Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 166



Hơn nữa, phía hợp tác trong hội nghị thảo luận lúc đầu chính là tập đoàn Sam Sam, làm sao có thể không phù hợp được. Tập đoàn Ngọc Long này lại là công ty nào?

Sao trước đó cô thậm chí chưa từng nghe nói tới vậy.

“Sao vừa rồi anh không để em tiếp tục hỏi ông ta?”

Lâ ũ Chân đi tới, Giang Ninh rót cho cô một chén trà.

T99 phe MP Áp 22406 ý “Em uống một ngụm trà để thấm giọng trước đ㔓

Giang Ninh mỉm cười: “Ông ta đã có sự chuẩn bị từ trước, dù em có hỏi thế nào thì ông ta đều có thể trả lời được, còn có thể làm cho em không nói được lời nào.

nữa đấy”

“Nhất định có vấn đề"”‘ “Đương nhiên là có vấn đề rồi.”

Giang Ninh lấy điện thoại di động ra. Vừa nãy khi nghe Cao Vĩnh nói câu đầu tiên, hẳn đã cảm giác có vấn đề tồi.

Mà nghe được đổi chủ đầu tư, còn đổi thành tập đoàn Ngọc Long gì đó, Giang Ninh lập tức gửi cái tên này cho.

A Phi, bảo anh ta điều tra rõ ràng bối cảnh của công ty này trong thời gian ngắn nhất.

Quả nhiên là có vấn đề rất lớn.

“Em tự xem đi”

Giang Ninh đưa điện thoại cho Lâm Vũ Chân. Cô đặt chén trà xuống, lập tức nhận lấy xem.

Vẻ mặt cô dần trở nên khó coi, còn có chút tức giận!

“Người thật sự nắm giữ cổ phần phía sau tập đoàn Ngọc.

Long này là nhà họ Vu trên tỉnh?”

Là nhà họ Vu kia suýt nữa hại chết mình!

Cao Vĩnh làm sao có thể cấu kết cùng bọn chúng được?

“Không ngờ được nhà họ Vu này lại bắt đầu trả thù chúng ta”

Vẻ mặt Giang Ninh vô cảm, không nhìn ra có tức giận hay không. Hắn căn bản không để mắt tới một nhà họ Vu nho nhỏ đó, chỉ cảm thấy tò mò, lẽ nào những con kiến hôi này đều không muốn sống như vậy sao?

“Chỉ sợ là bọn họ muốn thông qua dự án này để làm cho.

Lâm thị tổn thất nặng nề. Bọn họ tính toán hay thật đấy”

Giang Ninh thản nhiên nói.

“Nhưng làm sao bọn họ có thể dễ dàng mua chuộc được Cao Vĩnh vậy? Ông ta làm ở Lâm thị cũng lâu rồi mà!”

Lâm Vũ Chân chưa nói tới chuyện Lâm Văn từng âm thầm khen ngợi Cao Vĩnh mấy lần, nói rằng với kinh nghiệm và năng lực của ông ta thì có thể giúp đỡ cho.

mình, đặc biệt Cao Vĩnh là người không có tham vọng, rất an toàn.

“Là con người thì phải có nhược điểm thôi”

Giang Ninh liếc nhìn Lâm Vũ Chân: “Con người không có nhược điểm thì không thể tồn tại được”

Lâm Vũ Chân không quá tò mò hỏi nhược điểm của Giang Ninh là gì. Bây giờ trong đầu cô chỉ nghĩ cách phát triển tập đoàn Lâm thị.

Nếu thật sự để cho Cao Vĩnh đi ký hợp đồng, vậy sẽ bị nhà họ Vu lừa, mất tiền thì không nói, còn mất đi cơ hội hợp tác với tập đoàn Sam Sam, thậm chí nói một đẳng làm một nẻo sẽ mất uy tín của tập đoàn!

Tập đoàn Lâm thị muốn phát triển, nhưng vừa mới bắt đầu đã xuất hiện chuyện như vậy, con đường sau này còn đi tiếp thế nào được nữa?

Một chiêu này đúng là đủ ác độc đấy!

“Vậy làm sao bây giờ?”

“Đồng ý để cho ông ta ký”

Giang Ninh gõ ngón tay lên trên bàn.

Lâm Vũ Chân tưởng mình nghe nhầm.

Đồng ý cho ông ta ký à?

Hợp đồng này rõ ràng có vấn đề mà Giang Ninh bảo.

mình đồng ý cho Cao Vĩnh đi ký?

Lâm Vũ Chân nhìn vẻ mặt của Giang Ninh liền biết hắn không nói đùa.

“Được”

Gô không hỏi thêm. Nếu Giang Ninh nói vậy, anh nhất định sẽ có sắp xếp.

Lâm Vũ Chân đi tới trước bàn làm việc, cầm điện thoại lên và gọi cho Cao Vĩnh.

Cao Vĩnh về phòng làm việc, trong lòng đang nghĩ xem buổi tối Hứa Như Vân sẽ cho mình ngạc nhiên gì. Ông ta càng lúc càng mong đợi.

Ông ta đang nghĩ ngợi thì điện thoại đổ chuông, thấy là số điện thoại ở phòng làm việc của Lâm Vũ Chân, ông ta lập tức nghe máy.

“Sếp Lâm, cô đồng ý rồi à? Được, sếp Lâm yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này”

Cao Vĩnh để điện thoại xuống, mất cũng híp cả lại, vẻ mặt đầy hưng phấn.

Ông ta nắm chặt nắm tay: “Tuyệt! Tuyệt quái”

Ông ta có phần không chờ được nữa, muốn rèn sắt khi còn nóng nên gọi điện thoại cho Hứa Như Vân luôn: “Sếp Hứa, tôi nghĩ không cần chờ đến tối đâu, tôi đã lấy được hợp đồng rồi, bây giờ chúng ta hẹn nơi ký đi.”

Ông ta không muốn chờ thêm một phút nào nữa!

Bên kia điện thoại, Hứa Như Vân vừa mới chuẩn bị xong hợp đồng.

Cô ta híp mắt lại, trên mặt lộ vẻ quyến rũ, nhìn về phía Vu Phóng ngồi bên cạnh.

“Cậu chủ Vu, Cao Vĩnh này không chờ nổi nữa rồi.”