Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 449



Gã ta cười trên nỗi đau của người khác rồi khởi động xe rời di.

‘Tôn Lăng vừa mới đi không lâu, thì Lâm Vũ Chân cũng đến.

Bọn họ vốn đi các cửa hàng để thị sát, xem tình hình tiêu thụ thế nào, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện.

‘Vừa nhận được tin, Lâm Vũ Chân lập tức bảo người đến cửa hàng gần nh: / “Sao mọi việc lại tfở thành thế này”

Nhìn đám đông hỗn loạn ở ngoài cửa hàng, Lâm Vũ Chân suốt ruột vô cùng, vừa xuống xe đã muốn xông lên.

“Đợi một chút”

Giang Ninh túm lấy tay cô: “Em qua đó làm gì?”

“Em phải qua đó giải thích!”

Lâm Vũ Chân vội chắn không có v: tình trạng như vật “Sản phẩm của chúng ta chắc.

ề gì, tuyệt đối sẽ không thể xảy ra Chất lượng sản phẩm luôn được Lâm thị yêu cầu nghiêm ngặt, cho dù là làn da mãn cảm cũng không thể xuất hiện tình trạng như vậy.

Cô phải qua đó giải thích, phải nói cho người tiêu thụ, Lâm thị bọn họ tuyệt sẽ không kiếm những đồng tiền dơ bẩn.

“Nơi đó quá hỗn loạn, em qua đó không an toàn”

Giang Ninh nói thẳng.

Anh không ngốc, vừa nhìn đã đã thấy có vấn đề, không có người âm thầm phá rối mới lạ.

Nhất là thủ đoạn hãm hại như này cũng có hơi quê mùa rồi thì phải?

“Đúng vậy, Vũ Chân, cậu không thể qua đó, rõ ràng là trong đám này có người âm thầm dẫn dát/ Diệp Khinh Vũ cũng đi theo, nhìn thấy tình huống như: vậy, đương nhiên cũng hiểu rõ: “Chỉ e bọn họ đang đợi cậu đến, sau đó sẽ đẩy cậu xuống cái bãy đã được đào.

sẵn!

Loại thủ đoạn này trong vòng giải trí Diệp Khinh Vũ cũng không phải là chưa từng thấy qua.

“Vậy phải làm sao?”

Trong thời gian ngắn ngủi cũng không tìm ra người giật dây hãm hại là ai.

Cho dù sau này có tìm được, nhưng tình hình hiện giờ nếu không thể xử lý ổn thoả, vậy thì đó sẽ là đả kích trí mạng với sản phẩm mới của Lâm thị.

“Mình đi”

Diệp Khinh Vũ nói.

“Hả?”

Lâm Vũ Chân lắc đầu: “Không được”

“Cậu đi qua đó còn nguy hiểm hơn!”

Cô ấy là người của công chúng!

“Giang Ninh sẽ đi cùng mình, Vũ Chân, cậu ở trong xe, yên tâm, thủ đoạn hãm hại người này mình từng gặp qua nên biết phải ứng phó thế nào”

Diệp Khinh Vũ quay sang nhìn Giang Ninh.

Giang Ninh gật đầu.

Xác thực là chuyện này nên ứng phó thế nào nên xử lý ra sao, biện pháp Giang Ninh nghĩ đồng thời cũng là cách à Diệp Khinh Vũ nghĩ đến.

“Nghe lời, Vũ Chân, em ở trong này”

Nói xong, anh cùng với Diệp Khinh Vũ đi thẳng đến cửa hàng.

“Trả tiền! Trả lại tiền cho bọn tao!”

“Bọn mày kiếm những đồng tiền này, lương tâm bọn mày.

không thấy cắn rứt sao? Cái lũ hại người!

“Uổng công tụi tao tin tưởng bọn mày đến vậy, bọn mày.

lại bán sản phẩm có độc!”

“Trả tiền, trả hàng! Nếu không chúng tao đập nát cái cửa hàng này!”

Đám người bên ngoài bị kích động, không ít người căm phẫn trào dâng, bát đầu gào to.

Giám đốc cửa hàng cùng với mấy nhân viên khổ không nói lên lời, bảo họ bình tĩnh, nhưng hiện giờ thì hết cách rồi.

Đám người như thể bị uống thuốc k1ch thích, bát đầu bùng nổ.

“Rầm!”

Bỗng một âm thanh đổ vỡ vang lên!

Bình hoa lớn đặt ở bên ngoài cửa hàng bị Giang Ninh đạp đổ xuống đất, vỡ tan tành.

“Yên lặng hết cho tôi!”

Giang Ninh hô to, giọng vang như sấm.

Làm tai bọn họ ong ong đau nhức.

Trong nháy mát hiện trường yên tĩnh lại.

Đám người quay đầu lại nhìn, mới thấy người phụ nữ đứng bên cạnh Giang Ninh.

Mà lúc này, Diệp Khinh Vũ lấy kính đen cùng với mũ lưỡi trai xuống, để lộ ra gương mặt đẹp không tì vết của cô.

“Là Diệp Khinh Vũ!”

“Sao cô ấy lại ở đây?”

“Diệp Khinh Vũ, sản phẩm cô đại diện có vấn đề!”

Trong đám người có người hét lên.

Diệp Khinh Vũ cười mỉm, hơi gật đầu, chào hỏi với mọi người.

Cô bước thảng đến trước mặt người đàn ông có vợ bị huỷ dung lúc nãy, vươn tay ra bảo: “Anh mua sản phẩm của cửa hàng này?”

Người đàn ông đó ngẩn ra, không biết Diệp Khinh Vũ có ýgÌ.

Diệp Khinh Vũ vươn tay lấy hộp dưỡng da trong tay ông †a: “Là cái này nhỉ?”

Thấy người đàn ông đó sững sờ gật gật đầu, cô không nói thêm gì, trực tiếp mở nắp, vặn ra một ít sau đó bôi lên mặt mình.