Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1853



Nhị trưởng lão giữ lại mạng của bọn họ, chính là vì để bẻ khóa bí mật của quyền phổ, tra hỏi sách quý của mỗi gia tộc bọn họ năm giữ, chỉ là không ngờ được rằng, bọn họ có thể bị Giang Ninh đánh bại, kế hoạch bị vỡ tan.

Tư Mã Như, gia chủ nhà họ Tư Mã, được Tư Mã Tuyền dìu đỡ, đi đến trước mặt Giang Ninh.

“Giang Ninh, mọi chuyện tôi đều biết rồi, thật sự cảm ơn cậu đã cứu Tư Mã Như tôi, tôi nợ cậu một ân huệ.”

Tư Mã Như nghiêm túc nói: “Về phần chuyện mà Tư Mã Tuyền đã hứa, đem sách quý của nhà họ Tư Mã nắm giữ, giao cho cậu, xin cậu cứ yên tâm, nhà họ Tư Mã tôi, lời đã nói ra thì nhất định sẽ làm, chỉ là đại trưởng lão đã chết, sách quý ở đâu, tôi cần một chút thời gian để tìm ra.”

Giang Ninh gật đầu: “Được.”

Tư Mã Như không nói nhiều, gật đầu, dẫn một số thành viên quan trọng của nhà họ Tư Mã rời đi.

Ông ta còn phải đi tìm những người khác trong gia tộc đang đi rải ra, lần này, nhà họ Tư Mã đã chịu tổn thất quá lớn, cần phải giữ gìn và gia cố cho lớn mạnh.

Người của mấy gia tộc khác, từng người từng người một cũng cùng đi đến trước mặt của Giang Ninh nói lời cảm ơn.

Đại trưởng lão của mấy dòng họ, sắc mặt trắng nhợt, vẫn chưa hồi phục, đối với chuyện đã xảy ra, bọn họ đều rất rõ, cũng kinh hãi Giang Ninh vậy mà lại có thực lực đáng sợ như vậy.

Đã giế t chết đại trưởng lão của nhà họ Phương, đánh trọng thương Nhị trưởng lão, khiến cho Nhị trưởng lão của nhà họ Phương vội vàng hoảng hốt mà chạy trốn, đây không phải chuyện mà người thường có thể làm được.

“Chuyện mà tôi đã hứa, đương nhiên sẽ làm được, sách quý đáng ra phải đưa cho cậu Giang, đương nhiên sẽ được chuyển đến tận tay của cậu Giang, vần xin cậu hãy yên tâm.”

Tất cả mọi người đều biết, Giang Ninh không thể đắc tội.

Đặc biệt là Giang Ninh của bây giờ, ngay cả gia chủ của nhà họ Phương, cũng là đồ đệ của anh, núi Chung Nam này bây giờ là nhà họ Phương có quyền quyết định, trên thực tế, cũng là Giang Ninh quyết định.

Càng không cần nói, vì đánh úp hai vị trưởng lão nhà họ Phương, mấy gia tộc khác đều tổn thất vô cùng nặng nề, cho dù có thể thu thập được Quyền Phổ, bọn họ cũng không có đủ thực lực, đi tranh đoạt tài nguyên.

Mấy đại trưởng lão của dòng họ, chúc mừng Phương Thu, nói vài câu, rồi cũng dẫn người rời đi.

Không nghỉ ngờ gì, lần này là một ân huệ lớn!

Nếu không phải Giang Ninh, bọn họ kịp thời đuổi đến, có thể nói mấy gia tộc lớn khác, nhất định sẽ bị tra hỏi ra sách quý ở đâu, sau đó sẽ bị giết hết sạchI Đây là tai họa giết cả họI Ân huệ mà Giang Ninh đã cho, bọn __ họ nhất định phải trả.

Không chỉ là vì Giang Ninh quá mạnh, so với nhà họ Phương còn mạnh hơn rất nhiều, anh hoàn toàn có năng lực, có thể cưỡng chế thi hành từ trong †ay của bọn họ, cướp đi sách quý.

Bọn họ biết rằng Giang Ninh sẽ không làm như vậy, không bằng trả ân huệ này thật tốt.

Nhà họ Phương, yên tĩnh trở lại.

“Các đại trưởng lão của mấy gia tộc lớn, đều đã về rồi.”

Phương Thu vẫn có chút cảm giác như đang mơ: “Sư phụ, tôi đã trở thành gia chủ nhà họ Phương rồi.”

Cho tới bây giờ, bản thân anh ta vẫn có chút khó mà tưởng tượng được, anh ta bây giờ đã trở thành gia chủ của nhà họ Phương rồi!

“Đây đều là việc anh xứng đáng.”

Giang Ninh nói: “Ngồi ở vị trí này, hi vọng anh sẽ dẫn dắt dòng họ lánh đời, làm những việc đúng đắn.”