Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 104



Sắc mặt Lâm Phong khẩn trương, làm gì còn vẻ đắc ý vừa rồi nữa.

Còn chưa nghe được Lâm Vũ Chân và Giang Ninh xảy ra chuyện, ngược lại bản thân gã lại sắp xảy ra chuyện trước.

Gã nhìn về phía Lâm Cường với ánh mắt cầu cứu. Nếu lúc này mà bị điều tra thì mình xong rồi!

Đầu óc Lâm Cường hoạt động rất nhanh: “Được, chúng tôi chắc chắn sẽ phối hợp điều tra, đây là chuyện chúng tôi nên làm” rT Ì X6 A Z£ANIN ® Ông ta sai người ta dẫn theo bọn họ tới phòng Tài Vụ, mặt khác lập tức lấy di động ra goi điện thoại thu xếp.

Mà lúc đó.

Giang Ninh ngồi ở trong văn phòng Lâm Vũ Chân với vẻ mặt vô tội.

“Thật sự không liên quan tới anh” Hắn giang hai tay ra: “Anh ở trong phòng bảo vệ, xảy ra chuyện gì anh còn chẳng biết đấy” *Em không tin” Lâm Vũ Chân hừ một tiếng: “Em biết, nhất định là anh ra tay” Giang Ninh lác đầu, không thừa nhận.

Lâm Văn chạy đến, khi ông biết chuyện này thì không khỏi có chút lo lắng.

“Sao bọn họ có thể tới đây được?”

Rất rõ ràng, Lâm Văn cũng vô cùng kinh ngạc.

Phải biết rằng, hôm nay, tất cả những người có tiếng nói hữu dụng ở thành phố Đông Hải đều đến Lâm thị!

“Bọn họ là ai thế?”

Lâm Vũ Chân hỏi một câu.

Lâm Văn ngẩn người, hơi bất lực lắc đầu.

Con gái mình là một người đầu óc đơn thuần, lương thiện, lẽ nào bình thường con bé không xem tin tức, không xem tỉ vi sao? Ông quay đầu nhìn Giang Ninh, Giang Ninh chỉ thấy buồn cười.

“Không có gì, ba vừa vặn nhìn thấy bọn họ trong hoạt động công ích lần này:’ Lâm Văn giải thích một câu: “Nếu không còn chuyện gì là tốt rôi. Ba nghe nói đám người Lâm Cường bên kia cũng bị điều tra.”

“Cái gì?”

Lâm Vũ Chân kinh ngạc.

Cô vốn đang cho rằng đây là ba con đám người Lâm Cường giở trò, sao ngay cả bọn họ cũng bị điều tra vậy? “Đáng đời bọn họ!

” Cô lầm bầm nói. Cô đã chẳng còn lòng thương hại với ba con Lâm Cường từ lâu rồi.

Hơn nữa cô biết, ba con Lâm Cường là không thể qua được sự điều tra, các phương diện có quá nhiều vấn đề.

CHỈ lạ Lâm Văn lắc đầu: “Hai người bọn họ không sao.”

“Làm sao có thể vậy chứ?”

Lâm Vũ Chân càng kinh ngạc hơn: “Trên tay bọn họ không sạch sẽ, vừa điều tra thì nhất định sẽ có vấn đề.”

Giang Ninh lập tức hiểu rõ, nhìn Lâm Văn nói: “Xem ra, hai người kia cũng đủ giảo hoạt, đã sớm sắp xếp từ trước rồi” Hắn chậm rãi nói: “Con đoán, tất cả nước bẩn đều được hát lên trên đầu của ông cụ Lâm đi?”

Phải nói người gánh tội thích hợp nhất chính là Lâm Tiêu.

Vẻ mặt Lâm Văn phức tạp, khẽ gật đầu.

“Mẹ nó, Lâm Cường đúng là súc sinh!

” Lâm Tiêu đã bị Lâm Cường làm cho trúng gió, không ngờ còn phải gánh tội thay cho ba con bọn họ!

Cho dù là súc sinh cũng không làm được chuyện như: vậy đi? Lâm Văn thật sự rất phẫn nộ, nhưng ông lại không có cách nào quản được.

Trước đây, nếu Lâm Tiêu biết mình có ngày hôm nay, ông cụ còn có thể làm như vậy được sao? “Ba, bất cứ việc gì cũng có nhân có quả, rất nhiều chuyện đều đã định sẵn rồi: Giang Ninh thản nhiên nói: “Chúng ta không quản được người khác, chỉ có thể quản được chính mình” Lâm Văn gật đầu, hít sâu một hơi: “Ba biết.”

Sóng gió lần này tới nhanh, đi cũng nhanh.

Ở dưới tình huống không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào, nó lại được giải quyết dễ dàng.

Lâm Vũ Chân đương nhiên không tin đây chỉ là trùng hợp. Lãnh đạo Trương lại trùng hợp tới công ty khảo sát sao? Lâm Văn càng không tin hơn.

“Đúng rồi, bác sĩ nổi tiếng kia sẽ nhanh chóng đến Đông Hải thôi. Ba, mấy ngày tới ba cứ nghỉ ngơi cho khỏe, điều hòa một chút” Giang Ninh đột nhiên nói: “Chuyện trong công ty cứ giao cho Vũ Chân đi làm, em ấy cũng có thể làm được.”

Hán vừa nói vừa nháy mát với Lâm Vũ Chân.

Sáng sớm, chính Lâm Vũ Chân đã nói với Giang Ninh như thế.

Đương nhiên, Lâm Vũ Chân biết, nếu công ty xảy ra chuyện gì thì người đầu tiên đứng ra giải quyết chắc chắn là Giang Ninh.

Cô hừ một tiếng, len lén nhứ nhứ nắm đấm nhỏ uy hiếp.

Giang Ninh đừng lại trêu cô.

Nhưng khi biết bác sĩ nổi tiếng kia sắp tới, chân của Lâm Văn có khả năng được chữa khỏi, Lâm Vũ Chân cũng vô cùng kích động.

“Được!

Ba đều nghe theo con hết!

” Lâm Văn trịnh trọng gật đầu.

Giang Ninh tiễn Lâm Văn đi rồi, đột nhiên cảm giác có một bàn tay thò đến bên thắt lưng của mình…