Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 2226



Giang Ninh dân Lâm Vũ Chân đi ra, Lance đi theo sau anh, vần theo sát không rời như cũ.

Việc đã đến nước này rồi, không ai còn tâm trạng tổ chức hội nghị thượng đỉnh nữa, tất cả mọi người đều yêu cầu Cát Mê cho du thuyền quay trở lại.

Hơn nữa, bọn họ không ngờ lại tìm thấy một bản danh sách giết người ở trên người võ sĩ Nhật Bản vừa bị bắt, tên của Lance cũng được liệt kê trong đói Cát Mễ không dám từ chối nữa, sợ sẽ lại xảy ra điều gì bất trắc.

Khi du thuyền quay trở lại cảng, Giang Ninh và Lâm Vũ Chân trực tiếp xuống thuyền, Lance vẫn đi theo sau.

“Cho tôi đi với các người đi.”

Lance nói: “Người trong nhà tôi còn chưa tới, một mình tôi… Tôi không dám ở một mình.

Tất cả vệ sĩ của anh ta đều đã chết, vừa mới tới cảng thì mới liên hệ với người trong nhà, chờ bọn họ đến đây cũng mất rất nhiều thời gian.

“Chúng tôi không ở lại đây.”

Giang Ninh không nói gì nhiều mà rời đi cùng với Lâm Vũ Chân, nếu hội nghị thượng đỉnh không thể tổ chức được thì đương nhiên anh sẽ không ở lại cảng nước ngoài này nữa.

Bọn họ đi nơi nào thì Lance sẽ đi theo tới đó.

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân mua vé máy bay rồi rời đi, Lance cũng vội vàng đi theo, không chịu rời xa nửa bước.

“Hai người muốn đi đâu?”

Lance nhìn thoáng qua địa điểm trên vé máy bay, anh ta chưa từng đến đó, thậm chí còn chưa nghe thấy cái tên này: “Thục Đô? Đây là nơi nào, nhà của hai người ở chỗ này sao.”

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân liếc mắt nhìn nhau?

“Đó là thiên đường.’ Lâm Vũ Chân cười nói.

Thiên đường?

Sắc mặt Lance bỗng nhiên trắng bệch.

Chỉ có người chết mới được lên thiên đường!

Họ… Bọn họ đưa anh ta đi tìm chỗ chết!

Lance thấp thỏm suốt quãng đường, do dự vài lần rồi vẫn chọn đi theo hai người Giang Ninh lên máy bay, bay thẳng đến Thục Đô.

Thiên đường… đây đúng là thiên đường!

Sau khi theo bọn họ vào trong thành phố, hai mắt Lance sáng rực lên như một con sói.

“Thơm! Thơm quái”

Mùi của những quầy hàng ở hai bên đường khiến tâm hồn Lance bay bổng.

Anh ta đã nhìn thấy những quây hàng bày ở hai bên đường bao giờ đâu, trước kia anh ta thường đến khách sạn năm sao hoặc những đầu bếp đặc biệt được dòng họ mời tới, nếu không có những món cao cấp thì bọn họ sẽ không ăn.

Nhưng khi ở trên du thuyền, Lâm Vũ  Chân đưa cho anh ta một tô mì ăn liền, dường như món ăn này đã khiến anh ta thay đổi vị giác và giúp anh ta khám phá ra một thế giới mới.

“Cô có thể đổi một ít tiền với tôi được không?”