Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 768: Phỉ Thúy thiên nhiên (6)



Lão Ngưu làm Vương Yến hoàn toàn biến thành tên ngốc ở đó.

Thời gian Vương Yến tiếp xúc với cược thạch cũng không phải là lâu, trước kia không biết chủng loại có ý nghĩa cụ thể thế nào, thị trường cược thạch bên Luân Đôn căn bản không thể giải ra Phỉ Thúy màu sắc cao cấp như thế.

Nhưng Vương Yến đã nghiên cứu lai lịch của Lý Dương, biết Phỉ Thúy cấp cao Lý Dương giải ra đều có giá trị như thế nào, gọi là thánh ngọc Lý Dương chính là vì anh ấy giải ra ba khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng, đồng thời có một khối THủy Tinh Chủng cao cấp huyết Mỹ Nhân.

Ba chữ Huyết Mỹ Nhân ẩn chứa nhiều ý nghĩa, Vương Yến hiểu rất rõ.

Càng hiểu lúc này cô càng kinh ngạc.

Hồ Haiị, Hoàng Vỹ lại gật đầu, mắt trợn to, trong đầu cứ như mông lung không tập trung được gì.

Xanh đế vương, huyết mỹ nhân xuất hiện cùng nhau còn có hình rồng tự nhiên trên Phỉ Thúy, khối Phỉ Thúy này cho dù không phải là Cao Băng chủng chỉ là Đậu chủng bình thường cũng có giá trị lớn rồi.

Hai màu, lại là hai màu Phỉ THúy cấp phẩm, bản thân đã vô cùng khó kiếm, thuộc vào Phỉ Thúy cấp cao rồi.

Ngọc long hai màu tự nhiên, nên gọi là giá trị như thế nào Hồ Hai và Hoàng Vỹ lúc này căn bản không thể nghĩ ra.

Ông chủ Triệu, Lưu Nguyên có chút mơ mộng, màu hồng tươi kia đã lộ ra hoàn toàn, nhìn trông vô cùng diễm lệ và chói mắt, hai người lúc này và bọn Hồ Nhị đều như nhau, Phỉ Thúy cấp phẩm hai màu rốt cuộc có giá trị lớn đến đâu bọn họ căn bản không dám đánh giá.

- Triệu Khuê, Hải Đông, các anh cũng cùng rửa xem sao?

Lý Dương rất bình tĩnh, khi anh phát hiện ra khối nguyên thạch này đã biết bí mật bên trong, đã sớm có lúc kinh ngạc nhưng đố với sự rung động mà ngọc long mang lại thì vô cùng hài lòng, lúc đó anh cũng bị bất ngờ ngay cả nước cũng không uống.

Triệu Khuê và Hải Đông cùng nhìn nhau, cùng lắc đầu:

- Lý ca, chúng ra không rửa à?

Tẩy sạch những vết đen trên ngọc long, và tự tay giải ra một khối Phỉ Thúy cao cấp ý nghĩa giống nhau, hai người hiểu dụng ý của Lý Dương, nhưng hai người không có hứng thú nhiều với đổ thạch, chức trách của bọn họ là bảo vệ Lý Dương, Lý Dương trong lòng có thể nhớ bọn họ, đối với bọn họ thế là đủ.

Hai người không đồng ý, Lý Dương cũng không ép, lúc này đa phần mọi người đều đã rửa qua ngọc long.

- Chú, cháu cũng phải rửa.

Tiểu Thuận Thuận đột nhiên vỗ cánh tay Lý Dương, nói một câu, Lý Dương cười ha ha ôm tiểu Thuận Thuận, làm tay anh cũng chạm vào băng lạnh này nhưng là ngọc long thiên nhiện thoải mái khác thường.

Trong mắt ông chủ Triệu lộ ra khát vọng mạnh mẽ, Lưu Nguyên cũng như vậy, nhưng tiếc rằng Lý Dương đã quay người lại không nhìn bọn họ.

Phỉ Thúy thiên nhiên hai màu, lão Ngưu, chúc mừng ông.

Hồ Haị biểu hiện rất cảm khái lại có chút phức tạp, khối Phỉ Thúy này giải ra chắc chắn tạo ra sức ảnh hưởng cực lớn, thậm chí sơ với sức ảnh hưởng của thủy tinh chủng lần trước mang lại còn lớn hơn, việc làm ăn của ông chủ Ngưu chắc chắn sẽ càng phất lên.

Quan hệ của Hồ Haị và ông chủ Ngưu lại tốt hơn, cũng là người trong ngành, trong lòng chắc chắn hiểu.

- Ha ha, cùng chúc, cùng chúc!

Ông chủ Ngưu cười lớn, cười vô cùng vui vẻ, buổi sáng những chuyện khó khăn phát sinh nhất thời đều biến mất.

Tiểu a đầu Ngưu Linh cũng cười khanh khách theo, ngẩng đầu nhìn Lý Dương một cách khâm phục, không hổ là thần tượng của nàng, ngay cả Phỉ Thúy cao cấp như vậy đều có thể giải ra.

ngoại trừ ông chủ Triệu và Lưu Nguyên tất cả mọi người đều rửa ngọc long một lần, những vật đen trên ngọc long hầu như đã được rửa, chỉ có một ít còn lưu lại.

Màu sắc bây giờ cũng hiện ra rồi, ngọc long này phải dài đến mười hai mười ba mi li mét, rộng ba bốn mi li mét. ba bốn mi li mét của phần đuôi là huyết mỹ nhân đế vương lục, làm cho ngọc long này xem ra là bị thương, Phỉ THúy huyết mỹ nhân đó giống như máu tươi trên người.

Nhưng điều này cũng làm cả chỉnh thể ngọc long càng thêm uy vũ, đầu rồng phun nước xem ra giống như tê rống phẫn nộ.

- Lưu Cương, giúp tôi cố định lại.

Lý Dương nhẹ nhàng nói một câu, ngọc long bây giờ đã lộ ra, nhưng công việc vẫn chưa kết thúc, lúc này phía trên khối nguyên liệu còn có ngọc long phải tách ra mới được.

đeo kính vào lại cắt tiếp, Lý Dương men theo lớp thạch dưới chân ngọc long từ từ cắt.

- Rè rè.

tiếng giải thạch trong nháy mắt đã tràn ngập mỗi góc sân, âm thanh nghe chói tai này không ảnh hưởng đến mọi người lúc này, mọi người đều bàn tán rì rầm, chỉ có Lý Quân Sơn và Lý Thành không hiểu về Phỉ THúy đang cười đầy hài lòng.

đối với giá trị ngọc long này Lý Quân Sơn và Lý Thành không cần nghĩ, bọn họ bây giờ không quan tâm đến giá trị của cái gì họ chỉ cần biết đây là bảo bối chân chính là được, bọn họ còn tận mắt nhìn thấy bảo bối thế gian.

Hồ Haị, Hoàng Vỹ lại đang rì rầm đoán già đoán non, loại Phỉ Thúy thiên nhiên này không trải qua bất kỳ điêu khắc nào, Ngọc Long tự nhiên tạo thành rốt cuộc có giá trị bao nhiêu.

Ngọc Long như vậy, không thể lấy giá trị của Phỉ Thúy bình thường mà đánh giá, nếu có thể đánh giá được giá cả điều này cũng chắc chắn là Phỉ Thúy cao cấp vượt qua tiền trăm triệu.

Lần này giải thạch tuyệt đối là một lần đổ tăng, vẫn là siêu đổ tăng.

ông chủ Triệu nhìn dao đang cắt, lúc này trong lòng có chút tâm tư nói không ra lời, hối hận, ảo não, đố kỵ đều xuất hiện.

Lúc này anh còn oán hận Lý Dương tại sao không có biểu lộ gì với khối thạch này.

Như vậy anh có thể tự giải ra khối thạch này thử vận may, ngọc long trị giá trên trăm triệu kia chẳng phải là của anh sao? Không chỉ làm anh hoàn toàn bồi thường lại tổn thất lần này mà còn có thể có được một khoản tiền lớn.

Lưu Nguyên cũng rất đố kỵ nhưng trong lòng anh cũng có chút vui mừng, Lý Dương đổ tăng có bảo bối cực tốt ở đây đó cũng là lỡ lời mà trách anh ta thôi.

Lưu Nguyên không biết, Lý Dương từ đầu tới cuối đều không để ý tới lời hắn nói, lúc này đã quên từ lâu.

nhát dao sắc bén xuyên qua lớp tầng thạch, nửa khối được phân làm hai, khối có Ngọc Long này bị Lý Dương cầm lên một cách cẩn thận.

những vật nhọn trên ngọc long phải dùng máy mài nhẹ mới được.

- màu lục, màu lục lộ ra rồi.

Hồ Hai chỉ lớp tầng thạch nửa bên kia kêu lên, nửa kia Lý Dương cắt ra cũng là lớp sương, giữa lớp sương lộ ra màu xanh giống với màu Phỉ Thúy ban nãy, cũng là biểu hiện của xanh Hoàng Dương.

- khối nguyên thạch này lộ ra Phỉ Thúy ba màu đặc biệt.

Hoàng Vỹ đột nhiên nói một câu, Hồ Haivà ông chủ Ngưu ngạc nhiên, lập tức gật đầu.

câu nói này của Hoàng Vỹ không sai, cả khối bây giờ đã thành ba loại màu, chỉ là ý nghĩ của mọi người khi trước đều là hai màu cấp phẩm huyết mỹ nhân và đế vương lục.

một khối lộ ra ba loại màu, trong đó hai loại màu là cấp phẩm, tỷ lệ mấy loại này là cực thấp cực thấp, hơn nữa lại có ngọc long thiên nhiên, loại này có thể so sánh với sao chổi chạm vào trái đất. So với Phỉ Thúy Thiên Châu Lý Dương giải ra khi trước và Phỉ THúy Kim Ti Chủng còn quý hơn.

Phỉ Thúy Thiên Châu Kim Ti Chủng còn xuất hiện qua hai màu ngọc long cấp phẩm này có thể chỉ có duy nhất một.

Sau mười mấy phút, ánh mắt của mọi người lại tập trung vào máy thạch giải.

Ngọc Long cuối cùng đã bị Lý Dương cắt ra, màu đen trên thân ngọc long cũng được rửa sạch, ngọc long đế vương lục và huyết mỹ nhân hiện tại xem ra càng làm cho mọi người kinh ngạc.

Bốn móng vuốt của ngọc long cũng không cân đối, có móng là ba có móng là bốn, ngắn dài cũng không giống nhau.

hai mắt ngọc long lộ ra tròn xoe, miệng há rộng, máu tươi ở trên đuôi, phối hợp với móng ngắn dài khác nhau càng làm cho mọi người cảm nhận được uy vũ của rồng.

Ngọc Long này, dường như vừa có trận chiến với quân địch, móng vuốt đều bị thương, trên người còn có máu, mà ngẩng đầu gào thét mang về thắng lợi cuối cùng.

giống như thật, trông rất sống động, đây không phải là tác phẩm qua điêu khắc mà là thần tác của thiên nhiên.

đây cũng là công trình điêu luyện sắc sảo của thiên nhiên, Phỉ Thúy như vậy thật sự đáng quý, đại sư của công trình điêu khắc có thể điêu khắc ra ngọc long sống động như vậy nhưng trên thân long tự nhiên thuần khiết uy vũ thì không đại sư điêu khắc nào làm được.

Đây là tự nhiên tạo ra nó có sức hút độc nhất.

Ngọc Long bày ra trên bàn, trong lòng ông chủ Triệu càng rối bời, Hồ Nhị và Hoàng Vỹ cũng vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ, đối diện với bảo bối đẹp như thế không sinh lòng đố kỵ thì đó là thánh nhân.

Đố kỵ chỉ là đố kỵ, họ cũng chỉ để trong lòng không biểu hiện ra, biểu hiện như bình thường.

- Lý Dương, tôi hối hận vì đem trả khối này cho cậu.

Hà Kiệt ngẩng đầu chán nản nói với Lý Dương một câu.

anh biết thứ Lý Dương nhìn trúng chắc chắn sẽ tốt, đặc biệt là phương diện đổ thạch, có thể thấy ngọc long thiên nhiên này chính là thứ mà anh không ngờ tới, đây có thể là bảo bối độc nhất vô nhị.

ngọc long này chính làm Hà Kiệt đố kỵ vô cùng.

Lý Dương cười to, nói:

- Kiệt ca, hối hận muộn rồi, anh muốn xem đến chỗ tôi mà xem, ngọc long này tôi có thể đặt ở trong phòng sách.

Ngọc Long khi ở trên hình ảnh lập thể Lý Dương nhìn ra sự mỹ lệ của nó nhưng dưới hình ảnh lập thể lại cảm nhận không được khí thế uy vũ của Ngọc Long mang lại, dưới hình ảnh lập thể tất cả đều là rõ ràng, căn bản không thể cảm nhận được những thứ khác.

- Đây là cậu nói vậy, đợi một lát, trở về tôi chuyển tới chỗ cậu ở còn có rượu ngon chuẩn bị cho cậu.

Hà Kiệt lập tức gật đầu, nói tới rượu lại nhớ đến đêm trăng với rượu ngon, cho dù là rượu không ngon cũng có sức hấp dẫn vô cùng.

- Không vấn đề, nhưng mỗi lần chỉ ba cốc thôi, nhiều không có đâu.

- ba cốc thì ba cốc, chúng ta có thể định ra.

Hà Kiệt gật đầu rồi nhẹ nhàng nhắm mắt.

Hà Kiệt biết, Lý Dương bây giờ mỗi ngày có thể chuyển hóa loại rượu này có hạn hơn nữa Lý Dương bây giờ chỉ có một chén dạ quang, chén khác là chỗ lão gia tử. đoạn thời gian này trong nhà lão gia tử vô cùng náo nhiệt.

Nếu Hà Kiệt tới chỗ lão gia tử, cho dù một chén cũng không được, Lý Dương có thể ba chén thực sự là đủ rồi.