Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1943



Trừ một ít tiền và mấy bộ quần áo ra, cô †a đều không có hứng thú với những thứ khác.

Hoàn thành một nhiệm vụ cuối cùng cho Lý Văn Sinh, cô ta sẽ được hoàn †oàn tự do.

Hầu như chỉ trong nháy mắt, ngay cả không khí cũng trở nên tươi mát.

Cô ta sẽ nhanh có được cuộc sống mới!

Thu dọn hành lý xong, Lý Thiên Tú mở cửa ra đi khỏi, vừa vào thang máy đã thấy mười mấy người lao ra trước, lao thẳng về phía căn phòng thuê của Lý Thiên Tú, đá mạnh cho cửa văng ra.

“Không có ở đây. Nước vấn còn ấm, hẳn là người mới đi thôi!”

Mười mấy người lại nhanh chóng đuổi theo.

Dưới lầu, Lý Thiên Tú cản một chiếc xe. Vừa lên xe thôi, cô ta đã thấy mười mấy người lao tới, trong đó có một người chỉ tay vê phía mình, vẻ mặt hung ác.

“Chính là ả! Bắt lấy ả! Mau bắt lấy ả!”

Sắc mặt cô ta thay đổi, một cảm giác không tốt xộc thẳng lên đầu. Cô ta bất chấp tất cả mà vội vã giục người tài xế: “Đi mau!”

Ô tô tuyệt trần mà đi, mười mấy người không đuổi kịp, lập tức lên xe. Lý Thiên Tú nhìn thấy chúng qua cửa kính sau thì trái tim đập lên thình thịch.

Cô ta nhận ra được một tên trong đó, cô ta từng gặp trong văn phòng của Lý Văn Sinh, là người của hội Hắc Long!

Vì sao người của hội Hắc Long phải bắt mình?

“Cắt đuôi bọn họ!”

Lý Thiên Tú lấy một túi tiền ra, vẻ mặt tái nhợt: “Tất cả tiền này đều là của ông!”

Dường như lúc này cô ta nghĩ đến gì đó, không dám trì hoấn chút nào, trước phải nghĩ ra cách thoát khỏi những người này rồi tính sau.

Cô biết chắc chắn là Lý Văn Sinh bảo những người này tới bắt cô ta. Đi theo Lý Văn Sinh nhiều năm như vậy, vì sao cô ta không biết Lý Văn Sinh vẫn luôn lui lại chặt chẽ với Đường chủ Phác Đại Thành của hội Hắc Long?

Thực tế những người này chính là nanh vuốt của Lý Văn Sinh, chuyên làm việc cho anh ta, đều là một số tên côn đồ, thậm chí trên tay còn từng dính máu.

Anh ta vừa mới đồng ý trả tự do cho mình, bây giờ lại kêu người đến bắt mình, tuyệt đối không phải chuyện tốt!

Mặt Lý Thiên Tú có hơi trắng bệch đi, tài xế loạng choạng đạp chân ga một cái, mắt lái xe cũng trợn lên, hệt như sắp điên đến nơi vậy.

Chỉ chạy qua chừng mấy con phố thì đã cắt đuôi được chiếc xe kia.

Lý Thiên Tú không dám tiếp tục ngồi ngốc trên xe nữa, bỏ tiền lại xong thì xuống xe, hòa vào trong dòng người đông đúc.

Cô ta tiện tay lấy mũ ra đội lên đầu, che mặt của mình lại, cẩn thận đi về nơi có nhiều người.

Chẳng mấy chốc cô ta đã nghĩ cách đổi quần áo khác, che kín mặt, chạy thắng vào trong nhà vệ sinh nữ, tim cũng đập nhanh hơn nhiều. Trong phút chốc, cô ta không biết phải chạy đi đâu.

Lý Văn Sinh muốn bắt cô taI Hán Đô này toàn là người của hội Hắc Long, Lý Văn Sinh muốn bắt cô ta, căn bản là không phải việc khó.

Bây giờ cô ta còn trốn được, nhưng có thể trốn đến khi nào chứ?

Chỉ sợ bản thân còn chưa rời khỏi Hán Đô thì đã bị người của Lý Văn Sinh bắt về.

Về phần sau khi bị bắt lại rồi sẽ có kết cục gì, căn bản là Lý Thiên Tú không dám nghĩ.