“Hiện tại, đại đa số truyền thông đều có ác ý bôi đen tập đoàn Lâm thị, hoàn toàn là những việc dối trá. Anh Ninh, chúng ta nên có hành động gì không?”
Giang Ninh nhìn anh một cái: “Nếu cậu có thể trực tiếp hành động, cậu còn đến tìm tôi?”
Lý Đông cười cười, sờ sờ đầu: “Những nhà truyền thông này, hợp tác với nhau, thật là khó đối phó, tiêu diệt một người lại lòi ra những người khác, những thủ đoạn bình thường rất khó giải quyết, cho nên tôi mới đến tìm anh Ninh..” Gianh Ninh từng nói rằng nếu bạn không giải quyết được vấn đề, hãy tìm người tạo ra vấn đề.
Lý Đông vẫn luôn ghi ở trong lòng câu nói này hành động là ai, anh phải giải quyết như thế nào?
“Dùng gậy ông đập lưng ông.” Giang Ninh thản nhiên nói, “Cậu tìm nhà truyền thông lợi hại hơn, phản kích bọn họ” Lý Đông ngượng ngùng cười cười, “Có thể, nhưng đây không phải là phong cách của chúng ta” Anh có thói quen nhìn Giang Ninh dễ như trở bàn tay quét ngang những thứ côn trùng này, đâu có muốn phiền toái như Vậy.
Giang Ninh không nói chuyện, nhìn chằm chằm Lý Đông, trong lòng Lý Đông chợt lộp bộp một tiếng, chẳng lẽ mình nói sai rồi?
“Anh thay đổi Giang Ninh nói, “Là tôi đã làm hư cậu.” Đối phương dùng thủ đoạn thông thường, thì chúng ta cũng làm như vậy, đối phương đánh không như lẽ thường thì chúng ta cũng đánh không theo lẽ thường, không cần dungg cách gì cũng có thể đè chết bọn họ, cậu có hiểu ý của tôi không?
Lý Đông nhẹ nhàng gật đầu, rồi lại lắc đầu.
Giang Ninh đưa tay ôm lấy cổ của Lý Đông chân thành nói: “Cậu đà từng thấy ai vừa đánh vừa ném bom chưa?”
Đôi mắt của Lý Đông sáng lên, lập tức đã hiểu, gật đầu như gà mổ thóc.
Đi theo anh Ninh, thật sự có thể học hỏi rất nhiều!
“Vâng, tôi đã biết rồi! Tôi sẽ đi sắp xếp ngay!”
Giang Ninh nói đúng, loại chuyện nhỏ nhặt này đâu cần Giang Ninh ra tay, đối phương dùng thủ đoạn thông thường thì bọn họ cũng dùng thủ đoạn thông thường, hơn nữa nếu so sánh thì bọn anh còn lợi hại hơn!
Cũng không thể, Giang Ninh chính là con át chủ bài sắp xếp tất cả mọi thứ có phải không?
Nhìn Lý Đông hấp tấp chạy đi, Giang Ninh quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân.
“Anh có cảm giác, ngày em về hưu còn cách rất xa” Lâm Vũ Chân không nhịn được bật cười.
“Còn không phải bị anh làm hư” Cô nhẹ nhàng nói, “Người của tập đoàn Lâm thị, năng lực thật sự rất tốt, cố gắng làm tốt nhất trên tất cả mọi phương diện, hơn nữa, bọn họ đã là người giỏi nhất rồi.
Chỉ là ở đây có siêu cấp cao thủ Giang Ninh, hầu như không có vấn đề gì có thể làm khó tập đoàn Lâm thị, những nhân viên này của bọn họ, thậm chí không có quá nhiều cơ hội tốt, đẩy vào đó để luyện tập cho bản thân mình.
Cô nhìn Giang Ninh, Giang Ninh chỉ có thể giang tay ra: “Trách anh sao?”
Chuyện này đúng là đang trách anh, lại để cho bọn người Lý Đông kia, không có khi nào có thể dùng hết toàn bộ thực lực của mình.
Đương nhiên, Giang Ninh cũng cho bọn họ lòng tin rất lớn, mặc kệ cho bọn họ làm cái gì cũng biết sau lưng mình có một cái hậu phương rất vững chắc ủng hộ, tự tin, tinh thần cũng không giống nhau.
“Anh chính là Thần Châm Định Hải của tập đoàn Lâm thị” Lâm Vũ Chân nói.
Đối với xưng hô kiểu như thế này Giang Ninh không có đồng ý cho lắm, cái gì mà châm?
“Anh Ninh! Anh Ninh” Anh đang muốn dạy dỗ Lâm Vũ Chân, tìm một vật gì đó để có thể chứng minh bản thân, thì Lý Đông lại chạy vào.