Đừng xem Trần gia trước sau thu thập những tài liệu này phải dùng một tháng thời gian có vẻ dài, thế nhưng sự nỗ lực trong đó vô cùng to lớn, vận dụng mạng lưới quan hệ lại rộng rãi, thật sự không ai biết được bao nhiêu.
Nhưng ngay hiện tại, Trương Văn Trọng cũng không hề quý trọng chút nào, toàn bộ đem ném vào bên trong Hỗn Độn Lô. Nếu như chỉ dùng để luyện chế pháp bảo hay luyện đan còn hoàn hảo, nhưng hắn lại chỉ dùng để luyện chế tài liệu mà cấu trúc trận pháp cơ sở cần thiết. Hành vi như vậy, ở trong đa số người tu chân hoặc dị năng giả xem ra, không thể nghi ngờ là hành vi phá sản xa xỉ lãng phí đến cực điểm.
Thế nhưng theo Trương Văn Trọng xem ra, những tài liệu địa cấp ngũ phẩm tuy trân quý, nhưng cũng không trân quý bằng một Linh Khí Nhãn! Chỉ cần có thể tạo ra một Tụ Linh Trận tại Linh Khí Nhãn, cũng đủ tạo ra một linh cư không kém gì động tiên. Đợi đến lúc đó, mượn linh khí trong Linh Khí Nhãn tản ra, được Tụ Linh Trận ngưng tụ không tiêu tan tinh thuần linh khí, dù là muốn trồng linh dược tài cao phẩm giai với số lượng lớn, cũng không phải là chuyện gì khó mà không làm được.
Chính bởi vì rõ ràng nhận thức nhiều chỗ tốt của Linh Khí Nhãn, cho nên Trương Văn Trọng mới có thể bỏ được nhiều tài liệu địa cấp bỏ vào trong Hỗn Độn Lô luyện chế.
Khép hờ mắt suy nghĩ, thần thức của Trương Văn Trọng điều khiển chân nguyên tiến nhập vào Hỗn Độn Lô, bắt đầu dẫn dắt linh khí hỗn tạp bên trong dựa theo một loại quy luật đặc thù vận chuyển lên. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hai tiếng đồng hồ sau, Trương Văn Trọng mở mắt, giơ tay phải vung về phía Hỗn Độn Lô, đoàn Nam Minh Ly Hỏa Nhiên đang bao phủ Hỗn Độn Lô nhất thời liền ảm đạm tắt đi. Sau đó chỉ nghe một tiếng "ông" trầm muộn, nắp lô tự động bay lên, nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất bên cạnh.
Từng sợi khói sương màu trắng nhất thời từ bên trong đỉnh lô tràn ngập đi ra, tràn ra khắp căn biệt thự, trong khoảng thời gian ngắn, trong biệt thự khói sương vờn quanh, rơi vào hoàn cảnh đưa tay cũng không nhìn thấy năm ngón. Tay phải Trương Văn Trọng phất lên, một đạo kim quang sáng rực cùng hương dược liệu say lòng người từ trong đỉnh lô bốc lên, hắn cũng không đón lấy nước thuốc, mà dùng nó vẽ thành bức tranh, dùng chân nguyên bản thân làm bút dẫn dắt, nhẹ nhàng vẩy ra khắp biệt thự.
Chất nước thuốc từ bên trong đỉnh lô bay lên, toàn bộ đều bị hắn vẩy ra khắp tòa biệt thự. Những giọt nước thuốc này tuy tản ra kim quang sáng rực, nhưng khi thấm lên vách tường hay mặt đất, cũng chợt lóe rồi biến mất, không hề lưu lại chút vết tích nào.
Ngay trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, trong ngoài biệt thự đều được Trương Văn Trọng rẩy nước thuốc kia. Sau đó hai tay của hắn tạo thành pháp quyết, hai mắt nhắm lại, đưa thần thức khuếch tán tới những địa phương vẩy nước thuốc, trong miệng rất nhanh niệm tụng chú ngữ.
Một mảnh sương mù dày đặc nhất thời xuất hiện, trong khoảnh khắc đã bao phủ tiểu khu biệt thự Hải Vận, mà căn biệt thự nằm ngay chỗ Linh Khí Nhãn, sương mù nồng đậm nhất, đã đạt tới mức đưa tay không hề nhìn thấy.
Giờ khắc này, tốc độ niệm tụng chú ngữ của Trương Văn Trọng càng lúc càng nhanh, linh khí từ trong Linh Khí Nhãn tản ra ngày càng nhiều, càng lúc càng mạnh, những linh khí kia cũng không tỏa khắp không gian, mà bốc lên tràn vào những địa phương Trương Văn Trọng vừa vẩy nước thuốc.
Trong thoáng chốc, một mảnh kim quang chói mắt đột nhiên sáng rực lên, chiếu rọi cả căn biệt thự sáng lạn. Nếu không phải Trương Văn Trọng triệu hồi ra sương mù bao phủ, chỉ sợ đạo kim quang kia đã xông thẳng lên tận trời. Một màn ly kỳ như vậy, không chỉ sẽ làm cho dân chúng trong Ung Thành ngạc nhiên suy đoán, đồng dạng cũng sẽ chọc tới rất nhiều người tu chân hoặc yêu ma quỷ quái chạy đến xem xét tột cùng.
Phiến kim quang cũng không duy trì thời gian quá dài, chỉ khoảng mười giây đồng hồ đã trở nên ảm đạm, ngay sau đó liền khôi phục như thường, người thường căn bản không nhìn thấy được xung quanh căn biệt thự đã được xây dựng một trận pháp có uy lực vô cùng cao minh.
Trương Văn Trọng ngoại trừ khắp bốn phía Linh Khí Nhãn thiết trí một Tụ Linh Trận cao giai có thể phát huy ra công hiệu Linh Khí Nhãn hoàn toàn, còn ở trong ngoài căn biệt thự dựa vào linh khí phóng xuất từ Linh Khí Nhãn, tổng cộng bố trí sáu trận pháp gồm công lẫn thủ.
Sáu trận pháp nhỏ, phân biệt là: Thanh Long Ẩn Sát Trận, Bạch Hổ Phệ Hồn Trận, Huyền Vũ Băng Sơn Trận, Chu Tước Liệu Nguyên Trận, cùng Tứ Tượng Quy Nhất Trận và Kiếm Ý Túc Sát Trận.
Trong đó, Thanh Long Ẩn Sát Trận nằm phía đông phương do thanh xà tọa trấn, Bạch Hổ Phệ Hồn Trận phương tây do hoàng cẩu giữ cửa, Huyền Vũ Băng Sơn Trận phương bắc do bán thận long canh gác, Chu Tước Liệu Nguyên Trận ở phía nam do Tam Túc Ô chủ trì. Về phần Tứ Tượng Quy Nhất Trận, khi bốn trận trước không thể chống đỡ người xâm nhập, do Tam Túc Ô, Bán Thận Long, Thanh Xà cùng Hoàng Cẩu cùng nhau giữ trận. Tứ Tượng Quy Nhất Trận tập hợp uy lực bốn trận pháp trước, đủ để chống đối cao thủ Kim Đan kỳ xâm lấn.
Hơn nữa uy lực của năm trận pháp đều tiếp cận với thực lực của Tam Túc Ô, Bán Thận Long, Thanh Xà và Hoàng Cẩu, có thể theo thực lực chúng nó tăng trưởng mà biến mạnh. Một khi thực lực chúng nó đạt được cảnh giới hóa thành hình người, thậm chí dù là tán tiên hay địa tiên, cũng đừng mơ tưởng xông qua năm trận pháp này tiến vào bên trong căn biệt thự.
Về phần Kiếm Ý Túc Sát Trận, chính do Trương Văn Trọng dùng kiếm ý cấu trúc mà thành. Bởi vì hiện tại Bán Thận Long, Thanh Xà và Hoàng Cẩu đều có thực lực quá yếu nhược, cho nên do chúng nó chủ trì uy lực mấy trận pháp cũng sẽ không được mạnh mẽ. Cho nên Trương Văn Trọng cấu trúc thêm Kiếm Ý Túc Sát Trận dùng để bù đắp mấy khuyết điểm của năm trận khác. Đợi khi Tam Túc Ô, Bán Thận Long, Thanh Xà cùng Hoàng Cẩu tăng trưởng thực lực, thì Kiếm Ý Túc Sát Trận cũng sẽ tự động mất đi hiệu lực.
Ngay khi sáu trận pháp vừa hoàn thành, Trương Văn Trọng chợt nghe thấy bốn tiếng kêu thảm thiết từ bên ngoài biệt thự vang lên, vùng lông mày hắn chợt nhướng lên, liền xông ra bên ngoài. Nhưng khi hắn nhìn thấy rõ tình huống bên ngoài biệt thự, cũng nhịn không được lắc đầu phá lên cười.
Trên bãi cỏ đã có hơi chút ố vàng, Tam Túc Ô, Bán Thận Long, Thanh Xà và Hoàng Cẩu đang nơm nớp lo sợ đứng im tại chỗ, tuy rằng chúng vô cùng sợ hãi, nhưng cũng không dám nhúc nhích một chút.
Nguyên lai vừa rồi, khi Thanh Xà và Hoàng Cẩu vừa mở ra linh khiếu, Tam Túc Ô liền khẩn cấp muốn đem chúng dẫn về trong biệt thự, nhìn xem trong biệt thự đang xảy ra chuyện gì, không ngờ lại có sự biến hóa dị thường kinh người như thế. Nhưng ngay khi chúng vừa bước vào, hoàn cảnh vốn tường hòa bình thản cũng bỗng nhiên biến đổi.
Kiếm ý lạnh lẽo đột nhiên xuất hiện, đồng thời từ bốn phương tám hướng tuôn tới, vây quanh chúng ở giữa, làm chúng muốn tránh cũng không thể tránh. Kiếm ý lạnh lẽo giống như có vô số thanh kiếm sắc bén vô hình, không ngừng kích thích chúng, làm chúng đau đớn đến kêu lên. Rất nhanh chúng chợt phát hiện, chỉ cần chúng vừa rời khỏi phạm vi biệt thự hoặc đứng im bất động tại chỗ, như vậy kiếm ý lạnh lẽo kia sẽ không làm chúng bị thương. Nhưng nếu chúng vẫn tiếp tục muốn tiến vào biệt thự, kiếm ý sẽ càng ngày càng mạnh, thậm chí cắt nát chúng thành thịt vụn.
Cả bốn đã gặp phải Kiếm Ý Túc Sát Trận do Trương Văn Trọng bố trí.
Ở dưới tình huống này, cả bốn cũng không dám tiếp tục nhúc nhích, chỉ đành há mồm phát ra tiếng kêu thảm thiết, mong muốn gọi được Trương Văn Trọng tới để hóa giải tình cảnh xấu hổ của chúng hiện tại.
Trương Văn Trọng cảm thấy buồn cười, cũng đưa tay hóa giải kiếm ý hình thành bởi Kiếm Ý Túc Sát Trận.
Đồng thời cũng đem sáu trận pháp trong biệt thự có thể nhớ được khí tức của chúng, cũng sẽ không tiếp tục nhắm vào chúng mà tự động vận chuyển. Sau đó Trương Văn Trọng lại nhận lấy bổn mạng nguyên đan của Thanh Xà cùng Hoàng Cẩu, đồng thời đem cách điều khiển bốn trận cùng Tứ Tượng Quy Nhất Trận truyền cho chúng, để chúng trấn giữ ở đây, cản trở kẻ xâm nhập biệt thự.
Sau đó Trương Văn Trọng giữ lại Tam Túc Ô, để nó giáo dục Bán Thận Long, Thanh Xà và Hoàng Cẩu phương pháp tu luyện, lại phân phó cho nó đem linh dược tài còn dư trồng ra hoa viên của biệt thự. Có Tụ Linh Trận, linh khí phóng xuất từ Linh Khí Nhãn chỉ ngưng mà không tiêu tan. Vô luận là người tu chân hay yêu quỷ ở lại đây, hoặc linh dược tài được trồng trọt, đều sẽ có lợi ích cực lớn, thạm chí cũng không kém hơn động tiên vang danh thiên hạ bao nhiêu. Từ góc độ nào đó mà nói, Trương Văn Trọng có được một bảo địa tu chân như thế, đã có vốn liếng khai tông lập phái, then chốt chỉ nhìn xem hắn có sự quyết định về phương diện này hay không.
Xong xuôi việc này, Trương Văn Trọng nhìn thời gian, lúc này đã hai giờ chiều, vì vậy hắn đi ra khỏi tiểu khu biệt thự Hải Vận, ngồi xe quay trở về phòng y tế đại học Ung Thành.