Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1998



Phương Ngân cất bước đi đến trước mặt Lý Hải, liếc qua xum quanh một vòng, đếm đầu người: ‘Sáu người, chuẩn bị kỹ càng để lên đường chưa?”

“Cuồng vọng!”

Lý Hải hét lớn một tiếng: “Người đâu giết cậu ta cho tôi!”

Chỉ trong một thoáng, mấy chục người vọt lên.

Anh cũng đang chờ người đến, mặc kệ là người của Lý Thành Phong hay là người của Giang Ninh, dám tới anh liền giết!

Mấy chục người hét to lao ra, Phương Ngân lại chỉ lắc đầu một cái.

“Giết nhiều thêm mấy người, cũng chả làm saol”

Bái Vừa dứt lời, cả người anh xông ra ngoài, hóa thân thành một cây đao dài, người tỏa ra cô sát khí dày đặc!

Phốc!

Máu tươi vẩy ra khắp nơi!

Chỉ trong chớp mắt liền có mấy người bị cắt đứt cổ, máu nhuốm đỏ cả một bầu trời!

Vẻ mặt của Lý Hải thay đổi, còn những người khác ngay cả chén rượu trên tay cũng cầm không vững.

“Ngăn cậu ta lại! Ặc! Ngăn cậu ta lại cho tôi!”

Có người muốn chạy trốn, nhưng Phương Ngân đâu để bọn họ có cơ hội đó chứ.

Phương Ngân ra tay quá mức tàn bạo chỉ trong mấy hơi thở ngắn ngủi, giết mấy chục người này không còn một mống.

PhanhI!

Anh lách người chạy đến trước mặt một người trong đó, một cái tay bóp cổ người kia lại, nói: ‘Muốn chạy trốn?”

Xoạt xoạt!

Đột nhiên ngón tay dùng sức trực tiếp bóp nát phần gáy của người kial Người kia ngã trên mặt đất toàn thân run rẩy kịch liệt, muốn chết lại không chết được, đã định sẵn là tàn tật suốt cuộc đời chỉ có thể nằm ở trên giường sống cuộc sống thực vật qua ngày.

Lý Hải thấy một màn này liền kinh hồn táng đảm, cái con mẹ nó cậu ta là ai vậy?

“Ngăn anh ta lại cho tôi! Nhanh ngăn cản anh ta lại!”

Thật là đáng sợi Loại cao thủ này căn bản không phải là loại mà anh ta có thể ngăn cản nổi, cậu ta rốt cuộc là người của Giang Ninh, hay là người của Lý Thành Phong?

Từ lúc nào mà Lý Thành Phong có thể mời được một cao thủ như vậy.

Không đợi Lý Hải tìm được cơ hội chạy chốn, Phương Ngân đã giết sạch những người khác.

Máu tươi chảy đầy đất, mùi tanh của máu khiến vẻ mặt của Lý Hải tái nhợt, toàn thân run rẩy, giống như bị người ấn công tắc dừng đứng ở nơi đó không dám nhúc nhích.

“Cậu, cậu rốt cuộc là ai……

Âm thanh của anh trở nên run rẩy nói: “Giang Ninh, cậu là người của Giang Ninh?”

Phốc!

Anh ta vừa mới dứt lời, ngón tay của Phương Ngân vạch một cái, yết hầu của Lý Hải lập tức xuất hiện một đường dây nhỏ màu đỏ.