Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1940



Mà cùng lúc đó.

Giang Ninh không hề lãng phí thời gian, việc đầu tiên anh làm sau khi ký được hợp đồng là lập tức ra lệnh cho bọn Tiểu Triệu hành động, liên hệ với các ban ngành có liên quan của Lý thị, nhanh chóng lấy được tài nguyên mà họ cần phải lấy.

Có chữ ký của Lý Văn Sinh, còn cả con dấu của phòng Kế hoạch Lý thị, các phòng ban của Lý thị cứ làm thẳng theo hợp đồng.

Loại tập đoàn lớn như Lý thị vô cùng chú ý hiệu suất, không có khả năng hạng mục nào cũng phải đi xác minh rõ ràng với phòng Kế hoạch của Lý Văn Sinh, vậy nên cứ theo hợp đồng đã ghi mà làm.

Tài chính, nhân mạch, thậm chí là bảo trì kỹ thuật, họ đều cung cấp đến cho Lâm thị trong thời gian ngắn nhất.

Lâm thị cũng nhanh chóng hành động. Trước khi vẫn chưa lấy được hợp đồng, họ cũng đã chuẩn bị xong xuôi tất cả rồi.

Vì Giang Ninh đã có nói từ sớm, rằng Lâm thị phải làm hạng mục này, cần phải xâm nhập thị trường Đông Hàn. Vậy nên, không có ban ngành nào được chậm trễ, tất cả phải tuân theo lịch làm việc mà Giang Ninh đưa ra, tuyệt đối không có vấn đề.

Nhà họ Lý.

Biệt thự phải rộng hơn hai nghìn mét vuông, ở một thành phố quốc tế tấc đất tấc vàng như Hán Đô này, trừ nhà họ Lý ra, không ai có thể có được.

Dù là đang ở trong sân nhà, họ cũng cần ngồi xe mới có thể đi từ một căn phòng này sang một căn phòng khác.

Lúc này Lý Văn Sinh đã đi tới căn phòng ở vị trí cao nhất của nhà họ Lý kia. Anh ta ngồi xổm trên mặt đất, cúi đầu, vẫn luôn không dám thốt ra một câu nào.

Trong sảnh lớn đã có mấy người già ngồi sẵn. Người ngồi ở phía trên cao nhất có khuôn mặt nghiêm trọng, tuy không nói lời nào nhưng những người khác cũng đều khép mắt suy nghĩ, hệt như ở trong tình cảnh này, chỉ cần không khí trở nên nghiêm túc, ai cũng cảm thấy áp lực.

“Cố vấn Từ tiết lộ bí mật của Lý thị.”

Hồi lâu sau mới có một ông lão mở miệng, ông ta nhìn chằm chằm Lý Văn Sinh đang ngồi ở đó: “Nghe nói là vì một con đàn bà, mà con đàn bà này là người của cậu.”

“Văn Sinh à, cậu nói cho tôi nghe thử xem, chuyện này có liên quan tới cậu không?”

Tim của Lý Văn Sinh bắt đầu run lên, anh ta cung kính cúi đầu một cái: ‘Chú ba, chuyện này không liên quan gì đến con, người đàn bà kia đã sớm không làm việc cho con nữa rồi!”

Mặt của Lý Thành Tế vẫn không hề thay đổi, y như trước.

Ông ta hừ khẽ một tiếng, Lý Văn Sinh chỉ cảm thấy không kìm chế được chính mình, trở nên run rẩy.

“Cố vấn Từ làm lộ thông tin, đó chính là bí mật kinh doanh quan trọng của Lý thị. Bây giờ con đàn bà kia bán tin tức đi đâu rồi, cậu không biết thật sao?”

Lý Văn Sinh cúi trán sát trên mặt đất, hầu kết cũng hơi cứng lại.

Anh ta vội vã nói: “Con, con không dám chắc chắn…”

Anh ta hít sâu một hơi, cả người hầu như dán sát lên trên mặt đất.

“Người đàn bà kia có quan hệ rất gần với một tập đoàn tên là Lâm thị của nước Vạn Hoa, sợ là cô ta đã bán bí mật kinh doanh đó cho bọn họi”

Lý Văn Sinh vấn ngồi quỳ trên mặt đất, hai tay đặt úp sấp, vẫn không nhúc nhích.

“Người đàn bà kia từng là người dưới trướng con, đã làm trong phòng Kế hoạch được mấy năm, con cũng tin tưởng cô ta lắm, nhưng gần đây con phát hiện ra cô ta một mình làm giả con dấu của phòng Kế hoạch, còn cố gắng bắt con ký vào!