Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 888: Hà lão vui mừng (1)



Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

Lý Dương ở sân bay trì hoãn hơn nữa giờ, cuối cùng mới có thể rời đi trong sự lưu luyến của mọi người.

Sự nhiệt tình của những người này so với những người ở Toronto còn mạnh hơn, bọn họ đều là những người biết được tin tức sớm nhất nên từ rất sớm bọn họ đã ở sân bay chờ Lý Dương trở về.

Cũng có thể nói, bọn họ là fan trung thành nhất của Lý Dương, khi Lý Dương lấy ra Ngọc Tỷ và Thiên Tùng Vân Kiếm làm khiếp sợ mọi người, bọn họ thì đứng bên cạnh không ngừng la hét cổ vũ

Ngoài cửa sân bay đậu mấy chiếc xe, bên trong những chiếc xe này có người của hiệp hội sưu tầm và người của Cố Cung, trong đó còn có cả một chiếc xe bus.

Những chuyên gia của Trung Quốc lần này ở triển lãm có thể nói là biểu hiện rất tốt, đặc biệt là Lý Dương, hắn đã giúp cho đoàn thể Trung Quốc gia tăng không ít điểm số, đề cao danh vọng của Trung Quốc trên trường Quốc Tế.

Những người này đều đang chờ bọn họ, chuẩn bị mời đoàn người từ Toronto về đi ăn mừng.

Đầu đoàn xe là một chiếc xe chở một nam một nữ, hay người đang không ngừng phất tay về phía Lý Dương.

Nhìn thấy hai người kia, Lý Dương liền sững sốt, sau đó hắn nhanh chóng đi tới.

-Đại anh hùng, cảm giác như thế nào?

Lý Dương còn chưa nói gì thì người nam kia đã mở miệng nói trước, giọng điệu của hắn còn amng theo sự trêu chọc.

Lý Dương cười khổ một tiếng rồi lắc đầu, nói:

-Kiệt ca, anh cố ý cười tôi đó ư?

-San San, sao bạn cũng tới đây?

Vương Giai Giai cũng bước nhanh chóng tới trước mặt cô gái rồi vui mừng gọi.

Hai người trẻ tuổi này không phải ai khác mà chính là Hà Kiệt và Hà San San, hai người vừa rồi cũng có đi vào bên trong, nhưng khi thấy Lý Dương đang bị mọi người bao vây nên đã thay đổi ý nghĩ quay trở ra chờ hai người.

-Mình tới đón anh hùng và vợ anh hùng vừa mới về nước!

Hà San San cười nói, Lý Xán và Chu Văn đi theo phía sau đều cố nén cười, không dám cười ra tiếng nên cả đám đều mặt đỏ cả lên.

-Tốt rồi, đi thôi, ông đang chờ ở nhà, nếu không đúng thời gian đưa hai người trở về nhà thì chúng tôi sẽ bị ăn cờ lê đó!

Hà Kiệt cười lớn một tiếng, hắn vừa nói xong thì Hà San San đã kéo Vương Giai Giai lên xe, không để ý tới bọn họ mà đã khời động xe chạy mất, Hà Kiệt chỉ có thể đứng đó lắc đầu.

Bên cạnh còn có chiếc xe của Hà Kiệt, sau khi Lý Dương chào tạm biệt đám người Chu lão liền leo lên xe của Hà Kiệt.

Buổi tiệc hắn tham gia, nhưng trước hết phải trờ về nhà Hà lão một chút mới được.

Lý Xán, Liễu Tuấn và Chu Văn tạm thời tách nhau ra, bọn họ đi công ty ở Bắc Kinh, sau khi nghỉ ngơi còn phải chuẩn bị công tác, bên này không có cái gì, mọi thứ đều phải do bọn họ chuẩn bị.

Bên trong biệt thự, Hà lão không giống bình thường nằm nghỉ, mà là dưng ở bên ngoài cửa nhìn.

Những cảnh vệ bên cạnh cùng với Hà Chấn Đông vừa mới về nhà đều không nói gì, Hà Chấn Đông lúc này đang đứng phía sau Hà lão, thấy Hà lão vui vẻ như vậy trong lòng hắn củng có chút ganh tị.

Hà lão đối với Lý Dương so với những người làm con như bọn họ còn muốn tốt hơn.

Có điều lần này Lý Dương quả thật là quá xuất sắc, ở nước ngoài làm tăng mặt mũi cho quê nhà, khi nghe tới những việc Lý Dương đã làm, hắn cũng không nhịn được vỗ tay khen hay, Hà lão có biểu hiện như thế hắn cũng hiểu được.

-Đến rồi!

Đôi mắt Hà Chấn Đông sáng lên, Triệu Vĩnh và người mà Hà lão phái đi tiến lên mở cổng, bắt đầu lấy những món bảo bối xuống, mỗi một món bọn họ đều làm vô cùng cẩn thận, mỗi một thứ này đều có giá trị vô cùng xa xỉ, bọn họ cũng không dám qua loa.

Hà lão nhìn thoáng qua bọn họ, sau đó dặn dò mang những thứ này vào phòng khách rồi không nói gì nữa.

Ông vẫn như cũ nhìn ra bên ngoài, ai cũng hiểu được thứ ông chờ không phải là vật mà là người, một người đã đi ra nước ngoài được nữa tháng.

Lý Dương bị trì hoãn một hồi, cũng may là Cao Phong láy xe khá nhanh, sau khi đồ vật được mang vào phòng khách không lâu thì xe của Hà Kiệt và Hà San San đã chạy tới.

Lần này, trên mặt Hà lão rốt uộc đã nở nụ cười

-Ông, cháu đã mang anh húng trở về rồi này!

Hà San San vừa xuống xe liền nhanh chóng chạy lại, trong nhà không cho cô mua xe nên cô chỉ có thể chiếm dụng xe của Lý Dương, mỗi lần lái xe cô cũng không dám để cho Hà lão nhìn thấy, hôm nay nếu không phải bởi vì Lý Dương trở về, cô cũng không dám quang minh chính đại chạy xe về như thế.

Tình huống lúc này là phải nịn nọt, cô biết Hà lão lúc này thích nhất là cái gì.

Nghe cháu gái mình nói vậy, nụ cười trên mặt Hà lão càng sáng lạng hơn, thậm chí ông còn bật cười rồi đi tới trước hai bước nữa.

Hà Kiệt và Lý Dương cũng xuống xe, hai người nhanh chong1di9 tới, lúc này trên mặt Lý Dương còn có chút kích động.

-Hà lão, cháu đã trở về!

Dưng trước mặt Hà lão, Lý Dương tựa hồ biến thành một đứa trẻ rồi ngoan ngoãn nói một câu, Hà lão vươn tay vỗ vay Lý Dương vài cái rồi vui sướng cười to.

Tiếng cười của ông còn mang theo sự tự hào nồng đậm.

Biều hiện lần này của Lý Dương ở Toronto hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của ông, Lý Dương hiện tại còn phát triền nhanh hơn ông dự tính, có một học trò như thế này với một ông lão mà nói là một chuyện vô cùng vui vẻ.

Trong khoảng thời gian này ông đã nhận không ít cuộc gọi, rất nhiều đều là bạn bè quốc tế gọi tới. Người bạn Mỹ quốc-Hoắc Tư của Hà lão khi gọi điện thoại tới giọng nói mang theo sự ghen tị nồng đậm, khi gọi tới người này còn trực tiếp khẳng định là học trò của người này không thể nào so với học trò của Hà lão được.

-Trở về là tốt rồi, đồ của cháu đã được mang tới đây, đi, vào trong giúp ông đại khai nhãn giới chút nào, ông biết cháu lần này có thu hoạch không hề nhỏ chút nào cả!

Hà lão vui vẻ cười nói, ông trực tiếp kéo Lý Dương đi vào trong, Hà Kiệt và Hà San San nhìn nhau, hai người đồng thời bất đắc dĩ lắc đầu, bọn họ đều phát hiện trong mắt đối phương có sự ghen tị.

Hà lão từ trước tới giờ chưa từng đối tốt với bọn họ như vậy bao giờ!

Đừng nói bọn họ, cho dù là Hà Chấn Đông cũng chưa từng được dối xử như vậy, hiện giờ trong lòng hắn cũng đang ghen tị với Lý Dương.

Trong phòng khách là những bảo bối của Lý Dương mang về từ Canada, khi đi thì chỉ có vài món nhưng khi về thì lại là một đống lớn, nhiều ra không biết bao nhiêu lần.

-Hà lão, ông ngồi xuống trước, cháu sẽ mở ra cho ông từ từ thưởng thức!

Lý Dương kéo Hà lão ngồi xuống ghế, đồ vật lần này thật sự không ít, chuyến đi lần này thu hoạch không tệ, nó đã vượt qua sự tưởng tượng của Lý Dương.

Truyền Quốc Ngọc Tỷ đang trong tay Lâm Phong, thứ này vốn không phải là bảo bối của hắn, thứ này bị quốc gia bí mật thu hồi cũng không có gì. Huống hồ khi Ngọc Tỷ trên tay hắn hắn cũng đã nghiên cứu, xem xét đủ rồi.

Ba thanh thần kiếm là bảo bối của Lý Dương, cũng là chủ lực trong chuyến đi lần này.

Ba thanh thần kiếm này lập công không ít, trong đó Trạm Lô Kiếm thể hiện sự uy nghiêm của Trung Quốc cho toàn bộ thế giới biết.

Ba thanh thần kiếm này không cần lấy ra, mọi người đã xem đủ rồi nên Lý Dương trực tiếp trước đặt chúng sang một bên.

Lý Dương mở cái thùng thứ nhất ra, bên trong là 6 quyển sách cuộn, đây là 6 bức họa Lý Dương thắng được ở sòng bạc từ tay Sơn Bản Nhất Lang, 6 bức tranh này đều là những thứ có giá trị, vật sưu tầm trong lĩnh vực thi họa của Lý Dương rất ít, vừa lúc có thể dùng những thứ này bù đắp.

6 bức tranh, Lý Dương mở từng bức tranh ra, khi mở một bức tranh, Hà lão đều mỉm cười gật đầu.

Sau khi xem xong 6 bức tranh, chúng được đặt tạm sang một bên, ngoại trừ Hà lão và Lý Dương ra mọi người đều không hiểu gì, bọn họ chỉ tới góp vui mà thôi.

Lý Dương mở ra một cái thùng đặc chế, bên trong xuất hiện một bức tranh đặc thù.

Mặc ngoài của bức tranh có màu sắc rực rỡ, Hà Kiệt và Hà San San đều tò mò nhìn vài lần, hai người nếu không ngốc thì sẽ biết mặt ngoài bức tranh thường được giữ sạch sẽ, tình huống thế này quả thật là không bình thường.

Nhưng thật ra Hà lão khi nhìn thấy bức tranh này liền đứng lên, ảnh chụp bức tranh này ông đã sớm xem qua, nhưng cũng chưa từng thấy bằng mắt thường bao giờ.

-Ông, đây là một cặp tranh vẽ, một mặt này là 《 cung đình cung nữ đồ 》của Cừu Anh, mặt trái là 《 Bách Điểu Triều Phượng đồ 》của Đường Bá Hổ, bức tranh này cháu sẽ nhờ Phương lão chữa trị, rất nhanh có thể thấy phong thái thật sự của nó!

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ