Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 788: Giá của bát Trường Sinh



- Lý tiên sinh thêm năm trăm vạn đồng Canada thì như thế nào ?

Lâm Bá Văn không chờ giám đốc Ngô nói xong, quay đầu lại rồi nhẹ giọng nói cùng Lý Dương. Năm trăm vạn đương nhiên chỉ là thêm năm trăm vạn đồng Canada vào giá mua chính là hơn một ngàn vạn đồng Canada, chuyện này truyền đi tuyệt đối lập kỷ lục trong lịch sử văn vật Trung Quốc. Cái nghiên kỳ lân kim tinh này biểu hiện thần kỳ nữa dù sao cũng là món tàn khí, hư hại phía trên so với nghiên thần long thần hổ lúc trước còn nghiêm trọng hơn. Nhưng bộ phận mà nghiên thần long thần hổ thiếu cũng dính sát vào trên đài nghiên, sau khi phục hồi thì gần như không có vấn đề gì, không giống nghiên kỳ lân kim tinh này hoàn toàn là tàn khí. Khẩu khí mạnh mẽ của giám đốc Ngô cho thấy người thoạt nhìn rất trẻ tuổi này cũng không phải là người bình thường. Thêm năm trăm vạn đồng Canada thì giá đó ở Canada đã có thể mua được món quốc bảo rất tốt. Bạch Minh và Mao lão mang khuôn mặt hết sức thản nhiên . Mao lão rất tự nhiên mài nghiên, bọn họ dường như không có nghe được giá cả vậy. Thêm năm trăm vạn đồng Canada là rất cao nhưng cái giá tiền này tuyệt đối không thể nào đánh động Lý Dương, không nói cần nói thêm nghiên kỳ lân kim tinh và nghiên thần long thần hổ vốn là một đôi. Một đôi nghiên thần kỳ đặt chung một chỗ có thể phát huy tác dụng lớn hơn, Lý Dương không thể nào bán đi .

Bạch Minh cũng chẳng qua là nhìn hai người bọn họ không nói một câu gì thêm. Lâm Bá Văn lại không hề biết điều này, nhìn người chung quanh một cái, lại hỏi:

- Lý tiên sinh ngài thấy thế nào ?

Thêm năm trăm vạn đồng Canada, cái giá tiền này đã không thấp, khi Lâm Bá Văn hỏi, nhịp tim hắn cũng đang tăng nhanh. Vật phẩm này đã không thể chỉ bàn đến giá trị về mặt đồ cổ, mà nhân tố khác là hiệu quả thần kỳ kia thì bất kỳ giá tiền nào cũng không mua được.

- Lý tiên sinh, ngài có thể chờ một chút tôi lập tức gọi điện thoại cho ông chủ

hay không?

Lý Dương còn chưa nói, trên mặt giám đốc Ngô liền mang theo thần sắc kiên quyết. Thêm năm trăm vạn đồng Canada hắn khẳng định không thể làm chủ được, nhưng ông chủ tiệm bán đồ cổ này có thể, ông chủ tiệm bán đồ này cũng là một vị thương nhân có chút danh tiếng ở Canada.

- Không cần.

Giám đốc Ngô vừa định đi ra ngoài, Lý Dương liền xua tay cười ha ha nói. Lý Dương lại nói:

- Nghiên kỳ lân kim tinh này tôi còn chưa có ý định bán, sau này muốn bán thì hãy nói.

Mao lão và Bạch Minh nhìn nhau, trên mặt cũng mang theo nét vui vẻ. Theo như lời Lý Dương nói, cũng đúng như kết quả bọn họ dự đoán, nghiên thần long thần hổ và kỳ lân kim tinh chỉ có đặt lại cùng nhau mới thực sự là thần khí. Đổi thành bất cứ người nào, cũng sẽ không bán đi một đôi thần khí.

Giám đốc Ngô vẫn còn đang sững sờ, Lâm Bá Văn đã xoay đầu lại, trên mặt của hắn cũng có sự kinh ngạc này. Thêm năm trăm vạn đồng Canada, Lý Dương cũng không quan tâm, Lâm Bá Văn cũng dự liệu trong việc cược thạch Lý Dương có thể đánh cược thắng Phỉ Thúy vương thì tài sản chắc chắn sẽ không ít . Một lát sau Lâm Bá Văn cắn răng, lần nữa nói:

- Lý tiên sinh, tôi biết tài sản của ngài không ít, bảo bối trên tay cũng nhiều, cái nghiên kỳ lân kim tinh này tôi thật rất thích, thêm một ngàn vạn đồng Canada ngài chuyển nhượng cho tôi thì như thế nào ?

Điều này Lâm Bá Văn khẳng định vì nghiên kỳ lân kim tinh này cũng tốn rất nhiều. Cái nghiên kỳ lân kim tinh này Lâm Bá Văn cũng sẽ không tự mình làm đồ sưu tầm mà mua được rồi sẽ tặng cho Lâm Lang. Như vậy, đối với sự phát triển của Lâm Bá Văn sau này nhất định là có trợ giúp cực lớn. Cho dù Lâm Bá Văn phải bỏ ra khoản tiền lớn hơn nữa cũng là đáng giá. Thêm một ngàn vạn đồng Canada, giám đốc Ngô lặng lẽ há to miệng, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu. Thêm một ngàn vạn đồng Canada trên căn bản có thể so sánh được với toàn bộ giá trị đồ trong tiệm bán đồ cổ này của bọn họ. Lúc này, cuối cùng giám đốc Ngô cũng hiểugiá trị cái nghiên nhìn như tầm thường này, cứ theo Lâm công tử ra giá, không phải cách hay. Người bình thường căn bản không có thể ngay sau đó bỏ ra thêm một ngàn vạn đồng Canada như vậy. Ánh mắt Thượng Quan tiên sinh lại sáng lên, ở Toronto, người có thể trong chưa đầy nháy mắt trực tiếp dùng một ngàn vạn đồng Canada đi mua một món đồ cổ cũng chỉ có người của gia tộc Lâm Thị, hơn nữa phải là thành viên trọng yếu trong gia tộc Lâm Thị. Lúc này Thượng Quan tiên sinh cũng có thể xác định được thân phận thực của Lâm Bá Văn.

- Lâm tiên sinh…

Rốt cục Lý Dương cũng lên tiếng, Lý Dương vừa nói Lâm Bá Văn liền căng thẳng nhìn hắn. Sở dĩ Lâm Bá căng thẳng như vậy vì hắn chỉ sợ mình cũng không nghe được rõ ràng lắm .

Lâm Bá Văn cũng rất rõ ràng món bảo bối này rất tốt. Trước mắt, người có tiếng nói nhất trong Lâm gia, chú hắn, Lâm Lang, rất yêu thích sưu tầm đồ cổ. Bởi vì thói quen của Lâm Lang nên trong Lâm gia người trên dưới đều có nghiên cứu nhất định về đồ cổ. Lâm gia phát triển hơn từ khi Lâm Lang cầm quyền nên mới có sức khống chế và địa vị ở toàn thể Lâm gia. Cũng vì thế, sau khi Lâm Bá Văn nhìn thấy nghiên cổ thần kỳ này, ý nghĩ đầu tiên chính là mua lại nó. Nào ngại mình không cất giữ được, tặng cho Lâm Lang khẳng định sẽ có trợ giúp cực lớn đối với sự phát triển của hắn ngày sau.

Đây mới là nguyên nhân Lâm Bá Văn xuất giá cao. Nhìn Lâm Bá Văn trong lòng Lý Dương khẽ thở dài, nói:

- Nghiên kỳ lân kim tinh và nghiên thần long thần hổ nổi danh là hai bảo bối khi hợp thành sẽ thực sự là thần khí.

Lý Dương nói tới đây liền không nói thêm, chỉ cười cười nhìn Lâm Bá Văn. Ý tứ của Lý Dương rất rõ ràng, đây là bảo bối hắn căn bản sẽ không đi bán nên cũng không cần tốn lời lẽ thuyết phục. Lâm Bá Văn nhìn Lý Dương một hồi đột nhiên lại nói:

- Một ngàn năm trăm vạn đô la mỹ ngài thấy thế nào?

Nụ cười của Lý Dương lập tức cứng ngắc ở đó, ngẩng đầu nhìn Lâm Bá Văn. Hắn không ngờ Lâm Bá Văn căn bản nghe không ra ý tứ của hắn, lại vẫn tiếp tục tăng giá lên nữa. Một ngàn năm trăm vạn đô la mỹ, gần ức nhân dân tệ, đối với tàn khí mà nói đây cũng là giá tiền cao nhất trong lịch sử.

Một ngàn năm trăm vạn đô la mỹ, Lý tiên sinh ngài có thể cảm nhận được thành ý của tôi chứ!

Ngay sau đó Lâm Bá Văn lại nói một câu, giám đốc Ngô cũng không gọi điện thoại nữa, thở dài ngồi ở một bên cạnh nhìn bọn họ .

Ông chủ của giám đốc Ngô có đủ khả năng nhưng để cho ông chủ của hắn đồng ý mua một món chưa từng thấy, lại không thể chính mắt thấy sự thần kỳ nơi bảo bối thì việc xuất giá cao như thế là chuyện tuyệt đối không thể, trừ phi ông chủ của hắn bây giờ đang ở chính chỗ này. Đáng tiếc điểm này căn bản không thể nào, ông chủ của giám đốc Ngô đang nghỉ đông, ông chủ của hắn cơ hồ không ở nhà. Nghĩ tới cái giá tiền một ngàn năm trăm vạn đô la mỹ này, trên mặt giám đốc Ngô lại lộ ra nụ cười khổ sở.

Một trăm đồng Canada đi mua đồ mà chưa đầy hai giờ liền trướng đến một ngàn năm trăm vạn đô la Mỹ, coi đồng Canada trực tiếp đổi thành đô la Mỹ thì cũng là tăng năm mươi vạn lần, tăng mạnh kiểu này thực sự giám đốc Ngô chưa bao giờ thấy qua, cũng chưa bao giờ nghĩ tới .

Nhưng lần này tăng mạnh như vậy liền chân thực xuất hiện ở trước mắt của hắn, điều này khiến giám đốc Ngô thật không biết là cảm giác thế nào.

- Lâm tiên sinh có thể anh hiểu lầm ý của tôi!

Lý Dương nhẹ nhàng thở dài, lần nữa nói, hắn vừa rồi không có ý chê ít, chính là muốn nói cho Lâm Bá Văn không phải là hắn thấy nghĩ bán thì tiếc, Lâm Bá Văn lại không để ý tới điểm này. Lâm Bá Văn hơi sửng sờ lại vội nói:

- Hiểu lầm? Tôi hiểu rồi, Lý tiên sinh, có phải là không hài lòng đối với giá cả, vậy hai ngàn vạn, hai ngàn vạn là giá cao nhất mà tôi có thể trả.

Giá hai ngàn vạn. Thượng Quan tiên sinh đột nhiên cảm giác hít thở không nổi.

Vừa bắt đầu Lâm Bá Văn ra giá, Thượng Quan tiên sinh cũng không có để ý, chẳng qua là đang thưởng thức quang cảnh thần kỳ ở nghiên cổ, cho đến khi Lâm Bá Văn nói lên giá một ngàn năm trăm vạn, hắn mới giật mình quay đầu lại .

Cũng không chờ hắn suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra Lâm Bá Văn lại thay tăng giá cả, trực tiếp thêm đến hai ngàn vạn .

Hai ngàn vạn đồng Canada, đây chính là hơn một ức nhân dân tệ, đây cũng là mười mấy lần so với tài sản của Thượng Quan tiên sinh, nghe thấy khoản tiền này Thượng Quan tiên sinh bỗng há to mồm, thật không biết nên nói cái gì .

Lý Dương khẽ thở dài một cái, liếc nhìn Lâm Bá Văn, từ từ hỏi:

- Lâm tiên sinh, tôi không biết Lâm Lang tiên sinh có nói qua với cậu giá khi anh ấy nhìn thấy bát Trường Sinh hay không ?

- Bát Trường Sinh?

Lâm Bá Văn hơi sửng sờ, chân mày từ từ dính lại .

Sự thần kỳ của bát Trường Sinh, Lâm Bá Văn nhiên nghe nói qua, hơn nữa sau lần Lâm Lang đi Trung Quốc về, truyền thuyết về bát Trường Sinh được Lâm Lang khen không dứt miệng, không thể sưu tầm được đồ thần kỳ như vậy cũng là một đại tiếc nuối của Lâm Lang. Lâm Bá Văn không biết Lý Dương nhắc tới bát Trường Sinh với mục đích là cái gì nhưng ở trong lòng hắn lại có một dự cảm xấu .

Trên thực tế cũng là Lâm Lang dùng năm ức muốn mua bát Trường Sinh, nhưng sau khi trở về hắn không thể nào nói chuyện này ra, chỉ nói qua về sự thần kỳ của bát Trường Sinh, chính là Lâm Bá Văn cũng không biết chú hắn vì bát Trường Sinh mà đã từng ra giá gần năm ức nhân dân tệ.

- Bát Trường Sinh của Lý tiên sinh chính là thần khí, Bá Văn nghe qua rất thích, kính xin ngài nói về nó nhiều hơn.

Một lát sau Lâm Bá Văn chắp tay ôm quyền nói một câu. Lâm Bá Văn là một người thông minh, hắn không biết Lý Dương nói đến bát Trường Sinh là có ý gì nhưng chuyện dính dáng đến chú mình không phải là chuyện nhỏ, hỏi thêm mấy câu cũng không thừa.

Lý Dương thở dài từ từ đem chuyện Lâm Lang muốn mua bát Trường Sinh nói ra .

Lý Dương nói rất đơn giản, thậm chí chưa nói ra giá ban đầu Lâm Lang trả khi muốn mua bát Trường Sinh, nhưng Lâm Bá Văn là một người thông minh từ lời của Lý Dương hắn liền hiểu Lâm Lang cũng muốn mua từ trên tay Lý Dương món đồ với giá so với giá trước mắt này cao hơn nhiều nhưng cuối cùng lại không được như ý nguyện .

- Anh Lý, mưa đã tạnh.

Lưu Cương đột nhiên nhỏ giọng nói ở bên tai Lý Dương một câu, Lý Dương quay đầu lại xem sắc trời ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ quả vấn rất tối nhưng những hạt mưa đã không rơi nữa.

- Mưa tạnh rồi sao?

Lý Dương còn chưa có phản ứng, Mao lão đột nhiên kêu một tiếng, nghiên kỳ lân kim tinh vẫn còn ở trong tay Mao lão, vừa đúng lúc hắn đang nghỉ tay không tiếp tục mài đài bên trong nghiên mực.

Bạch Minh cũng phản ứng lại, nhìn một chút ngoài cửa sổ vội vàng quát to một tiếng:

- Mao lão hay là chúng ta thử một lần ?

- Được.

Mao lão nhàn nhạt đáp một tiếng, đầu ngón tay bắt đầu ở mài lên đài bên trong nghiên, sương trắng vừa rồi đã biến mất từ từ hiện ra, kỳ lân cũng bắt đầu bay múa lần nữa .