Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 2213



Rầm!

Sau lưng, hai bóng đen bay đến như ma.

Bên dưới lớp mặt nạ là đôi mắt lạnh lẽo, hàn khí tỏa ra bức người!

Lance nhìn thấy con dao găm đâm thẳng vào tim mình, gần như tuyệt vọng, ngay cả chân cũng trở nên mềm nhũn.

Kẽo kẹt…

Ngay trước khi hai bóng đen tiến lại gần Lance, trước khi con dao găm trên tay đâm xuyên tim anh ta, cửa mở.

Lance chỉ nhìn thấy dường như có thứ gì đó vụt qua, là một cái nắm tay sao? Nhìn không rối Ngay lập tức, hai bóng đen kia, giống như diều đứt dây bay loạng choạng tứ tung, đập mạnh vào bức tường thép, kêu lên một tiếng đau đớn, ở trên mặt đất nổ ra, sau đó biến mất không có tung tích.

Lúc này Giang Ninh mới đi ra, võ nhẹ hai tay, liếc mắt nhìn Lance đã ngã ngồi trên mặt đất.

“Sao anh lại không biết xấu hổ như vậy?”

Anh cau mày: ‘Ăn một thùng mì ăn liền không nói, còn đến quấy rầy tôi nghỉ ngơi.”

ZAnlm….

Lance đứng hình, trợn mắt há hốc mồm.

Anh ta còn chưa kịp phải ứng gì, hai cái bóng đen đã bị đánh bay, thậm chí Giang Ninh ra tay như thế nào, anh ta cũng không nhìn rõ.

Thật là đáng sợ quá đi!

Vệ sĩ của mình so với Giang Ninh thì chẳng khác nào mấy đứa con nít cả.

“Từ từ! Đừng đóng cửa mài”

Nhìn thấy Giang Ninh sắp đóng cửa, Lance suýt chút nữa khóc lên, nhanh chóng dùng tay chặn lại: “Cầu xin anh đó, đừng đóng cửa! Có người muốn giết tôi!”

Tất cả vệ sĩ của anh ta đều đã chết hết rồi, anh ta còn có thể trông cậy vào ai?

Trông cậy vào tên khốn Cát Mê chết bầm kia sao!

Thăng vô dụng đó, không ngờ trên du thuyền lại có sát thủI Giang Ninh liếc anh ta một cái, hừ nhẹ một tiếng.

“Liên quan gì tôi chứ?”

Rầm một tiếng!

Tay của Lance suýt nữa bị dập hỏng.

Giang Ninh trực tiếp đóng cửa lại, thật sự là không cho anh ta một chút mặt mũi nào.

Lance ngơ ngác nhìn cánh cửa, sau đó quay đầu liếc nhìn lối đi trống trải phía sau, cảm giác được những bóng đen kia đang nhìn chằm chằm mình.

Anh ta không dám nhúc nhích, dựa vào cửa phòng Giang Ninh, muốn vươn tay tiếp tục gõ cửa, nhưng lại sợ chọc giận Giang Ninh, anh sẽ không quan tâm đ ến mình nữa.

Sợ hãi, bất lực, còn có tức giận, sắc mặt Lance biến hóa không ngừng.

Đến để tham gia một hội nghị thượng đỉnh về công nghệ, còn phải đem mạng mình nộp lên hay sao?

Cộc cộc cộc!