Siêu Cấp Shipper

Chương 551: Mặt bị đánh sưng vù



Sau khi Phương Dạ báo giá xong, cả gian hàng đột nhiên im lặng như tờ, không chỉ bốn nam nữ và bà chủ, đến cả bốn vị khách cũng chết sững.

Khuôn mặt Đại Kim Liên lúc đỏ lúc tím, rõ ràng là bị cái miệng to như miệng sư tử của anh làm cho tức chết rồi.

Không đúng, cái này không thể dùng miệng sư tử để hình dùng được, mà phải là ác long gầm thét!

Cô gái lớn giọng chửi: “Con người anh thật sự là quá vô liêm sỉ, không bán thì không bán đi, còn lôi người khác ra làm trò đùa?”

Phương Dạ bình thảnh nói chưa chắc: “Xét về lẽ, rõ ràng là các người muốn tôi ra giá, hơn nữa sự việc đã được nhắc trước đó, giá sẽ có chút cao, tôi sợ rằng cái người tim bé không chịu đựng được.”

Đại Kim Liên chửi bới liên tục: “Đã nói hơn chín trăm triệu rồi, cậu còn nói giá có chút cao, bắt nạt người quá đáng, thật sự coi chúng tôi là xiếc khỉ mà, cho dù có là tỷ phú đứng đầu thế giới, ông ta cũng không thể chi ra nhiều tiền như vậy để mua một con chó, trừ phi não ông ta bị móc ra rồi!”

Xí, nếu như tỷ phú đứng đầu thế giới có thật sự mua, anh đây cũng không thèm bán cho nó!

Phương Dạ cười lạnh: “Chê đắt phải không, chê đắt thì anh có thể không mua, husky rẻ hơn, thuần khiết giống như anh vậy, một triệu là đủ rồi, mua đi!”

Người đàn ông ria mép nhắc nhở: “Lão Lữ, cậu ta mắng cậu là chó!”

“Tôi đương nhiên có thể nghe ra!” Đại Kim Liên quả nhiên bị tức đến phát điên, hận không thể một đạp đạp chết Phương Dạ, nhưng bà chủ còn đang ở bên cạnh nhìn chằm chằm, anh ta không dám thật sự ra tay, chỉ có thể căm ghét cúi đầu nghiến răng.

“Bỏ đi, loại vô dụng thua cuộc như nó, đến cơ hội kiếm tiền còn không biết nắm lấy, nhất định là nghèo cả đời, bảo bối nghe lời, chó đểu này chúng ta không mua nữa, chiều ngủ dậy chúng ta tới cửa hàng thú cưng xem xem, chỉ cần em thích, thì cứ mua!”

“Vậy thì được.” Cô gái cũng biết Phương Dạ là loại nước đổ đầu vịt, ý định mua chó ban đầu đã không thành, bây giờ chỉ có thể từ bỏ.

“Loại người này không chỉ cả đời ngèo, còn vĩnh viễn độc thân mới đúng!”

“Đúng thế, loại lắm mồm giống như anh ta, làm sao có thể tìm được bạn gái?” Một cô gái khác cũng phụ họa nói.

Người đàn ông ria mép cười nói: “Bỏ đi Lão Lư, đừng có nói đạo lý với tên thua cuộc nghèo nàn ấy, chúng ta ăn xong bữa tối còn có chuyện chính khác phải làm!”

“Tên nhóc cậu đừng có đắc ý, nếu như lần sau còn để tôi bắt gặp cậu, ông đây nhất định sẽ đấm cậu một trận, anh Lữ đây nói được làm được!” Kim Đại Liên vứt lại một câu uy hϊếp, khuyên can mãi cô gái mới chịu đi ăn bánh bao.

Khi hai người họ chuẩn bị ngồi xuống, thì đột nhiên ở phía xa truyền tới âm thanh ầm vang, hệt như tiếng sấm bất chợt vậy.

Tất cả khách đều lần lượt ngẩng đầu lên, trong lúc bọn họ còn đang khó hiểu, thì một bóng người từ quán ăn sáng bay tới, cơn lớn mạnh mẽ thổi bay mái tôn kêu lạch cạch.

“Trời ạ, máy bay trực thăng lớn như vậy, ít nhất cũng phải mấy trăm vạn?”

“Cái gì mà mấy trăm vạn, đây là Airbus H225 đó, giá bán phải hơn hai tỷ rồi, nhà giàu bình thường không mua được!”

“Ôi đệt, Hoa Hải chúng ta có một tỷ phú đỉnh của chóp vậy sao?”

“Hình như không có, có lẽ là người chỗ khác.”

“Ya, nó càng bay càng thấp rồi, không phải định hạ cánh ở đây đó chứ?”

“Hình như ông nói đúng rồi đấy…”

Lúc H225 từ từ hạ xuống, con mắt tinh tường của Dương Du Hân đã lập tức phát hiện ra chủ nhân của quán bán đồ ăn sáng, không còn cách nào khác, ai bảo Phương Dạ ngồi ở chỗ dễ trông thấy nhất.

Sau khi cửa cabin tự động mở ra, nữ tiếp viên thanh lịch đi về phía quán bán đồ ăn sáng, khuôn mặt thanh tú và đôi chân dài thon thả mặc quần tất đen lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Người đàn ông ria mép không nhịn được nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói: “Lão Lữ, người phụ nữ này thật sự là một cực phẩm, người có tiền thật sự đỉnh cao, đến cả một tiếp viên nhỏ cũng phải tìm loại cấp độ này!”

Để mà so sánh, hai người được đưa ra từ hộp đen quả thật là không xứng xách giày cho người ta, đẳng cấp thật sự khác biệt quá xa…

Đại Kim Liên cùng nhìn chằm chằm: “Mẹ nó, loại phụ nữ này đừng có nối là làm tiểu tam, mà thậm chí đóng phim làm vai nữ chính còn thừa sức, đến bao giờ chúng ta mới câu cặp được loại hàng này đây…”

“Suỵt…” Người đàn ông ria mép mau chóng làm ký hiệu mắt, lúc này Đại Kim Liên mới hoàn hồn lại, lập tức ngậm miệng lại.

Nhìn thấy tiếp viên hàng không cực phẩm ngày càng đến gần, đám đông một lần nữa bàn tán sôi nổi.

“Tình huống gì vậy, không lẽ mỹ nữ này đến mua bánh bao sao?”

“Không thể nào, người ta là ngồi máy bay trực thăng hơn hai tỷ để đến, ước tính một lần bay cần tốn khoản tiền đến dọa người, vì một vài cái bánh bao đáng sao?”

“Điều đó còn chưa chắc, suy nghĩ của người có tiền sẽ khác với đám đông, ông không nhìn thấy bên ngoài Benz G với Cayenne bên ngoài sao, đều là cùng một lý lẽ này hết!”

“Nói cũng đúng, người ta mới không thèm đến chút tiền này…”

Nghe thấy những lời nói này xong, khuôn mặt Đại Kim Liên với người đàn ông ria mép đột nhiên mỉm cười, có chút đắc ý mà vứt chìa khóa xe lên mặt bàn, sợ rằng người ta không biết chủ nhân của xe là ai…

Dưới ánh mắt theo dõi của đám đông, cô gái tiếp viên xinh đẹp nổi bật trong đám đông đi tới trước cửa hàng bánh bao, trong lúc mọi người đang đoán rằng cô ấy sẽ mua bánh bao nhân gì, thì chị gái tiếp viên hàng không lại cung kính cúi đầu trước một thanh niên trẻ.

Người đó tất nhiên là Phương Dạ.

Một giọng nói như chim chích chòe vàng vang lên từ miệng anh đào quyến rũ: “Xin lỗi thiếu gia, chúng tôi đến muộn rồi.”

Khoảnh khắc đó, xung quanh là âm thanh giống như vô số cốc thủy tinh rơi vỡ…

Bốn người Đại Kim Liên mở to mồm, bọn họ hoàn toàn không dám tin vào mắt mình, không lẽ tối qua uống rượu nhiều say rồi, vì thế xuất hiện ảo giác?

Tên nhóc không khác gì kẻ vô dụng, mà lại là chủ nhân của chiếc máy bay trực thăng này?

Trời đất, vừa rồi bản thân hình như còn nói người ta cả đời này nghèo, vĩnh viễn không tìm được bạn gái…

Bây giờ người ta một con máy bay của người ta đã đáng hơn hai tỷ, hơn còn sở hữu một chị tiếp viên hàng không xinh đẹp cực phẩm như vậy, sự thật tàn khóc đã đánh bọn họ sưng mặt…

Đại Kim Liên và những cô gái khác

Phương Dạ khẽ cười: “Không muộn lắm, có lẽ là thời gian vừa đúng lúc mới đúng, ăn bánh bao không, còn nóng hổi đó.”

Anh đưa một cái bánh hấp nóng hổi tới, Dương Du Hân không từ chối, tự nhiên nhận lấy, cười ngọt ngào nói: “Cảm ơn thiếu gia, hồi đi học tôi thích nhất là bánh bao hấp!”

“Thích thì ngồi lại đây ăn đi, dù sao thời gian cũng không vội.”

“Được thôi, cảm ơn thiếu gia!”

Dương Du Hân gấp gấu váy từ từ ngồi xuống, ngón tay xinh đẹp cầm một góc bánh bao hấp, sau đó nhẹ nhàng cắn một miếng…