Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 2027



Một nhóm người vũ trang đầy đủ, hiển nhiên là đã được huấn luyện thành thạo, tốc độ cực nhanh đi về phía Phương Ngân.

Xa xa, đội trưởng đội vệ sĩ liền thấy một bóng người, lập tức kéo công tắc bóp còi.

“Pằng pằng pằng!”

Lập tức, ánh lửa xuất hiện trong bóng đêm đen nghịt!

Nghe được một âm thanh trầm đục tai Phương Ngân lập tức dựng lên.

Anh ta đột nhiên nhảy lên cấp tốc tránh né.

“Dám đến biệt thự này, vậy thì đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi đây!”

Trong lòng của Phương Ngân có chút ngưng trệ, bị phát hiện rồi sao?

Anh vừa mới xoay người, âm thanh sau lưng liền truyền đến!

Hưul Hưul Hưul Một luồng hơi lạnh trong nháy mắt từ đỉnh đầu anh tràn xuống.

Nếu như anh chậm nửa giây thôi, giờ phút này có lẽ trên lưng anh sẽ có mấy cái lỗ máu tươi chảy ra như thác nước rồi.

? Tây số không ngũ che hầu theo?

Thật là đồ vật đáng sợi Phương Ngân không dám nhìn, anh không nghĩ tới mình sẽ bị phát hiện rõ ràng mình đã rất cẩn thận, không có phát động bất cứ thiết bị nào, tại sao lại bị phát hiện?

Anh lập tức lao về phía bên ngoài chạy đỉi, Lý Thành Phong đã từng nhắc nhở anh, muốn tiến vào cái biệt thự này làm chuyện gì đó không phải chuyện dễ dàng, cho dù anh có là cao thủ võ thuật đi chăng nữa.

Nhưng anh sống ẩn cư ở Chung Nam Sơn nhiều năm, thế giới bên ngoài thay đổi biến hóa như thế nào anh căn bản không biết gì.

Công nghệ cao hiểu không?

Tốc độ của Phương Ngân rất nhanh giống như con linh hầu, giờ phút này anh cũng không lo sẽ phát động đến những thiết bị theo dõi kia nữa, anh cấp tốc chạy ra bên ngoài.

Chỉ trong một lát anh liền rời khỏi biệt thự, đội trưởng đội vệ sĩ liền dẫn người đuổi theo, nhưng căn bản là không thể đuổi kịp, anh ta tức giận đến mức muốn giết người.

“Hừ, ngoại trừ chạy trốn còn biết cái gì nữa?”

“Cái gì mà cao thủ võ thuật, chó mái Ở trước mặt tôi, còn không phải chỉ có thể chạy trốn thôi sao?”

Đội trưởng đội vệ sĩ cười mỉa mai một tiếng, càng không để Phương Ngân những vị cao thủ này vào trong mắt.

Anh thấy thân thủ có lợi hại hơn nữa thì như thế nào, thấy anh còn không phải chỉ có thể tránh, rồi chạy trốn thôi sao, căn bản không dám chiến đấu chính diện với mình.

Thậm chí ngay cả dũng khí đối mặt mình cũng không có, cao thủ?

Cũng chỉ là chuyện hài mà thôi!

“Tổ một trở về!”

Anh hừ một cái nói: “Tổ hai tuần tra, kiểm tra kĩ cho tôi!”

Nói xong, anh lập tức quay trở về căn phòng của Takayama.

“Chạy trốn rồi.”

Vẻ mặt của ông rất bình tĩnh: “Ngoại trừ người này, không có phát hiện ra ai khác ư”“

“Có lẽ, căn bản là không có người khác.” Đội trưởng đội vệ sĩ không hề che giấu suy nghĩ trong lòng mình một chút nào, đối với những lời Takayama vừa mới nói, anh vẫn như cũ không có cách nào tán đồng.