Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1610



Nhưng anh tới cũng không có nghĩa là muốn nắm quyền dòng họ Slanka này, Giang Ninh không có chút hứng thú nào với mấy thứ này.

Bằng không, với thực lực của anh, anh mà đặt hết tâm tư vào quyền lực và tiền tài thì chắc chắn Giang Ninh có thể trở thành người đàn ông giàu có nhất thế giới này.

Nhìn theo bóng lưng của Giang Ninh biến mất sau cửa, Amy khóc lớn.

Hai hàng lệ nóng tuôn rơi.

Cô ta nắm lấy tay Cơ Đức, cả người co quắp.

“Ba…” Tiếng của cô ta thê lương mà bi thảm.

Nhưng Giang Ninh biết, Amy chỉ khóc lúc này thôi, sau khi khóc xong sẽ đứng dậy lần nữa.

Giống như cô ta từng nói, từ khi cô ta sinh ra đã định trước là phải gánh vác rất nhiều trách nhiệm. Muốn dòng họ Slanka dành được độc lập, muốn chi nhánh này của cô ta có quyền tự mình quyết định.

Cô ta thông minh như vậy, thậm chí có thể nói là lươn lẹo, giả dối, trời sinh tính tình dễ lật mặt đều là bởi vì cô ta phải như vậy.

Cô ta không có cách nào giữ được sự hồn nhiên, nếu không đã chẳng thể sống tới ngày hôm nay.

“Vì sao đại ca không nhân cơ hội này mà tóm gọn luôn chỉ nhánh của dòng họ Slanka đi?” Hai người rời đi, A Phi nhẹ giọng hỏi tốt”   ây là một cơ hội Anh ta cảm thấy, tài nguyên của chi nhánh dòng họ Slanka mà dùng cho Lâm Thị thì cũng đủ để Lâm Thị phát triển thêm một bậc.

Giang Ninh nhìn anh ta một cái.

“Vẫn là câu nói kia, không cùng lĩnh vực, quy tắc cũng khác nhau nên không thể phá vỡ. Chuyện làm ăn chỉ được dùng thủ đoạn trong làm ăn để giải quyết, nếu không thì đã không phải là chúng ta rồi” A Phi cẩn thận ngẫm nghĩ những lời của Giang Ninh, dường như ngộ ra điều gì đó mà gật đầu.

Đúng là Giang Ninh hoàn toàn không phải người như thế, Lâm Vũ Chân lại càng không phải.

Tất cả mọi người đều làm việc theo quy tắc, vậy sẽ có rất nhiều chuyện thú vị, nếu như có người ra tay không tuân theo quy tắc… Vậy sẽ càng thú vị!

Cùng lúc đó, Đạo Sâm gần như sợ vỡ mật, cả người toàn mùi nước tiểu khai rình cũng không kịp xử lý, hoảng loạn trốn về chỗ của tông chủ dòng họ Slanka.

Đặng Khẳng chết rồi!

Lúc đầu còn ung dung tin rằng có thể gi ết chết Cơ Đức và Amy, dùng mức giá thấp nhất để thu mua chi nhánh ở thành phố cờ bạc.

Thế nhưng Giang Ninh lại xuất hiện, trực tiếp khiến cho chuyện này thất bại!

Anh ta cũng không biết vì sao Giang Ninh lại đột nhiên xuất hiện, Đặng Khẳng vẫn luôn nói rằng Giang Ninh đã rời khỏi thành phố cờ bạc, hôm nay là cơ hội tốt nhất.

Nhìn về tòa thành cổ xưa, đây là lần đầu tiên Đạo Sâm tới, từ xa cũng đã cảm giác được một loại hơi thở cổ xưa ép bức anh ta đến mức khó chịu, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Anh ta đứng ở cửa chính đợi khoảng một tiếng, cửa lớn mới mở ra.

Đạo Sâm vội vàng chạy vào, tiếng động rất lớn, tạo ra không ít tiếng động.

Anh ta chạy vào phòng khách, từ xa đã thấy ở chỗ ngồi trên cao giống như ngai vàng có một người đàn ông!

“Tông chủ” Lúc này, ánh sáng bên trong phòng khá tối, xung quanh lại không được bật đèn vì vậy chỉ có thể mơ hồ đoán được vị trí của cái bóng kia, người kia đang ngồi yên trên ghế.

“Nhị Ý Nhiễm Ý Bế Lục Ái Ý? Đặng Khẳng chết rồi” Đạo Sâm quỳ phịch xuống dưới đất, ngẩng đầu nhìn tông chủ của dòng họ Slanka: “Người tên Giang Ninh đó xuất hiện quá bất ngờ, sát thủ bọn họ… Chúng ta lại thất bại rồi” Anh ta vừa giải thích vừa đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu Giang Ninh.