Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 775: Dẫn đoàn xuất phát



Sau khi từ chỗ lão gia tử biết được nhiệm vụ đặc biệt này Lý Dương bắt đầu trở lên rất bận.

Lần này là xuất quốc, về mặt trình độ nhất định mà nói Lý Dương đã là đại diện cho quốc gia đại diện cho cả giới Trung Quốc đặc biệt là anh còn kiêm nhiệm vụ đoàn trưởng.

Lão gia tử cũng đã bật đèn xanh đối với Lý Dương để Lý Dương có cảm giác được thoải mái.

Lý Dương đi chuẩn bị, Hà Kiệt cũng vất vả, Lý Dương đi Hà San San dẫn cả gia đình lập tức quấn lấy anh, chưa được mấy ngày chưa đợi chính thức đi làm Hà Kiệt đã có lí do trốn người nhà này.

Đám người nhà này luôn đi với nhau, sự phiền phức thực sự đáng sợ.

Mùng mười tháng giêng, Lý Dương dẫn Vương Giai Giai trở về quê cũ, nghỉ ngơi một chút.

Thời gian đến đại hội thẩm định chỉ còn hơn hai mươi ngày, thời gian cho Lý Dương phải chuẩn bị không còn nhiều, mấy ngày là phải chuẩn bị xong rồi.

Ngoài ra còn phải luyện tiếng Anh cho tốt, tìm hiểu một số tư liệu liên quan đến ngành nghề sưu tầm ở nước ngoài, những thứ này đều rất quan trọng Lý Dương đã sớm chuẩn bị tốt rồi.

Có được trí nhớ siêu phàm còn có tài liệu hoàn chỉnh nhất, Lý Dương học những thứ này nhanh gấp mấy lần người khác nhưng cũng bỏ ra không ít công sức không phải là đơn giản.

Cho nên trong thời gian ngắn Lý Dương đã có sự chuẩn bị đầy đủ, nhân thời gian này về quê thăm bố mẹ, không ăn tết ở nhà, tết xong phải về gặp mặt đoàn tụ gia đình, lần sau muốn gặp mặt không biết là khi nào nữa.

Lần này Lý Dương ở nhà tròn mười ngày, bù lại những ngày tết không có ở nhà.

Khoảng thời gian này tiết mục của bọn Lý Dương lần trước cũng được phát sóng trên đài truyền hình Bắc Kinh, cả nhà ngồi trước ti vi đều cười lớn, tiểu Thuận Thuận còn đi lên trước ti vi chỉ chỉ mình ở bên trong, tự hào giới thiệu.

Sau mười ngày, Lý Dương lại quay về Bắc Kinh.

Hai vợ chồng Lý Quân Sơn rất lưu luyến, nhưng bọn họ cũng hiểu Lý Dương không thể ở đây, bắt buộc phải đi, ở những nơi phát triển tài năng của Lý Dương mới thực sự được phát huy.

- Lão gia tử, nhanh như vậy đã quyết định được người đi? Vừa về tới Bắc Kinh Lý Dương đã bị lão gia tử gọi đến nhà.

Lúc này Lý Dương đang ngồi ở ghế sô pha lật nhìn mấy tài liệu, cái này đều là những tài liệu liên quan đến các chuyên gia đi đại hội thẩm định lần này, Lý Dương làm đoàn trưởng lần này phải thuộc mỗi thành viên.

- Không còn sớm nữa, cậu nếu không lười biếng bỏ đi thì danh sách này sớm đã định rồi.

Lão gia tử cười nhìn Lý Dương đại hội thẩm định lần này ai đi ai không đi ở trong nước là công việc rất phức tạp, mọi người mời nhiều như vậy nhưng không thể cứ thế ùa đi như ong vỡ tổ được , chỉ cần mấy người đi đại diện là được.

Đi những người nào ở những người nào viện trưởng Hoàng cũng phải bỏ ra nhiều công sức.

Sau khi quyết định những người đi còn phải lên danh sách gửi sang bên Canada, để phía bên tổ chức chuẩn bị đón tiếp. Lý Dương đi mười ngày những người quyết định đi cũng chỉ còn cách đợi, đợi Lý Dương quay lại tổng kết danh sách này rồi gửi sang bên Canada.

Lý Dương cười cười nói:

- Lão gia tử, cảm ơn ngài, lúc đầu còn có chút lo lắng nhưng bây giờ không còn lo lắng gì nữa rồi.

Lý Dương vô cùng hài lòng với danh sách này, Bạch Minh, Mao lão, Thái Quốc Khánh, Vương Cương cả Liễu lão và Châu lão đều có mặt, mười hai người, đa phần đều là người quen của Lý Dương mà là quan hệ không tồi, điều này làm cho việc Lý Dương làm đoàn trưởng không có bất kỳ áp lực gì.

Danh tiếng của Lý Dương càng lớn hơn nhưng tuổi như vậy mà làm trưởng đoàn dẫn dắt những bậc tiền bối quả thực nhiều áp lực nhưng bây giờ toàn người quen như thế này thì không thành vấn đề nữa rồi.

Lão gia tử cười cười, không nói nữa, quyết định danh sách này cũng phải suy nghĩ tới Lý Dương, lần này Lý Dương không chỉ là mang thân phận cá nhân đi tham gia hoạt động mà thân phận của anh có nhiệm vụ rất quan trọng.

Bạch Minh, Mao lão, Thái Quốc Khánh và Vương Cương quan hệ với Lý Dương rất tốt, có thể nói là bạn thân, có mấy người này đi cùng, cả đoàn coi như đã ổn một nửa.

Liễu lão và Châu lão trong ngành đều là những người danh tiếng, đều rất xem trọng Lý Dương, hai bậc tiền bối này cũng có vai trò quan trọng quyết định sự đoàn kết và thành công trong hoạt động lần này.

Giới sưu tầm trên thế giới có rất nhiều hội nghị giao lưu khác nhau nhưng quy mô lớn như vậy, ảnh hưởng lớn như vậy lại là lần đầu tiên. Bất kỳ người nào cũng đều hi vọng đại diện của Trung Quốc sẽ không bị mất mặt trong hoạt động này, càng hi vọng có thể chiến thắng mang danh dự trở về.

Sân bay Bắc Kinh, Lý Dương đội mũ chầm chậm tiến vào đại sảnh.

Sau Lý Dương còn có hơn ba mươi người, ba mươi người này ngoài mười vị chuyên gia Bắc Kinh ra còn lại là nhân viên làm việc của Canada. Hơn nữa như Liễu lão, Châu lão các bận tiền bối tuổi rất cao, ra ngoài cũng cần có người đi theo phục vụ.

Ngoài ra trong số những người này còn có hai bác sỹ, tham gia hoạt động này có xảy ra điều gì thì có sự giúp đỡ.

- Lão đại, lão đại, chị dâu, chúng tôi ở đây.

Cách đó không xa có người đang vẫy tay với Lý Dương, nhìn thấy mấy người này Lý Dương lộ nụ cười sán lạn.

Lý Xán, Liễu Tuấn, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt mấy người đang đi lại phía anh.

Lý Dương đi cùng đoàn, mấy người này đi riêng, đến sớm hơn Lý Dương, đã ở đại sảnh chờ Lý Dương một lúc rồi.

- Lý Dương, chúc mọi người thuận buồm xuôi gió.

Tư Mã Lâm cười cười đập vai Lý Dương, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt là đi tiễn, Lưu Xán và Liễu Tuấn lần này lại đi cùng. Lần này ra nước ngoài Lý Dương may mắn được hỗ trợ kiến thức hai người này, đối với sự phát triển về sau của công ty cũng có sự giúp đỡ lớn.

Lý Dương cười, Trịnh Khải Đạt cũng bước lại, nói với Lý Dương mấy câu.

- Tiếc quá, Lý lão đệ đi lần này cuộc tụ họp Nam Dương, Minh Dương chúng ta muốn có được thành tích thật không dễ dàng.

Tư Mã Lâm đột nhiên thở dài, thời gian Lý Dương tham gia đại hội thẩm định quốc tế và cuộc tụ họp Nam Dương trùng nhau nên Lý Dương đành lỡ cuộc tụ họp Nam Dương, Tư Mã Lâm muốn đoạt giải ở Nam Dương có chút khó khăn, nếu có Lý Dương thì vương miện quán quân không thể để rơi trong tay người khác.

- Tư Mã đại ca, điểm này anh yên tâm, cho dù tôi không ở đây nhưng Minh Dương chúng ta lần này chắc chắn vẫn đạt thành tích cao, đừng quên bây giờ thực lực của chúng ta đã gấp trước nhiều lần.

Lý Dương cười lớn, đối với hoạt động lần này Lý Dương không lo lắng bất cứ điều gì, lần này anh về quê giao lại mấy khối Băng Chủng cho Trương Vỹ, Thủy Tinh Chủng rất ít xuất hiện ở giao dịch Phỉ Thúy Nam Dương, điều này dường như bảo đảm chắc chắn sẽ thắng.

Điều này Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đều không biết, Lý Dương cũng không nói ra, đợi Trương Vỹ thông báo cho họ bất ngờ.

Tư Mã Lâm ngạc nhiên, cũng cười nói:

- Đúng, thành viên và tố chất của chúng ta bây giờ đã cao hơn so với trước nhiều lần, về mặt tổng thể thành tích chắc chắn sẽ lên cao.

- Đừng nói điều này, Lý lão đệ, lần này cậu phải gặp được bọn Nhật Bản kia, nhất định phải nghĩ cách giáo huấn họ một bài học.

Trịnh Khải Đạt lại bực tức nói một câu, Lý Dương từ từ nhếch miệng cười.

Mấy ngày này, trên mạng truyền rất nhiều tin về ngọc tỷ truyền quốc.

Việc Gia tộc Tam Tỉnh Nhật Bản có được ngọc tỷ truyền quốc đã lên báo Nhật Bản, Tam Tỉnh Khang còn biểu thị ngọc tỷ này bọn họ sẽ tham gia làm nổi bật đại hội thẩm định ngọc quốc tế.

Việc này xuất hiện báo Nhật Bản nóng hẳn lên, có người Nhật còn nói đem ngọc tỷ truyền quốc cho thiên hoàng như vậy thiên hoàng cũng trở thành hoàng đế Trung Quốc, Trung QUốc cũng trở thành lãnh địa của Nhật Bản.

Những ngôn từ này xuất hiện liền tạo thành sự phản đối kịch liệt trong cư dân mạng Trung Quốc.

Ngọc tỷ truyền quốc trong tay Nhật Bản đối với người Trung Quốc có ảnh hưởng lớn, đặc biệt là đối với những người trẻ.

Rất nhiều người trẻ cho dù biết tiếng Nhật hay không đều lên diễn đàn phát biểu kịch liệt, trên mạng bây giờ vô cùng hỗn loạn.

Hai ngày trước còn gây ra đại chiến Trung Nhật quy mô không nhỏ, rất nhiều trang web Nhật Bản bị tấn công, bị dán cờ đỏ năm ngôi sao lên.

Dưới cở đỏ còn có viết chữ tiếng Trung, Nhật Bản chỉ là một bang của Trung Quốc.

Trung Quốc cũng có trang web bị tấn công, bị dán lên hình ngọc tỷ truyền quốc, phía dưới còn có bản đồ tất cả địa danh của Trung Quốc đều là tên Nhật Bản.

Chiến tranh Hacker lại gia tăng thêm mâu thuẫn, đáng tiếc mấy ngày này có nhiều tranh luận, nhưng đất nước đều không có biểu lộ trạng thái gì.

Lý Dương biết rõ điều này, anh cũng biểu lộ trên diễn đàn Nhật Bản, cho nên đến nay tiếng Nhật của anh đã khá cao, tiếng Nhật anh đều có thể xem hiểu.

Thái độ của đất nước Lý Dương cũng hiểu, kỳ thực trong lòng rất nhiều người đều bực tức nhưng bây giờ không phải là lúc nổi giận, công kích thực sự là ở Lý Dương.

Điểm này anh và Hoàng viện trưởng biết rõ nhất, Lý Dương không thể ngờ Hoàng viện trưởng nhã nhặn như vậy sau khi nghe lời công kích trên mạng thì lại lớn tiếng mắng người Nhật Bản mà là mắng thậm tệ.

Nghe những lời mắng nhiếc của Hoàng viện trưởng Lý Dương rất ngạc nhiên, tụ dưng không phản ứng lại được.

- Lý tiên sinh, đến giờ rồi, chúng ta lên máy bay thôi.

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi bên cạnh Lý Dương, người đàn ông này có vẻ khinh người lại còn đeo kính đen, người này đặt trong đám đông tuyệt đối sẽ làm người ta lãng quên.

Người này tên Lâm Phong, là người cục an ninh quốc gia đặc phái đi cùng Lý Dương, hiện thân phận của anh ta là phó bí thư cho hiệp hội sưu tầm, tham gia hoạt động này đều là phục vụ đoàn Trung Quốc.

Đương nhiên rồi, thân phận chân chính của anh ta chỉ có một mình Lý Dương biết, cũng chỉ có Lý Dương mới biết mục đích anh đi theo.

- Được.

Lý Dương gật đầu, lại quay lại nói với Trịnh Khải Đạt:

- Trịnh đại ca, anh yên tâm, có người kiêu ngạo cứ để họ kiêu ngạo trước càng kiêu ngạo sau này họ càng gặp phiền phức.

Sau khi nói xong với Trịnh Khải Đạt cũng không cần biết anh có hiểu hay không Lý Dương kéo tay Vương Giai Giai đi, Lý Xán và Liễu Tuấn vội vàng đi theo , mây vị chuyên gia phía sau cũng đi theo một lúc tất cả mọi người đều bước vào đường kiểm tra.