Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 810



“Tôi luôn nói lời giữ lời” Giang Ninh gật đầu: “Tôi luôn là người nhân từ” Tân Huy nhìn Giang Ninh, khóc không ra nước mắt: “Tôi tin” Mẹ kiếp, tin được chết liền luôn!

Một cánh tay của chính mình bị Giang Ninh đánh gãy, bẻ tới bẻ lui mười mấy lần, suýt nữa giết chết anh ta, đây là người nhân từ sao?

Tân Huy không dám phản bác, anh ta sợ rằng Giang Ninh sẽ bẻ tiếp lần thứ mười một.

Khi anh ta mở cửa, anh Cẩu ngoài cửa đã ăn hết bịch khoai tây chiên, ngay cả túi bao bì cũng được gấp gọn gàng bỏ vào túi.

Không nên xả rác, chị dâu Lâm Vũ Chân đã nói vậy, mấy người anh Cẩu đều ghi nhớ trong lòng.

“Đi thôi” Giang Ninh vừa mở miệng, Tân Huy đã đi phía trước, bước chân rất nhanh, đã chạy đi!

“Đồ chó chết, anh chờ đấy cho tôi, tôi lập tức sẽ gọi người tới giết anh!”

Tân Huy quay đầu lại, mắng Giang Ninh còn đang đứng ở cửa, vừa xông ra bên ngoài, thầm mắng Giang Ninh ngu xuẩn, còn không có bắt được anh ta.

Anh ta thấy Giang Ninh còn không có phản ứng, đứng ở cửa nhìn chính mình.

“Muốn bắt ông đây sao, nằm mơi” Tân Huy hét lên, đang định tăng tốc chạy trốn thì chợt nhận ra bên cạnh có một bóng người!

Anh Cẩu đuổi theo anh ta, không chút nhọc nhẵn, thậm chí còn đưa tay vào túi, ấn vào túi khoai tây chiên để ngăn nó bị nhăn.

“Chạy nhanh lên, tôi đánh gãy chân anh bây giờ.” Anh Gẩu thản nhiên nói.

“Bịch” một tiếng!

Không cần anh Cẩu ra tay, Tân Huy sợ hãi đến nỗi chân trái đá vào chân phải, ngã phịch xuống đất, cánh tay còn không đưa ra đỡ, khiến anh ta đau đớn lăn lộn trên mặt đất.

“Am Anh ta hét lên, tự nắm chặt bả vai, mặc kệ rằng chiếc quần của mình đã sờn rách, trên đầu gối toàn là máu.

Giang Ninh chậm rãi đi tới, cúi đầu nhìn anh ta.

“Vẫn chạy sao?”

Anh quay lại nhìn anh Cẩu, n thì đánh gãy chân đi” Ánh mắt anh Cẩu đột nhiên trở nên phấn khích, dường như đang mong đợi Tân Huy chạy tiếp, anh ta có thể ra tay không chút lưu tình, ánh mắt nhìn chăm chằm Tân Huy, thấy Tân Huy run rẩy, làm sao còn dám chạy!

Nếu anh ta còn chạy nữa, Giang Ninh không ngờ rằng sẽ có một nhà máy ở gần ngoại ô thành phố.

Phía bắc có mảnh đất rộng lớn như vậy mở xưởng sản xuất, có tiền cũng không làm được, xem ra sau lưng Tân Huy này không đơn giản.

Đó là một nhà máy hoàn toàn hoạt động, theo như lời Tân huy, thiết bị mới, công nhân đủ, kỹ năng và tiêu chuẩn sản xuất cực kỳ cao, năng lực sản xuất rất lớn.

Một nhà máy như vậy, thế nhưng được sử dụng để sản xuất hàng giả, cũng được sử dụng đặc biệt để làm hàng giả của Lâm thị.

Tân Huy lúc này không dám có ý nghĩ chạy trốn nữa, anh †a thậm chí còn nghĩ đến việc kêu mười mấy tên vệ sĩ ở cửa đuổi Giang Ninh đi, nhưng rốt cuộc anh ta cũng từ bỏ.

Đối phương có dũng khí như vậy, còn sợ mười mấy tên vệ Sĩ sao?

“Nguyên liệu, nhân công, máy móc thiết bị, mọi thứ đều đầy đủ” Giang Ninh gật đầu, đi tới kiểm tra trông có vẻ hài lòng, nói: “Đúng là một nhà máy tốt. Mới đây bắt đầu sản xuất hàng giả sao?”

Tân Huy không che dấu.

“Mới hoạt động được mấy ngày, những gì tôi làm trước.

đây cũng là đại diện thương hiệu, sản phẩm nước ngoài và thương hiệu lớn” Anh ta cảm thấy Giang Ninh trước mặt này còn đáng sợ hơn anh Cẩu hung dữ kia, tưởng cả người lẫn vật đều có vẻ vô hại, mà lại có thể động tay động chân, so với ai khác thì đều hung ác.

“Thương hiệu lớn gì?”

“Slanka” Lại là Slanka, thương hiệu lớn này, tử vi có vấn đề gì à?

Tân Huy thành thật trả lời: “Tôi thấy sản phẩm của Lâm Thị gần đây rất nổi tiếng, cho nên muốn kiếm tiền nhanh, không ngờ các anh lại tìm được sớm như vậy”

“Tôi lập tức dừng lại, bồi thường tổn thất cho các anh. Các anh thả tôi, được không?”

Vẻ mặt anh ta đầy vẻ đáng thương, van xin.

Nhưng trong đầu lại nghĩ khác, chờ bố mày gọi người đến, giết chết hai thằng khốn chúng mày, cho chúng mày hối hận vì dám đụng vào bố mày!

“Gần đây Lâm Thị tổn thất rất lớn, những hành vi giả mạo.