Siêu Cấp Tuần Cảnh

Chương 50: Không hiểu tại sao lại bỏ đi









"Cũng không xem thử bản thân mình có bao nhiêu cân lượng , sẽ dạy dỗ hai tên cặn bã các ngươi , lấy lại thể diện của Chu ca?" Nam tử có vẻ mặt dữ tợn bị Trương sở lăng cho một kích , một câu nói như nói thốt ra, những người phía sau hắn muốn nhắc nhở cũng không kịp .



Sau khi Lưu Tuấn Hi nghe được lời nói của nam tử có vẻ mặt dữ tợn kia , đầu óc liền có điểm tỉnh táo , sắc mặt quái dị liếc nhìn Trương sở lăng , cảm thấy có điểm may mắn khi không xông lên đánh nhau cùng bọn người kia .



"Ha hả, Chu ca đúng không, ta đã biết. Phiền phức ngươi giúp ta nói lại với hắn , trước mặt chúng ta thì nên ít sài các thủ đoạn của tiểu nhân như thế này đi ." Trương Sở lăng vừa nói chuyện, một bên chầm chập đi xuống khỏi máy chạy bộ , hắn nhẹ nhàng vỗ lên vai của nam tử có vẻ mặt dữ tợn một chút , sau đó một lần nữa lại đi tới máy chạy bộ.




Sau khi nam tử có vẻ mặt dữ tợn nói xong , chỉ biết bản thân đã gây hoạ , thế nhưng hắn lại không có tự trách, mà lại sinh hận ý với Trương sở lăng , nếu không phải hắn, mình làm sao có khả năng nói lộ ra , do dó hắn chủ ý quyết định , ngày hôm nay cho dù phải nhận sự xử phạt của trường học , cũng muốn hảo hảo mà giáo huấn Trương sở lăng một chút . Lúc Trương Sở lăng chậm rãi đi về phía hắn , trong mắt của hắn hiện lên một tia sát ý, đồng thời hạ quyết tâm chủ cần Trương sở lăng vừa tiếp cận , liền lập tức cho Trương sở lăng ăn đấm .



Chính là, một cảnh tượng làm hắn hoảng sợ , trong nháy mắt lúc hắn còn chưa kịp xuất thủ , Trương Sở lăng đã ra tay trước , chỉ vỗ nhẹ lên vai của hắn hai cái , hắn chỉ cảm giác được hai vai tê rần, hai cánh tay của hắn liền mềm nhũn không động đậy được .



Trông thấy Trương Sở lăng thảnh thơi đứng trên máy chạy bộ , mắt cũng không thèm liếc nhìn mình , mặt của nam tử có vẻ mặt dữ tợn tối sầm lại , nhưng không biết nên làm như thế nào cho tốt . Bốn người phía sau đều đi theo hắn , thấy hắn bất động , bốn người kia trong lòng cũng là nghi hoặc không ngớt, lại không có hành động với hai người Trương sở lăng .



"Còn không đi, lẽ nào muốn cho chúng ta đưa ngươi đi sao ?" Trương Sở lăng hừ lạnh một chút, ánh mắt sắc bén quét nhìn năm tử có vẻ mặt dữ tợn , xem thường nói .



Nam tử co vẻ mặt dữ tợn trừng mắt với Trương Sở lăng vài lần ,thần sắc trong mắt có chút lưỡng lự , một lúc lâu hắn mới căm giận xoay người đi nói, "Chúng ta đi thôi!"



"Bưu ca, nhiệm vụ của chúng ta..." Một người trong bốn người kia lên tiếng.



"Gọi ngươi đi thì đi, nhiều lời như thế làm gì ." Nam tử có vẻ mặt dữ tợn cắt đứt lời nói của người nọ , dẫn đầu đi ra khỏi phòng tập thể hình , bốn người kia nhìn Trương Sở lăng, lại nhìn bóng lưng của nam tử có vẻ mặt dữ tợn, do dự một hồi, cũng đi khỏi phòng tập thể hình .



Không chỉ trong đầu bốn người kia mù mịt , chính là Lưu Tuấn Hi lúc này cũng nghi hoặc đầy mình , đáng lẽ hắn đã chuẩn bị để nghênh chiến , chuẩn bị bất cứ luc nào cũng có thể đánh nhau với mấy người kia , đồng thời còn lo lắng Trương sở lăng sẽ bị thiệt thòi khi đánh nhau , lại không nghĩ rằng Trương Sở lăng nói vài câu với mấy người thực lực có vẻ rất mạnh kia rời đi .




"A lăng, vừa rồi Chu ca mà người kia nói có phải là Chu Sir không?" Lưu Tuấn Hi hỏi.



Trương Sở lăng gật đầu, "Không thể nghĩ ra , hắn lại sử dụng chiêu này , người này cũng thật âm hiểm ."



Thấy Trương Sở lăng gật đầu, trên mặt Lưu Tuấn Hi có vẻ ngượng nghịu, "Minh thương dịch đóa, ám tiến khó phòng , xem ra sau này cuộc sống chúng ta ở trường học cảnh sát sẽ không dễ chịu gì."



"A hi, việc này không liên quan đến ngươi, một mình ta gách vác là được rồi , ngươi còn có tiền đồ tốt ." Trương Sở lăng tự nhiên nghe được sự lo lắng trong lời nói của Lưu Tuấn Hi , hắn thản nhiên cười nói .



"Nếu như ngươi nói cho ta biết vì sao năm người kia lại hùng hổ như vậy , lại đột nhiêu không hiểu vì sao lại bỏ đi , ta không ngại cùng với ngươi chống lại cái này." Lưu Tuấn Hi hướng Trương Sở lăng mở trừng hai mắt, cười nói.



"Ngươi thực sự nguyện ý cùng ta chống lại sao ? Ngươi cần phải biết, Chu Minh Cường là huấn luyện viên của trường học , lời nói của hắn thực sự có ảnh hưởng đến thành tích huấn luyên PTU của chúng ta , hơn nữa mạng lưới của hắn trong trường học rất rộng , tùy tiện gọi vài người đến khiêu khích chúng ta, một khi khiêu khích thành công, hắn có thể mượn cơ hội xử phạt chúng ta..." Trương Sở lăng thấy Lưu Tuấn Hi lúc này không nguyện ý phân chia giới hạn với bản thân mình , trong lòng hắn có điểm cảm động, không khỏi đem nói ra hậu quả không tốt của việc đắc tội với Chu Minh Cường , giúp cho Lưu Tuấn Hi không phải nhất thời xúc động mà phạm sai lầm .



"Ngươi nói thêm nữa chính là khinh thường ta ." Sắc mặt Lưu Tuấn Hi không vui cắt đứt lời nói của Trương sở lăng , "Theo nhận thức của ngươi vào ngày đầu tiên , ta từ lúc nào mà mặc kệ ngươi , từ sau lần ta sinh bệnh ngươi cẩn thận chiếu cố ta một tháng , ta đã xem ngươi chính là huynh đệ ruột thịt , tuy rằng ta không biết thời gian gần đây chuyện gì đã làm ngươi thay đổi , thế nhưng vô luận như thế nào, ta cũng vẫn xem ngươi là huynh đệ ruột thịt của mình ."



Lúc Lưu Tuấn Hi nói những lời này thì sắc mặt rất nghiêm túc , Trương Sở lăng biết Lưu Tuấn Hi tuy rằng bình thường thoạt nhìn rất phóng khoáng , nhưng kỳ thực tình cảm nội tâm của hắn lại cực kỳ tinh tế , bị phụ mẫu vứt bỏ hắn cảm thấy cuộc sống tràn ngập phản bội , hắn lưu lạc mọi nơi , đối diện với cuộc sống đầy mê hoặc cùng chống chọi .




Trương Sở lăng biết, nếu như bản thân tiếp tục nói từ chối , Lưu Tuấn Hi khẳng định sẽ tức giận, hắn không nghĩ tới việc "Bản thân" chiếu cố Lưu Tuấn Hi một tháng , đã đổi được một huynh đệ cùng vào sinh ra tử , nội tâm đồng thời vừa cảm động , cũng có chút tự hào.



"Kỳ thực rất đơn giản, lúc ta vỗ lên vai người kia , đã thạm thời cắt đứt sự lưu thông của máu trong kinh mạch hắn , khiến cho hai tay của hắn trong lúc đó bất lực không làm gì được , căn bản là không có cách nào động thủ, thử nghĩ trong lòng hắn lúc đó sẽ sợ hãi như thế nào , làm sao dám tuỳ tiện đông thủ với ta chứ ?" Trương Sở lăng giải đáp nghi hoặc của Lưu Tuấn Hi .



"Tiệt mạch" ( chặn sự lưu thông của máu ) là một loại dựa theo quy luật " từ ngọ lưu trụ " ( đại khái là dựa theo quy tắc lưu thông của máu ) , ở một ngày đêm có mười hai thời thần thì từng canh giờ giống như kinh mạch của con người không bàn mà hợp ý nhau , nếu như vào lúc này nhắm vào một mạch mà phát lực , thì làm người ta đau tận xương cốt hoặc cười điên cuồng không ngớt hoặc tê dại ngứa ngáy không chịu được , thậm chí khả năng khiến người ta mất năng lực hành động , tiến nhập trạng thái hôn mê, trong thời gian dài có khả năng sẽ tử vong .



"Tiệt mạch?" Lưu Tuấn Hi lặp lại , "Loại thủ pháp này thực sự tồn tại sao, ta chưa từng có nghe nói qua , ngươi thế nào lại học được ?"



"Ta cũng là do tìm thấy trên Inte , vốn tưởng rằng là do mạng lưới bằng hữu ( online friend ) sưu tập lung tung , lại không nghĩ rằng thực sự dùng được." Trương Sở lăng tự nhiên sẽ không nói cho Lưu Tuấn Hi, sở dĩ bản thân học được thủ pháp tiệt mạch này , là do chính bản thân mang từ thế kỷ 30 đến . Kỹ thuật chiến đấu cở thế kỷ 30 , không giống như thế kỷ 21 cậy mạnh để chiến thắng , đại đa số thời gian, đều là xem kỹ xảo của ai cao hơn , ai phản ứng càng linh mẫn, ngươi đó mới có thể là kẻ chiến thắng cuối cùng .



"Như vậy cũng được a?" Lưu Tuấn Hi nghi hoặc nhìn Trương Sở lăng, rất nhanh, hắn liền lựa chọn tin tưởng Trương Sở lăng, "Không được, có chiêu thức phong cách như thế , ngươi nhất định phải truyền thụ cho ta , thực sự rất có thủ đoạn , về sau lúc anh hùng cứu mỹ nhân thì có thể sử dụng , có thể gây ra lực chấn nhiếp rất lớn a ..."