Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 759: Nỗi khiếp sợ của Lý Dương



- Lý tiên sinh , bọn họ thật rất quá đáng , còn có người nói là lão Ngưu cùng tên lường gạt kia thông đồng hợp với nhau, hoàn toàn quên mất khuyến cáo ban đầu của lão Ngưu!

Hai người bên cạnh lão Ngưu có một người đột nhiên nói, hai người bọn họ cũng là thành viên thương hội, nhưng cửa hàng đều ở bên đây, lần này lại nghe lời của lão Ngưu, cũng không có ai dính vào, tránh khỏi tổn thất lần này .

Một người khác nói theo:

- Đúng vậy, bọn họ mới vừa rồi lại tìm người tới gọi lão Ngưu, hai chúng ta không yên lòng , cho nên mới muốn cùng đi xem một chút!

Sau khi bọn họ giải thích, Lý Dương cũng coi là hoàn toàn hiểu chuyện gì xảy ra.

- Không thể nói như vậy, tôi còn có trách nhiệm nhất định, ban đầu ta phát hiện người này có chút không đáng tin, nếu là có thể kiên trì một chút, hoặc là làm điều tra, nói không chừng là có thể tránh được bi kịch lần này!

Ông chủ Ngưu thở dài, cái miệng nhỏ của tiểu nha đầu Ngưu Linh lại chu lên, đoán chừng ở trong mắt nàng, cha mình thật ngốc.

Nhưng chính là cái tính này nên ông chủ Ngưu thu phục được quần chúng, nếu không cũng sẽ không lên làm cái Phó hội trưởng này, chỉ dựa vào danh vọng mà Lý Dương mang đến thì dù sao cũng có hạn.

- Lão Ngưu, để tôi nói, ông cũng không cần để ý đến bọn họ, nếu để ý đến họ, bọn họ lại càng quá đáng, tôi thấy bọn họ bây giờ cũng nóng nảy, suy nghĩ thế nào để đem chậu *** này đổ vào đầu ông!

Người bên cạnh ông chủ Ngưu lần nữa nói, trên mặt cũng mang theo vẻ mặt giận dử.

Chân mày ông chủ Ngưu nhíu lại, lần nữa thở dài nói:

- Bọn họ cũng lo, nghe nói rất nhiều chủ nợ cũng bắt đầu tới đòi nợ, bọn họ lần này đoán chừng cũng có mấy nhà có thể gặp nguy, nguy cơ không những còn có thể bị phá sản!

- Đây là kết quả bọn họ tự tìm, có lòng tham không trách được người khác!

Tiểu nha đầu Ngưu Linh lại hừ một tiếng .

- Ông chủ Ngưu, ông chủ Hồ nói không sai, lòng bọn họ muốn đẩy cái tội cho ông, sáu ngàn vạn kia, ai cũng không chịu nổi, những người này nóng nảy , chuyện gì cũng có thể làm được !

Một người khác bên cạnh Lão Ngưu cũng khuyên, Lý Dương cũng biết tên của bọn họ .

Nguời họ Hồ gọi Lão Ngưu là Lão Ngưu, tên đầy đủ là Hồ Hai, là chủ nhân cửa hàng thứ ba cạnh cửa hàng nhà Lão Ngưu, cũng là làm buôn bán đồ ngọc, hắn và Lão Ngưu buôn bán rất ăn ý, tuy là đồng nghiệp, nhưng quan hệ lại vô cùng tốt, từ cách gọi là có thể hiểu được.

Một người khác tên gọi Hoàng Vĩ, cũng là ông chủ ở đây, cửa hàng của hắn nhỏ một chút, ở đầu đường bên kia , bình thời lui tới cũng ít một chút, quan hệ không được thân thiết như Lão Ngưu và Hồ Hai.

- Ông chủ Ngưu, bọn họ nói đều có lý, ông nên đề phòng một chút!

Lý Dương trầm mặc một hồi , lúc này mới ngẩng đầu từ từ nói .

Hồ Hai nhìn lý dương, mấy lần há mồm, cuối cùng mới quyết định , nói với Lý Dương:

- Lý tiên sinh , bọn họ bên kia giống như lại náo loạn nữa rồi, không biết cậu có thời gian hay không, có thể cùng ông chủ Ngưu đi một chuyến không? Có ngài áp tải, những người đó khẳng định không dám làm chuyện quá đáng với ông chủ Ngưu!

- Ông chủ Hồ nói không sai, Lý tiên sinh , có thể mời anh cùng đi hay không?

Hoàng Vĩ cũng khuyên, tiểu nha đầu Ngưu Linh không nói gì, nhưng khi nhìn Lý Dương, vẻ mặt đầy mong đợi. Cô cũng hy vọng Lý Dương có thể giúp cha của mình.

Trên mặt Lý Dương có chút do dự, hắn nếu là một mình tới, khẳng định không nói hai lời liền đi theo, ông chủ Ngưu là bằng hữu của hắn , hắn sẽ không nhìn ông chủ Ngưu đi mà bị oan khuất .

Đáng tiếc cha mẹ và anh trai cũng đi theo đây, bọn họ đến xem tiệm bán đồ cổ của mình, còn chưa tới cửa hàng lại đột nhiên đi làm chuyện khác, rất không hợp lý.

- Dương Dương, thời gian còn sớm, hay là cứ cùng đi xem sao, đợi lát nữa lại đi cửa hàng của con!

lý Lý Quân Sơn nhìn Lý Dương, cười vui vẻ, ánh mắt Hà Ái Linh cũng là đồng tình, Hà Ái Linh nghe Vương Giai Giai nói về chuyện tiểu Nhị Căn, biết ông chủ Ngưu là người tốt, chuyện có thể giúp ông chủ Ngưu, bà tuyệt đối ủng hộ .

- Lý tiên sinh, cậu bận việc của mình đi, tôi không sao, chính là bọn họ - những người đó, cái này đoán chừng không tốt, ôi…

Ông chủ Ngưu vội vàng khoát tay, nói xong lời cuối cùng lại thở dài, Lý Dương có thể thấy được, hắn là thật lòng vì mười mấy thương gia kia, bây giờ người làm ăn giống như ông chủ Ngưu thật không nhiều lắm .

- Lý Dương, nghe lời ba đi, chúng ta đi xem trước một chút, một hồi lại đi cửa hàng bán đồ cổ !

Vương Giai Giai cũng nhỏ giọng khuyên một câu, Vương Giai Giai là phóng viên, đối với loại chuyện này rất nhạy cảm , ấn tượng của nàng đối với Lão Ngưu rất tốt, không muốn để cho Lão Ngưu có cái gì oan khuất .

Nghe ý của Hồ Hai và Hoàng Vĩ, những người này lại còn tính để cho ông chủ Ngưu chịu trách nhiệm về sáu ngàn vạn tiền bị lừa gạt này, chuyện này bọn họ mười mấy người cũng gánh nổi không được, đè trên người một mình Lão Ngưu còn không bị đè chết sao.

- Tốt, chúng ta đi trước xem sao, ba mẹ, lát nữa chúng ta đi tiệm bán đồ cổ!

Lý Quân Sơn, Vương Giai Giai cũng nói như vậy, Lý Dương cũng không phản đối, hắn lo lắng nhất chính là người nhà, bây giờ người nhà có thể hiểu được thì tốt rồi.

Vương Yến vẫn chỉ nhìn, một câu nói cũng chưa nói, nhưng từ nét mặt của nàng có thể thấy được, nàng rất hứng thú đối với chuyện này.

Mấy người lần nữa ra cửa, vốn là chỉ có Lão Ngưu ba người bọn họ, bây giờ là biến thành chừng mười người, cả nhà Lý Dương cũng không ít nguời, ước chừng mười người .

Sau chuyện với tiểu Thuận Thuận lần đó, bây giờ Lý Dương ra cửa liền dẫn theo Triệu Khuê và Hải Đông, chính là để ngừa bất trắc, bọn họ đều là hộ vệ Lý Dương thuê, mang theo cũng không quan hệ .

Khu chợ nam cũng không gần, phải đi quanh hai đường quanh co, đi đến gần hai mươi phút mới đến .

Đây cũng là một phố, con đường này so với Phan Gia Viên thì rộng hơn, một mặt phố cũng là các cửa hàng bán ngọc, mặt đường mặc dù lớn, nhưng người lại không cách nào so sánh được với bên Lão Ngưu.

Bên khu Lão Ngưu bọn họ là mặt tiền của Phan Gia Viên, nơi này chỉ có thể nói là bên ngoài.

- Tới rồi, ông chủ Ngưu tới!

Lý Dương bọn họ mới vừa xuất hiện , nơi xa có người hét to một tiếng, người này đứng ở một cửa hàng bán ngọc xa xa. Lý Dương thấy hắn mang dáng vẻ sầu não, đoán chừng cũng là một người lần này bị lừa.

- Ông chủ Ngưu, ông đã tới, tìm được cái tên lường gạt đó chưa ?

Lý Dương bọn họ còn chưa đến, nơi xa đã có bốn năm người bước nhanh tới, đi tới nơi bọn họ nhìn cũng không thèm nhìn Lý Dương một cái, liền hỏi thẳng Lão Ngưu một câu .

Nghe người này hỏi, trong lòng Lý Dương âm thầm thở dài .

Những người này thật là có ý đem *** đổ lên trên người Lão Ngưu, nếu không cũng sẽ không hỏi cái câu này, giống như Lão Ngưu có quan hệ cùng tên lường gạt kia vậy.

Lão Ngưu cười khổ lắc đầu một cái, nói:

- Ông chủ Triệu, tôi đi hỏi đồn công an bên kia, tên lường gạt này thuộc về gây án lưu động, thật không dễ tìm!

- Vậy là không tìm được rồi!

Người vừa hỏi – ông chủ Triệu hạ thấp giọng xuống, mấy người bên cạnh hắn nhìn Lão Ngưu không chút thiện cảm .

- Ông chủ Ngưu, chúng ta vào bên trong đi, vào đến bên trong hãy nói!

Ông chủ Triệu lại nói một câu, mấy người kia cũng không nói gì, Lý Dương cũng không lên tiếng , lẳng lặng nhìn mấy người này .

Theo lời ông chủ Triệu, cửa hàng của hắn nằm phía sau, ông chủ Triệu kinh doanh lớn nhất nơi này, sau cửa hàng của hắn còn có một sân rất lớn.

Sân sau cửa hàng của ông chủ Triệu còn lớn hơn sân nhà Trương Vĩ, nơi này chính là Bắc Kinh, mặc dù chỉ là khoảng sân, tiền thuê e rằng cũng không ít.

Ở trong sân, Lý Dương còn nhìn thấy một máy giải thạch, chung quanh máy giải thạch còn mấy khối vứt linh tinh, cái ông chủ Triệu này cũng thật lộn xộn, ngay cả máy giải thạch cũng không có thời gian dọn dẹp.

Trừ máy giải thạch ra, trong sân còn có lều mát, phía dưới lều có mấy cái bàn và cái ghế, ông chủ Triệu liền mời Lý Dương bọn họ ngồi bên kia cái bàn, khi Lý Dương bọn họ ngồi xuống, ông chủ Triệu còn rất hồ nghi nhìn bọn họ mấy lần .

Ông chủ Triệu chưa từng thấy qua Lý Dương, khi nhìn Lý Dương, trong mắt mơ hồ còn có chút thù địch, bọn họ lần này gọi Lão Ngưu tới, chính là muốn cùng Lão Ngưu nói chuyện cho xong, Lão Ngưu lại đem Lý Dương bọn họ làm trợ thủ đắc lực.

Thật ra, cửa hàng của ông chủ Triệu kích thước lớn nhất khu nam, lần này cũng là người tổn thất lớn nhất, chính hắn đầu tư khoảng tám trăm vạn , đi mua về nguyên liệu giá trị mười mấy vạn, lần này hắn lỗ hơn bảy trăm vạn .

Hơn bảy trăm vạn, ngay cả ông chủ Triệu cũng không chịu nổi, cửa hàng của hắn lớn, nhưng phòng ốc là đi thuê, tổng thể tiền đi thuê phòng ốc và tư sản cũng chỉ mấy trăm vạn mà thôi. Lần này vì bù vào số tiền kia, hắn đã đem cửa hàng đi thế chấp, vốn là muốn trong thời gian ngắn có thể kiếm một khoản, còn đi vay được, không ngờ là có một kết quả như vậy.

Chuyện này không giải quyết được, cửa hàng của hắn không chỉ lỗ to mà ngay cả phòng ốc cũng sẽ biến thành của người khác, đến lúc đó hắ thật sự mất hết!

Sau khi ngồi xuống, Lý Dương nhìn chung quanh mấy lần, dễ thấy nhất là một đống nguyên liệu rất sạch sẻ trong góc tường kia.

Đống nguyên liệu này to nhỏ không đều, khối lớn nhất nặng mười mấy kg, nhẹ nhất chỉ có mấy kg, rất nhiều khối bên ngoài cũng dính một tầng bụi thạch, chính là bụi thạch này khiến nguyên liệu có tuổi và đáng giá.

Thủ đoạn làm giả này có thể lừa rất nhiều tay mới vào nghề, nhưng không lừa được người lâu năm, những ông chủ này cũng là vừa bắt đầu vào nghề bị tê kia lừa, cộng thêm lại có đất đen che giấu, lúc ấy chỉ cần có người nghiêm túc kiểm tra một chút thì có thể vạch trần thủ đọan của tên lừa đảo, cũng sẽ không có tổn thất lớn như vậy.

Nghĩ tới đây, Lý Dương lại nhẹ nhàng lắc đầu, nói thẳng ra, còn là chữ lợi làm hại người, tham thì thâm.

Suy nghĩ một chút cũng đúng, nguyên liệu trong cả nước cũng đang nóng, làm sao có nhiều nguyên liệu tốt như vậy cho bọn hắn, còn là chuyện tốt đưa tới cửa, bọn họ suy nghĩ sâu xa chút, chú ý hơn, thì đã không bị lừa.

Nhìn những nguyên liệu phía xa kia, Lý Dương không nhịn dùng năng lực đặc thù, phía trên có chừng mười khối thật cũng giống như là mới, Lý Dương muốn nghiệm chứng một cái rốt cuộc có phải là từ mỏ đó mà ra không, nếu như đúng vậy, hoặc giả hắn có thể tìm ra tên lường gạt này.

Năng lực đặc thù mở ra , hình ảnh lập thể trong nháy mắt liền cuốn đống nguyên liệu vào, dưới hình ảnh, tất cả nguyên liệu hiện ra vô cùng rõ ràng.

Hình ảnh lập thể được mở ra, Lý Dương đang uống nước, vừa đặt chén nước tới khóe miệng đột nhiên dừng ở đó, trong mắt Lý Dương còn có vẻ khiếp sợ .