Họ chỉ uống trà với Giang Ninh một đêm, sau đó ngủ một giấc thật ngon, sáng thức dậy lại thấy trên mạng: đều đang cảm thấy bất bình thay Diệp Khinh Vũ, đang.
lên án chửi mảng hai tên nghệ Sĩ kia.
Tất cả hỏa lực đều chuyển sang hai tên đó, Diệp Khinh ‘Vũ ngược lại lại có thêm nhiều sự ủng hộ của mọi người hơn, đến lượng tiêu thụ sản phẩm mới của Lâm thị cũng đột nhiên tăng lên!
Rốt cuộc làm sao Giang Ninh lại làm được vậy?
Cái này… thật sự khó mà tưởng tượng nổi!
Đến người làm quản lý nhiều năm như Vương Vĩ, có thể nói là người rất hiểu một số thủ đoạn trong giới giải trí cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
Người khác đều nghĩ nên làm sao giải quyết phiền phức, dùng phương thức quan hệ công chúng, tốn tiền, tốn ân huệ, chỉ mong chuyện lớn hóa chuyện bé, chuyện bé hóa không, Giang Ninh lại.
Đây là con mẹ nó trực tiếp xử lý người tạo ra phiền phứ!
c Đơn giản!
Thô bạo!
Nhưng lại hữu hiệu nhất!
Từ đầu đến cuối dường như không cần Diệp Khinh Vũ xuất hiện, không cần nói một câu.
Tin đồn đến như núi đổ rồi lại đi như kéo tơ.
“Anh Giang lợi hại quá nhat”
‘Vương Vĩ nói lời từ tận đáy lòng, “Sao tôi không nghĩ ra có thể dùng cách này di chuyển sự chú ý của mọi người chứ”
Khán giả bây giờ đều thích xem tin giật gân, chuyện vui của hai nghệ sĩ nam chắc chán hay hơn.
Anh ta cũng biết, dù anh ta nghĩ ra thì cũng không thể làm được, chỉ với việc không chút dấu vết bắt hai người đó lại, còn bát chúng chụp những tấm hình như thế, cũng là chuyện anh ta không thể làm được.
“Bây giờ cô có thể yên tâm ca hát r Giang Ninh nói, “Từ bây giờ về sau, tôi nghĩ nếu có người muốn tìm phiền phức cho cô cũng phải cân nhắc một chút”
Lần đầu là Tô Minh Toàn, muốn dùng quy tắc ngầm với Diệp Khinh Vũ kết quả chút nữa là bị giết.
Lần thứ hai là có người muốn bôi xấu Diệp Khinh Vũ để đối phó với Lâm thị.
Hai phiền phức này đều đã giải quyết rồi, nếu có người muốn ngấm ngầm đối phó với Diệp Khinh Vũ thì chác chắn cũng phải cân nhắc, hậu quả có phải là thứ họ có thể chịu đựng được không.
Quá tam ba bận, ai “đến” thứ ba thì hậu quả chắc chán sẽ rất thảm!
“Cảm ơn”
Diệp Khinh Vũ mỉm cười.
Cô biết chắc chán là Lâm Vũ Chân căn dặn nên Giang Ninh mới ra tay.
“Chỉ có điều, tôi sợ sau này sẽ không hát được nữa rồi Khinh Vũ đã hủy hợp đồng với công ty gi: Tế, cô cũng chưa nghĩ đến chuyện sau này sẽ phải làm gì tiếp theo.
Dường như đi đến hôm nay, trừ ca hát ra thì cô không biết mình còn muốn làm gì nữa.
“Sao thế?”
Giang Ninh nói, “Còn có chuyện gì khác ư”
Bà xã thân yêu Lâm Vũ Chân đã dặn rồi, không hy vọng có bất cứ ai phá hoại ước mơ của Diệp Khinh Vũ, muốn cô ấy tiếp tục ca hát.
“Không có gì, chỉ là đã hủy hợp đồng với công ty thôi, tôi nghĩ kĩ rồi, trong giới này thì không thể chỉ lo đến chuyện giữ mình được”
Diệp Khinh Vũ nói, “Tôi chỉ muốn yên tĩnh ca hát nhưng thực tế lại không cho phép”
Trong giới này có quá nhiều những thứ khác, không tính là màu đen nhưng ít nhất là màu xám, khiến cô khó chấp.
nhận.
Cổ họng của cô dùng để hát chứ không phải dùng để uống rượu với người khác, cô càng không muốn phải mang nụ cười giả tạo ở trước mặt mấy nhân vật lớn kia, a dua xu nịnh chỉ vì muốn có được nhiều tài nguyên hơn.
Điều đó quá thấp hèn.
Giang Ninh hiểu.
“Nhưng Vũ Chân rất thích nghe cô hát.”
“Không sao, cô ấy muốn nghe thì tôi chỉ hát cho mình cô ấy nghe thôi”
Diệp Khinh Vũ nói.
Giang Ninh không nói thêm gì nữa, rất hiển nhiên Lâm Vũ Chân không có ý này, cô hy vọng Diệp Khinh Vũ có thể tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình.
Hắn kêu Diệp Khinh Vũ về phòng nghỉ ngơi rồi gọi Vương Vĩ đến.
“Dẫn đường đến công ty của Khinh Vũ”
Giang Ninh nói thẳng.
Vương Vĩ không hỏi nhiều.
Anh ta biết Giang Ninh muốn làm gì, anh ta cũng ngăn không nổi, hơn nữa chắc chán Giang Ninh muốn hả giận thay cho Diệp Khinh Vũ, anh ta đã ngứa mắt cái tên qua cầu rút ván đó từ lâu rồi!
Vương Vĩ lái xe đưa Giang Ninh đến thảng công ty TNHH giải trí Tỉnh Tế.
Hai người xuống xe, vừa đi đến cổng thì bảo vệ đưa tay chặn lại.
“Ngại quá, không phải người của công ty không được phép vào trong đó.”
Bảo vệ nhìn cũng không nhìn hai người một cái, ông chủ Bạch Tiểu Phi từng dặn Vương Vĩ và Diệp Khinh Vũ đều không được phép vào công ty, họ còn có một số tài liệu chưa lấy, vậy thì cả đời này cũng đừng mong lấy nữa!
Thậm chí bản quyền của mấy bài hát mà Diệp Khinh Vũ hát đều thuộc về công ty, dù Diệp Khinh Vũ ký hợp đồng với công ty khác thì cô cũng không thể hát những bài hát đó nữa!
“Tránh ral”
Giang Ninh lười nói nhảm, đẩy bảo vệ ra, khí thế cường đại của hắn dọa mấy người muốn đến vây lại đứng tại chỗ không dám di chuyển một bướ!
c Giang Ninh đi thẳng lên tầng, Vương Vĩ đi trước dẫn đường.
Anh ở công ty này bao nhiêu năm, chưa từng đi đường mang theo gió, vệnh mặt ưỡn ngực như hôm nay!
“Đại ca, bên này”
Vương Vĩ dẫn Giang Ninh đến thẳng phòng làm việc của Bạch Tiểu Phi, trên đường không ít người nhìn thấy Vương Vĩ đều không dám chào hỏi.
Ai cũng biết, anh ta và Diệp Khinh Vũ đã rời công ty rồi, ai chào hỏi anh ta thì e rằng cũng sẽ phải rời khỏi công ty ngay thôi.
“Âm”
Giang Ninh lười gõ cửa, trực tiếp đạp tung cửa sau đó bước vào bên trong.
“Ai đói”
Bạch Tiểu Phi đang ôm một nữ nghệ sĩ vừa mới ký hợp đồng, nghe thấy tiếng động lớn thì bị dọa đến run tay, đùi rung lên một cái, nữ nghệ sĩ ở trong lòng trực tiếp té xuống, mông chạm đất, kêu la thảm thiết.
Hán ngẩng đầu thấy Vương Vĩ mang theo một người lạ đi vào thì lập tức giận điên lên.
“Vương VI Mày còn dám quay về à?”
Bạch Tiểu Phi tức giận chửi, “Muốn chết à Vương Vĩ không nói chuyện, đưa tay làm tư thế mời, Giang Ninh đi thẳng đến trước sofa ngồi xuống.
“Mày là ai?”
Bạch Tiểu Phi vẫy vẫy tay kêu nữ nghệ sĩ ra ngoài, tiếp đó nhìn Giang Ninh, sắc mặt không tốt, “Đến công ty tao làm loạn, gan lớn quá nhỉ!”
“Sao, đến báo thù cho Diệp Khinh Vũ à?”
Hắn cười lạnh một tiếng, “Đừng nằm mơ nữa! Bây giờ cô †a đã bị phong sát rồi, trong giới tao đã chào hỏi hết rồi, không ai ký với cô ta đâu!”
Bạch Tiểu Phi đã chặn hết đường của Diệp Khinh Vũ, không nói đến Diệp Khinh Vũ còn chọc phải người của phương Bắc, bình thường thì không ai muốn đắc tội với mấy người phương Bắc, chỉ với Diệp Khinh Vũ có mấy bài hát hot, đến bản quyền cũng không lấy về được, cô ta không có bài để hát thì ai còn cần cô ta?
Nâng đỡ lần nữa sao? Làm gì dễ như vậy.
“Ông vẫn chưa có tư cách để tôi phải để mắt đến đâu”
Giang Ninh nhìn Bạch Tiểu Phi một cái, hắn hoàn toàn không bỏ loại ông chủ của công ty nhỏ này vào trong mắt.
“Mày thật ngông cuồng!”
Bạch Tiểu Phi cười một tiếng, “Ở Thành Hải này, Bạch Tiểu Phí tao không tính là nhân vật lợi hại gì nhưng cũng không phải ai cũng dám khinh thường tao, mày..”
“Một tỷ”
Hắn chưa nói xong thì Giang Ninh đã nhàn nhạt nói, mua công ty này của ông”