Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 799: Hoàn mỹ Phỉ Thúy Long Thạch Chủng (2)



"Chát!"

Một âm thanh vang lên làm cho mọi người ngẩn đầu nhìn, lúc này xung quanh máy giải thạch đã có vài chục người, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tam Tỉnh Kết Y.

Tam Tỉnh Kết Y lúc này đang bụm mặt, kinh ngạc nhìn cha mình.

-Lâm tiên sinh, con nhỏ không hiểu chuyện, xin ngài đừng để ý!

Tam Tỉnh Khang quay đầu lại dánh thêm một cái nữa rồi quay lại khom người với Lâm Lang, Lâm Lang vốn đang tức giận nhưng khi thấy một màng này cũng kinh ngạc mà nhìn.

Tam Tỉnh Kết Y sờ nữa bên mặt còn lại rồi cúi đầu, trong mắt hắn lóe lên sự ngoan độc, không biết là hắn đang nhắm vào Lý Dương hay là nhắm vào cha mình nữa.

-Không có việc gì!

Lâm Lang bất đắc dĩ khoát tay áo, người ta trước mặt mọi người giáo huấn chính con mình, nếu hắn còn để ý thì sẽ bị ngưởi khác xem là rất không phóng khoáng.

Tam Tỉnh Khang thấy sắc mặt Lâm Lang thay đổi nên cũng nở nụ cười.

Đám người Lý Dương đều lắc lắc đầu, có một người cha như thế xem như Tam Tỉnh Kết Y không hay ho, nhiều người như vậy lại không chút do dự bạt tay, chuyện này tổn thương lòng tự trọng rất lớn đó a.

Trong nước tình trạng này rất ít, đừng nói là người trưởng thành như Tam Tỉnh Kết Y, cho dù là đứa trẻ thì cũng sẽ không bị cha mẹ mình đánh ngay giữa đám đông như thế. Có điều có dân tộc nào đó không có lòng tự trọng, xuất hiện tình trạng thế này cũng không có gì.

Bên ngoài lại có 3, 4 người đi vào.

Bình thường nơi này thỉnh thoảng cũng có giải vài khối nguyên thạch để láng giềng có nguyên liệu chế tác, thỉnh thoảng cũng sẽ có người tới xem việc giải thạch, có điều người đến phần lớn đều là người trẻ tuổi, bọn họ đều là xem náo nhiệt, nhân số cũng không nhiều, cũng chỉ có vài người, rất ít khi tăng lên hơn 10 người.

Hôm nay mọi người nghe nói Lâm Lang giải thạch nên nơi này mới nhiều người như thế, từ điều này có thể thấy Lâm Lang ở nơi này có danh tiếng rất lớn.

Lý Dương đem nữa khối nguyên thạch đặt một bên rồi cẩn thận đánh giá nữa khối nguyên thạch còn lại, sau khi xem xét kỹ lưỡng Lý Dương chuẩn bị một lần nữa giải thạch.

Nhìn thấy Lý Dương vẽ đường cắt, Trần lão gật gật đầu, trên mặt còn lộ ra sự vừa lòng.

Trần lão đã lớn tuổi, lại chỉ có thể ngôi trên xe lăng nên không thể chính mình giải thạch, mấy năm nay Trần lão nhiều lắm cũng chỉ là luyện tập bằng một vài khối nguyên liệu nhỏ để tiêu khiển mà thôi.

Những thứ mà ông giải ra không thể nào so sánh với lúc ông còn khỏe mạnh được, ông đã rất lớn tuổi, chân cũng không còn tri giác, tay cũng thường xuyên phát run, tình trạng ông như vậy nên không thể nào giải những khối nguyên thạch lớn được.

Không thể giải thạch, nhưng ông lão vẫn còn nhãn lực, chỉ cần liếc một cái thì ông đã biết vị trí mà Lý Dương chọn rất tốt, nếu bên trong có Phỉ Thúy thì một đao này rất thích hợp, nó có thể cắt ra Phỉ Thúy, hơn nữa còn không làm hư hao Phỉ Thúy bên trong.

Cố định nguyên thạch xong, Lý Dương một lần nữa đeo kinh lên rồi tiếp tục giải thạch.

"Rè Rè!"

Âm thanh máy giải thạch lại vang lên, lần này đám người Nhật Bản không nói chuyện nữa, có mấy người còn lén lút nhìn Tam Tỉnh Khang, Tam Tỉnh Kết Y chỉ vì một câu nói làm cho lâm Lang tức giận thì đã bị Tam Tỉnh Khang không chút lưu tình tát một cái, đó chính là con ruột mà còn như vậy, nếu bọn họ nói bừa thì chắc chuyện sẽ càng khó coi hơn.

Những hàng xóm xung quanh lúc này đang nhỏ giọng thảo luận, khu phố này chính là phố gia công ngọc, nó đã có trăm năm lịch sử, sau này Trần lão mới tới nơi này, ngoài ra Lâm Thị cũng được thành lập ở đây làm cho ngành sản xuất gia công ngọc ở nơi này rất phát triển.

Người làm nghề chạm ngọc ít nhiều thì cũng biết về nguyên thạch, thứ này dù sao cũng là nơi giải ra Phỉ Thúy.

Lúc này biểu hiện của khối nguyên thạch mọi người đều không xem trọng, tựa như lần ông chủ Ngưu ở Phan Gia Viên vậy, Lý Dương cũng là từ giữa cắt ra tầng sương trắng, chỉ cần là người trong nghề thì cũng sẽ lo lắng suy nghĩ.

Đường cắt trên nữa khối nguyên thạch này Lý Dương không phải cắt ngay giữa mà là cắt ở một góc bên cạnh, như vậy cũng có thể cắt nhanh hơn.

Vài phút sau, một đao này đã cắt xong.

"Rầm!"

Lâm Lang giúp đỡ tách hai nữa khối đá ra, Lưu Cương tắc thì đem nước đã chuẩn bị sẳn đổ lên, bề mặt về cắt ngay lập tức hiện ra trước mặt mọi người.

-Đây là cái gì?

-Màu lam, bên trong là Phỉ Thúy màu lam?

-Ra Phỉ Thúy, tăng rồi!

Nhìn thấy bề mặt vết cắt, những người xung quanh đều nhỏ giọng nghị luận, Lâm Lang có chút sững sờ nhìn mặt cắt, Lý Dương đã chọn đúng, bề mặt vết cắt lúc này vẫn là tầng sương trắng, nhưng đã có thể dùng mắt thường thấy được bên trong có một khối màu Lam.

Lam Phỉ, từ tình huống trước mắt xem ra phẩm chất của thứ này cũng không thấp, rất có khả năng là cao cấp Phỉ Thúy, nếu như là cao cấp Phỉ Thúy thì thứ này chắc chắn có giá trị không thấp.

Đôi mắt Tam Tỉnh Khang xoay chuyển, hắn tiếp tục nhìn Lý Dương mà không nói gì.

-Lý tiên sinh!

Lâm Lang đưa đá mày cho Lý Dương, sau hai đao đã thấy màu, cho dù là ai thì cũng không tiếp tục cắt, đổi thành đá mài là lựa chọn tất nhiên.

-Cám ơn!

Lý Dương nhẹ nhàng cười, Lý Xán và Liễu Tuấn đều vây lại xem mặt cắt.

Bạch Minh, Mao lão cũng như vậy, hai người bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên thấy Lý Dương giải thạch, mỗi lần Lý Dương giải thạch đều mang lại cho những người xung quanh cảm giác ngạc nhiên.

-Màu sắc này sao nhìn quen thuộc thế?

Mao lão đột nhiên nhíu mày, màu sắc bên dưới lớp đá kia tạo một cảm giác rất quen thuộc cho Mao lão làm cho ông nhịn không được hỏi một câu.

Giọng của ông rất nhỏ, nhưng do Bạch Minh đứng gần nên có thể nghe được .

Bạch Minh cũng gật đầu, nói:

-Tôi cũng thấy quen thuộc, màu sắc của nó giống như là khối Hải Dương Lam lần trước?

-Hải Dương Lam?

Mao lão nhịn không được sợ hãi kêu lên một tiếng, trong đầu cũng đã sáng tỏ. Đúng vậy, màu sắc này hắn đã thấy ở lần đổ thạch torng Phan Gia Viên, màu sắc của khối này rất giống với khối Hải Dương Lam lúc đó, nếu không phải là có tầng sương trắng này thì màu sắc có thể nói là giống nhau như đúc.

Mao lão kêu lên làm cho mọi người xung quanh cũng có thể nghe được.

Đặc biệt là những người hàng xóm xung quanh, bọn họ đều nhìn về phía bề mặt vết cắt, màu lam ẩn rất sâu bên dưới tầng sương trắng nên chỉ có thể nhận biết nó là màu lam, cụ thể là màu lam ra sao thì không thấy rõ, Mao lão vừa kêu như vậy làm cho mọi người ngay lập tức nghĩ tới Hải Dương Lam, bọn họ càng nhìn thì thấy khả năng này càng lớn.

Cho dù là Lâm Lang thì cũng yên lặng gật đầu.

Vừa rồi nhìn thấy màu Lam hắn cũng đã nghĩ tới Hải Dương Lam, chỉ là hắn không nói ra mà thôi, không ngờ Mao lão là đại sư xem xét đồ cổ lại có hiểu biết về đổ thạch sâu như vậy, chỉ mới nhìn là đã nhận định bên trong là Hải Dương Lam.

Nếu Mao lão biết suy nghĩ trong lòng Lâm Lang thì không biết ông nên khóc hay nên cười đây, sở dĩ ông nhận ra là vì số Phỉ Thúy có màu lam mà ông thấy quá ít, chỉ có một mình Hải Dương Lam, hơn nữa loại màu sắc này tạo cho ông ấn tượng rất sâu, vừa rồi lại có Bạch Minh nhắc nhở nên mới nhớ tới, căn bản là không hề giống với suy nghĩ của Lâm Lang.

Loại hiểu lầm này cứ như vậy sinh ra.

Kỳ thật trong cuộc sống cũng có rất nhiều chuyện hiểu lầm nhỏ như thế này, có đôi khi bạn bè cãi nhau, sau đó mới phát hiện suy nghĩ của hai bên chẳng dính dáng gì với nhau, chỉ có trao đổi với nhau thì sự hiểu lầm mới ít xảy ra.

Lý Dương quay đầu lại nhìn Mao lão một cái, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạng.

Quay đầu, Lý Dương lập tức bắt đầu mài.

Tiếng ma sát làm cho mọi người đang nghị luận từ từ yên tỉnh lại, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn về phía bề mặt vết cắt, chỉ có Vương Giai Giai là chú ý nhìn Lý Dương, trong mắt cô lúc này chỉ có một thứ đó là tình yêu tràn đầy dành cho Lý Dương.

Sự tự tin khi Lý Dương giải thạch là thứ cuốn hút, thứ mà Vương Giai Giai thích nhất.

Lúc này, từ phía sau cô nhìn thấy bóng dáng cao lớn vững trải của đêm giáng sinh hôm đó, bóng dáng đó đã khắc sâu trong tâm trí cô, cô không thể nào quên được.

Tầng sương trắng càng ngày càng mỏng, Lâm Lang cũng đã hoàn toàn tập trung vào việc giúp đỡ.

-Hải Dương Lam, thật sự là Hải Dương Lam!

-Thuần khiết Hải Dương Lam a, thật khá!

Những người hàng xóm xung quanh đều lớn tiếng hô, tầng sương còn lại rất mỏng, chỉ mài một hồi là đã có thể thấy Phỉ Thúy, Phỉ Thúy còn chưa hoàn toàn lộ ra nhưng màu sắc thì mọi người cũng đã thấy được.

Những người này từ nhỏ đã học điêu khắc ngọc, Phỉ THúy các loại bọn họ cũng đã gặp qua, nhưng thứ giống Hải Dương Lam thì bọn họ cũng rất ít gặp, cho dù thấy thì thứ này cũng chỉ có thể giao cho những ông lão có tay nghề cao chạm khắc, bọn họ không hề được dùng.

Những người này khi thảo luận còn khôn ngừng nhìn về phía Lý Dương và Mao lão.

Lúc nhìn Lý Dương, trong mắt bọn họ là sự hâm mộ, Hải Dương Lam dù sao cũng là màu sắc thuộc hàng cao cấp, hiện giờ Phỉ Thúy có độ trong suốt rất cao, nếu là Băng Chủng thì với kích cở của Phỉ Thúy lúc này nó sẽ có giá ít nhất là 2, 3 nghìn vạn NDT, nếu là cao cấp Băng Chủng thì giá còn cao hơn nữa.

Nói như vậy, cho dù Lý Dương dùng 500 vạn dollar Canada mua khối nguyên thạch này hắn cũng sẽ không thua lỗ, hơn nữa còn kiếm được một ít.

Khi nhìn Mao lão, trong mắt bọn họ là sự kính nể, nhanh như vậy liền đoán được màu sắc bên trong, trình độ này cao hơn bọn họ rất nhiều, trong mắt những người này, Mao lão đã trở thành chuyên gia đổ thạch, hơn nữa còn là chuyên gia có trình độ rất cao.

Sự hiểu lầm xinh đẹp này chẳng có ảnh hưởng gì với việc giải thạch, Lý Dương vẩn tiếp tục mày lớp sương trắng.

Trên mặt Tam Tỉnh Khang có chút âm trầm, Tam Tỉnh Kết Y thì cuối đầu không nói gì.

-Thủy Tinh Chủng!

Lâm Lang đột nhiên kêu lên một tiếng, trên mặt còn có chút khiếp sợ.

Hắn ở gần nhất, lại là người hỗ trợ nên là người đầu tiên biết được phẩm chất của khối Phỉ Thúy, sự torng suốt của khối Phỉ Thúy đã nói lên tất cả.

-Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam!

Lâm Lang lại hô lên một tiếng, trên mặt còn có chút bất đắc dĩ, lại có chút hâm mộ.

Trần lão có rất nhiều nguyên thạch tốt, giải 300 khối nguyên thạch đã ra không ít Thủy Tinh Chủng, có điều Lý Dương chọn tron phần còn thừa lại, giải khối thứ nhất ngay lập tức ra Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam, điều này làm cho Lâm Lang rất ghen tị.

Đương nhiên, loại ghen tị này một chút là đã biến mất, hắn hiểu được Lý Dương có thể lựa chọn ra khối nguyên thạch này không phải là ngẫu nhiên, nó và năng lực của Lý Dương có quan hệ rất lớn.