Khí thế đè núi lấp biển kia làm cho hô hấp của anh ta cũng bị chèn ép đến khó thở.
Sức mạnh của năm đấm mãnh liệt, sục sôi xuyên qua qua cánh tay anh ta vào cơ thể anh, chạy đến tận lục phủ ngũ tạng của anh ta.
“Hự…”
Đôi mắt anh ta trừng thật lớn, anh ta lùi lại ba bước, cánh tay run rẩy rồi ngã quy xuống…
Khóe miệng trực tiếp tràn ra máu tươi!
Không đợi anh ta kịp mở miệng kêu ra một tiếng thảm thiết thì ánh sáng trong đôi mắt đã dần trở nên ảm đạm.
Phich!
Thi thể ngã thật mạnh xuống đất đã chết!
Ba cao thủ hộ pháp còn lại sắc mặt càng thêm khó coi.
Đây rốt cuộc là chiêu thức gì?
Lại có thể đưa sức mạnh của năm đấm xuyên vào trong cơ thể, bỏ qua sự che chắn của lớp da thịt bên ngoài trực tiếp làm nội tạng bị thương!
Cái này không phải là giống như nguyên nhân tử cong của Hắc Sơn sao?
Là nội lực!
Giang Ninh… lại có thể đánh ra nội lực, còn mạnh mẽ như thết Đáng sợt Giang Ninh còn không thèm liếc mắt nhìn thi thể kia một lần, dưới chân anh chuyển động, thân ảnh cũng theo đó mà như biến đổi hình dạng, bóng dáng nhanh như chớp.
Nắm tay của anh có thể trấn áp tất cả kẻ địch trên đời này!
Uỳnh!
Uỳnh!
Uỳnh!
Như mưa rền gió dữ!
Như sóng to gió lớn!
Giang Ninh bùng nổ, ba cao thủ hộ pháp căn bản không hề có tư cách chống cự.
Nhưng trong chớp mắt tất cả bốn cao thủ hộ pháp đều mất mạng!
Bọn họ té trên mặt đất, giận dữ trừng to đôi mắt, chết không cam lòng.
Phương Hạ sợ đến cháng váng.
“A a a!”
Anh ta hét lên, cố gắng thoát ra, nhưng chân anh ta đã bị đóng chặt vào mặt đất, không thể di chuyển được chút nào.
Anh ta thấy Giang Ninh đi về phía mình thì thất kinh, liên tuc quay đầu hô to: “Người đâu! Người đâu! Người đâu! Ngăn anh ta lại, ngăn anh ta lại cho tôi!”
Giờ phút này còn ai dám phân tâm đi quan tâm Phương Hạ?
Đám người A Phi như chiếc máy gặt trên chiến trường!