Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1021



Có tấm gương là khu vực khai thác mỏ số tám, rất nhanh, khu vực khai thác mỏ số ba cũng chọn đình công, đưa ra yêu cầu tương tự. Gần như ngay tức khắc đã xảy ra mâu thuẫn với quản lý khu khai thác.

Nhưng cũng như khu vực khai thác mỏ số tám, mọi người đều đoàn kết một lòng, vì giành lấy quyền lợi hợp pháp của bản thân, dám đứng ra, dám đấu tranh, cuối cùng bọn họ cũng vậy giành được thắng lợi!

Khu vực tám, sau đó là khu vực ba, tiếp theo nữa là chính, bảy mười, toàn bộ tất cả các khu vực đều lần lượt đứng dậy…Ngắn ngủi trong vòng ba ngày, cả thành phố Tây Sơn, giống như chấn động, rung động lòng người!

Các khu vực lớn nhỏ toàn bộ đều thành lập công đoàn, tự quản lý, khiến cho ba người đứng đầu công ty TNHH cổ phần khoáng nghiệp Hắc Tinh cực kì tức giận!

Lúc này, tại Công ty TNHH cổ phần khoáng nghiệp Hắc Tinh, văn phòng ở tầng cao nhất.

Tạ Trấn ngồi ở đó, biểu cảm khuôn mặt khó chịu.

Dáng người anh ta gầy gò, xương gò má lại cao, nhìn trên khuôn mặt còn mang theo một loại cảm giác khắt khe và lạnh lùng.

“Chuyện này để tôi xử lý” Anh ta nói trong điện thoại: “Hai người ở bên đó cũng sắp xếp cho tốt vào, đám người Lâm thị này tới thị uy, xem ra không dễ đối phó đâu” Tạ Trấn không ngờ rằng, Lâm thị lại tới nhanh như vậy.

Ba người bọn họ muốn kiểm soát toàn bộ tài nguyên của thành phố Tây Sơn, cắt đứt quan hệ với những gia tộc lớn ở Bắc Phương kia, việc này đã lên kế hoạch rất lâu rồi.

Bây giờ mấy gia tộc lớn ở Bắc Phương kia, đột nhiên buông bỏ tài sản ở thành phố Tây Sơn này, nhưng lại đem cổ phần giao cho cái thứ Lâm thị gì gì kia.

Bọn họ sao có thể chịu thua?

“Bao nhiêu năm nay đều là lời của chúng ta mới tính, kể cả mấy gia tộc lớn ở Bắc Phương kia cũng không dám tới đây làm loạn, Lâm thị thì tính là cái gì?

Tạ Trấn tức giận nói: “Chọc giận tôi đây, bọn chúng đừng mong sống sốt mà rời khỏi Tây Sơn!”

Cúp điện thoại, anh ta qua đầu nhìn người ngồi trên sô pha, sắc mặt u ám.

“Tra ra chưa?”

“Cậu ba, tra rõ rồi ạ” Người ngồi ở bên kia lập tức đứng dậy, đưa ra tập tài liệu ở trong tay đưa cho Tạ Trấn: “Người dẫn đầu làm việc này là Hoa Sinh làm việc cho khu vực khai thác số tám, cũng chính là tên chạy tới Đông Hải gọi người của Lâm thị tới đây, mới khiến cho việc này bùng nổ lớn như này”

“Hừ, một tên công nhân khai thác nghèo hèn sao có bản lĩnh lớn thế được?” Tạ Trấn cười lạnh: “Có điều hắn dám gây sự, vậy thì không thể nhẹ nhàng tha cho được!”

“Vâng, Đổng Vĩ đã đem người đi tìm nó rồi, chuyện giết gà doạ khỉ chúng ta nhất định phải làm!”

“Ngoài ra, hiện tại chỉ còn ba khu khai thác vẫn đang trong giai đoạn đấu tranh, nhưng tình hình cứ tiếp tục như vậy, sợ là không trụ được bao lâu nữa, tinh thần của mấy tên công nhân kia tăng lên chúng ta sẽ khó áp chế được nữa đâu, cậu ba, cậu thấy chúng ta..”

“Phải đàn áp!” Tạ Trấn đập bàn: “Một đám tép riu, muốn phản là phản sao?”

“Gọi người đến đây trấn áp hoàn toàn bọn nó! Bất kể là đứa nào gây sự, đều áp chế hết chúng nó xuống cho tao, đứa nào dám phá vỡ nguyên tắc quản lý của khu vực khai thác, đừng trách sao tao ác!”

“RõU” Người kia nói xong, lập tức rời đi sắp xếp.

Trong văn phòng chỉ còn lại một mình Tạ Trấn. Anh ta châm điếu thuốc, châm chậm híp mặt lại rồi suy nghĩ làm thế nào để xử lí việc này.

Lâm thị đến rất nhanh, bọn họ còn chưa kịp chuẩn bị xong, đều tại cái tên công nhân đáng chết gì gì đó kia lại dám lén lút chạy tới Đông Hải tìm Lâm thị.

Này không phải đưa cho Lâm thị một cơ hội để nhúng tay vào sao?