton đáp trực thăng xuống, thì vội vàng hỏi, những ngày tháng hưng thịnh hay an nguy của cả gia tộc lão đều liên quan đến mạch khoáng, do đó lão không thể không nôn nóng.

- Ngài đến xem thử thì sẽ biết!

Cao Bá nhẹ lắc đầu, lại nói với Lý Dương:

- Lý tiên sinh, quấy rầy hội đấu giá của ngài rồi, nhưng chuyện lần này cũng chỉ có thể dựa vào ngài thôi.

Trên mặt Cao Bá có chút khổ sở, tướng quân Thornton và Lý Dương đều có dự cảm không tốt.

- Tôi không sao, chỗ nào xảy ra vấn đề, chúng ta đi xem trước đi

Lý Dương khoát tay, hội đấu giá của hắn giao cho bọn người Trịnh Khải Đạt, so với chính mình đi làm càng yên tâm hơn, đó là đội chuyên nghiệp, lại là người tri kỷ của mình, nhất định làm tốt cho hắn.

- Được, mời ngài.

Cao Bá không chút do dự gật đầu, chuyện lần này quả thật rất gấp, bằng không y cũng sẽ không vội vàng gọi Lý Dương và tướng quân Thornton trở về, hầm số ba xuất hiện hiện tượng cực kỳ không tốt.

Cao Bá đang ở trước, Lý Dương và tướng quân Thorton đi theo sau, thành viên đội đổ quặng mỏ khác cũng vội vàng đi theo.

Chỗ quặng ngọc lúc này hoàn toàn không giống lúc Lý Dương vừa đến, rất nhiều cây cối xung quanh đều bị đốt bỏ hết, xây dựng hàng loạt danh trại, khu vực khai thác mỏ lân cận còn mọc lên nhiều tòa nhà nhỏ hai tầng, tuy đơn sơ nhưng rất chắc chắn, là nơi bọn Cao Bá trú ngụ, thuận tiện cho bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể nắm rõ được tình hình của mạch khoáng.

Ngoại trừ số đó ra còn có một số sĩ binh cần súng đang canh gác khắp nơi, rất nhiều khai khoáng cần đường ray, nhưng chiếc xe đẩy đều để trên mặt đất, còn có rất nhiều cần cẩu và máy móc đào bới

Những dụng cụ loại lớn này có thể chỉ dùng trực thăng loại lớn chuyển tới, chi phí vận chuyển là một số tiền rất lớn.

Hầm số ba ở bên đỉnh núi kia, cách hầm số một hơn một trăm thước, địa thế hơi thấp, chân núi cũng không có mạch khoáng, tướng quan Thornton phần lớn mở hầm ở đỉnh núi, khoảng cách cũng rất đều, thuận tiện khai thác chúng.

Vị trí của hầm số ba so với nơi cao nhất của đỉnh núi thấp hơn một chút, ước chừng cũng tiết kiệm được chút sức lực, từ chỗ thấp nhất đào móc có thể đào ra mạch khoáng nhanh hơn.

- Đất của hầm số ba tơi xốp, lớp đá rất ít, tốc độ đào móc cũng nhanh nhất, bây giờ còn muốn sâu hơn hầm số một.

- Tới cửa hầm mỏ rồi, Cao Bá nói nhỏ, đội nói, đi trước vào hầm.

Lý Dương và tướng quân Thornton cũng đội nón bảo hộ đi theo xuống, trên vách tường đường hầm không có gắn đèn dầu, nên không thể nhìn thấy quặng mỏ, Lý Dương và tướng quân Thornton phải cầm đèn dầu trên tay.

Hầm số ba sâu nhất, chu vi cũng đạt tới ba mươi mét, càng đi vào Lý Dương càng nhăn mày lại, hắn đã triển khai năng lực đặc thù, vừa mới đảo qua thì phát hiện phía trước không đúng.

Ở chỗ sâu bên trong hầm mỏ, mà xuất hiện một vùng xói mòn to rộng, lúc này Lý Dương đã hiểu được tại sao Cao Bá lo lắng vội vàng gọi bọn họ tới.

Đường xói mòn này là một hiện tượng rất bình thường của núi, thông thường là xuất hiện sau khi động đất, núi đứt gãy tự nhiên hình thành hiện tượng này, trên núi bình thường phát hiện xói mòn là không có vấn đề gì, còn có thể tạo thành một đường quang cảnh.

Nhưng trong mạch khoáng phát hiện xói mòn lại là một chuyện không tốt đẹp gì, bất cứ xói mòn của mạch khoáng nào đều là thứ làm người ta đau đầu, có xói mòn thì chứng minh địa chất ở đây xuất xảy ra vấn đề, rất có thể ảnh hưởng đến phân bố ban đầu của mạch khoáng.

Giống như kẻ cắp giặt đổ thạch, bên trong có phỉ thúy tốt, cũng vì một một kẻ cắp vặt này phá hủy, trở nên không có giá trị, hoặc là rớt giá.

Vị trí của đường xói mòn này hơi lệch một chút, nhưng ảnh hưởng cũng không nhỏ, nếu như quặng ngọc dưới đường xói mòn bị hủy hoại, vậy nó không còn là một hầm mạch khoáng lớn, thậm chí còn có thể không bằng mạch khoáng cỡ trung, tóm lại làm cho người ta đau lòng và thất vọng.

Cho nên sau khi xói mòn lại xuất hiện, Cao Bá mới vội vàng gọi Lý Dương và Thornton trở lại khu vực khai thác.

Chu vi có ba mươi mét, bọn họ đi đã được sáu bảy mét, đợi đi sâu vào trong, nhìn thấy đường xói mòn rõ rệt đó tướng quân Thornton hơn vô cùng sửng sốt, trên mặt còn có chút phẫn nộ và thất vọng.

Dưới đường xói mòn không có quặng ngọc nào, điều này chứng tỏa quặng ngọc cực lớn có thể bị phá hỏng, hầm quặng chất lượng tốt như vậy lại xuất hiện hiện tượng vô cùng tệ hại, e rằng bất cứ ai cũng đề phẫn nộ.

Giống như lúc hắn giải thạch, mở ra một cánh cửa băng vô cùng tốt đẹp, khả năng phía dưới đổ trướng cực lớn, hắn cũng thật sự mài ra một số phỉ thúy, rất nhiều người đều tự định giá cho hắn, tám trăm vạn, có, một triệu có.

Đợi hắn giải được phân nữa, bên trong giải thạch đột nhiên lại ẩn náu một kẻ cắp, kẻ cắp này phá hủy một nữa phỉ thúy thậm chí là nhiều hơn, tám trăm vạn và một triệu ban đầu không còn, chỉ dừng ở mức giá một trăm vạn tâm tình hắn lúc đó nhất định không thể nào chấp nhận được

Một trăm vạn là không ít, nhưng hắn mua giá thành phẩm của khối mao liêu này thì cũng đã một trăm vạn rồi còn gì?

Đổ quặng cũng như vậy, xói mòn trong đó cũng không nhỏ, tướng quân Thornton vận chuyển mấy thứ ra ngoài, đòn xe phái đến nhiều như gióng trống khua chiêng, tiền tiêu hao cho khoản này nhất định không ít.

Nếu như hầm quặng ngọc này bị phá hủy, khoản đầu tư này có thể thu lại, sinh lực tiêu hao trong đó có thể là lãng phí, cũng sẽ đã kích không nhỏ tới mọi người.

- Lý tiên sinh, tướng quân, đường xói mòn này chúng tôi đã nghiên cứu rồi, hình thành của nó ước chừng từ ba vạn năm đến năm vạn năm trước, xói mòn thời gian này tổn hại rất lớn tới quặng ngọc.

Cao Bá khổ sở nói, trong đội đổ quặng có một nhà địa chất, phân tích số liệu này không có vấn đề gì, sau khi tướng quân Thornton đứng bên cạnh nghe xong, đấm mạnh một nấm tay vào vách tường, làm cho lửa giận trong lòng lão thêm thịnh nộ.

Cao Bá quay đầu liếc nhìn tướng quân Thornton một cái, nhẹ nhàng lắc đầu, trước đây y không dám nói ra là vì sợ tướng quân Thornton cuống cuồng lên, tướng quân Thornton là người rất nóng tính, điểm này Cao Bá rất rõ.

Lý Dương bên cạnh cũng bắt đầu chau mày lại, triển khai chầm chậm đặc thù của hắn, thu nhỏ lại khoảng hai thước, cự li lớn nhất dài hơn năm sáu thước, lấy hắn làm bán kính bắt đầu từ từ quét qua.

Năng lực đặc thù lúc đổ thạch, tuyệt đối một việc đều thuận lợi, phạm vi năm sáu thước, không có mao liêu nào làm cho Lý Dương không nhìn thấy tình hình bên trong, nhưng ở khu vực khai thác mỏ không giống như vậy, phạm vi năm sáu thước ở trong núi không coi là cái gì, có thể nhìn thấy vùng ven một chút.

Khu vực xói mòn này quả thật rất lớn, xói mòn càng lớn thì sự phá bỏ càng mạnh, lúc quét nhìn mọi thứ xung quanh, lòng Lý Dương cũng từ từ dịu xuống, trong này lần trước hắn chưa quan sát qua, đây không phải là lần đầu tiên hắn đổ quặng, thì gặp thì gặp hiện tượng đổ khóa như vậy.

Hầm quặng ngọc này đúng là bị xói mòn phá hủy, cái hầm này xem như là bỏ, nhưng không phải là bỏ hết, ít nhiều có thể thu được giá vốn, hoặc chút ít.

Quét qua hơn phân nữa, chân mày Lý Dương đột nhiên buông lỏng ra, trên mặt còn lộ vẻ rất kinh ngạc.

Một lát sau, khóa miệng Lý Dương đột nhiên từ từ nhếch lên cười, một niềm vui sướng điên cuồng từ tận đáy lòng hắn từ từ dâng lên, nhìn thấy nụ cười của Lý Dương, Cao Bá và tướng quân Thornton đều ngơ ngác không biết tại sao.