Siêu Cấp Võ Thánh

Chương 123: Bí mật của nhà họ Trịnh.





Siêu Cấp Võ Thánh (.
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 123: Bí mật của nhà họ Trịnh.
Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
Nguồn truyện: 7788xiaoshuo

- Ha Ha.
Sau khi nghe xong Triệu Đan Đan giải thích, Bạch Ngọc Đường ha ha cười rộ lên.
- Anh cười cái gì?
Nhìn Bạch Ngọc Đường sau khi nghe xong lời mình nói thì cười rộ lên, làm cho Triệu Đan Đan có chút không rõ đây là ý gì.
- Tôi cười vì người thông minh như cô lại vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà lo lắng, thậm chí còn khóc đến mức hai mắt sưng đỏ lên.
Bạch Ngọc Đường vừa cười vừa nhịn không được nói.
- Cái gì? Anh nhìn ra mắt của tôi là vì khóc sao.
Vừa nói xong câu đó, Triệu Đan Đan lập tức cảm giác được không thích hợp, chính mình nói thế chẳng khác nào đã thừa nhận. Cảm giác bản thân mình mất mặt trước mặt Bạch Ngọc Đường, Triệu Đan Đan lúc này không khỏi tức giận nói:
- Được lắm, nếu anh đã nhìn ra, tôi đây cũng không cần nói cái gì, nhưng nếu ngày hôm nay anh không nghĩ cho tôi một ý kiến hay, vậy xin lỗi, tôi nhất định sẽ làm cho anh sống không dễ chịu.
Nói xong, Triệu Đan Đan làm ra một bộ dạng thật sự nổi giận.
Bạch Ngọc Đường vừa nhìn bộ dạng này của Triệu Đan Đan, lập tức thu lại bộ dáng tươi cười, đồng thời nghiêm túc hướng về Triệu Đan Đan nói:
- Triệu tiểu thư, cô đừng nóng giận a. Kỳ thực chuyện này cũng không phải khó xử lý như vậy, tôi nghĩ chỉ muốn các người đã từng cẩn thận nghiên cứu qua hồ sơ của Vu Thiên, chắc chắn các người có thể tìm được phương phương mời Vu Thiên, chỉ là…
- Chỉ là cái gì?
Thấy bộ dạng Bạch Ngọc Đường muốn nói lại thôi, Triệu Đan Đan truy hỏi một câu.
- Chỉ là làm như vậy, khả năng cũng không phải hi vọng của Triệu tiểu thư.
- Gì mà tôi không hy vọng, nói cho anh biết, anh bây giờ chỉ cần mời được Vu Thiên ra tay, chỉ cần Vu Thiên chịu ra tay giúp tôi, tôi đây sẽ rất cao hứng, anh hiểu chưa?

Thấy Bạch Ngọc Đường luôn luôn nói nửa lời, Triệu Đan Đan thật sự tức giận.
- Tốt tốt, nếu Triệu tiểu thư đã nói như vậy, tôi cũng chỉ còn cách đem chủ ý này nói cho cô biết.
Bạch Ngọc Đường biết lúc này nếu như mình còn giả bộ hồ đồ, vậy thì thực sự không có ý nghĩa. Thậm chí còn chọc giận vị đại tiểu thư Triệu Đan Đan này, như vậy cái được không bù đắp đủ cái mất.
Triệu Đan Đan thấy Bạch Ngọc Đường muốn nói biện pháp, nàng cũng trấn định lại, chờ hắn nói ra.
- Triệu tiểu thư, có lẽ trong tư liệu của các người về Vu Thiên nhất định có ghi lại hắn đã từng dạo qua khách sạn Tình Thiên của tôi. Ha ha, cũng chính bởi vì lần kia tôi có mặt, cho nên tôi mới biết được bí mật của Vu Thiên, kỳ thực nói bí mật cũng không phải, chẳng qua Vu Thiên tiên sinh có thích một người mà thôi, đó chính là Vu Thiên thích em gái Trịnh Khả Tâm của Trịnh gia XG.
- Cái gì? Anh nói Vu Thiên thích Trịnh Khả Tâm?
Vừa nghe Bạch Ngọc Đường nói như vậy, Triệu Đan Đan tựa như phát hiện tân đại lục. Vốn Triệu Đan Đan còn tưởng rằng Vu Thiên đối với chuyện tình cảm nam nữ rất ngu dốt, thế nhưng hiện tại vừa nghe Bạch Ngọc Đường nói như vậy, nàng mới biết được nguyên lai Vu Thiên đã có hình bóng trong lòng.
Mà trước đó Triệu Đan Đan cùng Lương Mộc Lan thật sự đã xem qua một ít tư liệu ghi chép lại việc Vu Thiên ở trong khách sạn Tình Thiên, nhưng các nàng đều cho rằng lúc đó chẳng qua là Vu Thiên đúng dịp đụng phải, sau đó dưới sự mời mọc của anh trai Trịnh Khả Tâm là Trịnh Tử Hào cùng số tiền lớn, Vu Thiên mới đi vào trong khách sạn Tình Thiên, bảo vệ Trịnh Khả Tâm. Nhưng các nàng thật sự không ngờ đây hết thảy đều là Vu Thiên tự nguyện, kỳ thực nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Vu Thiên thích Trịnh Khả Tâm, cho nên hắn mới cam tâm tình nguyện đi làm vệ sĩ.
Chậm rãi từ trong miệng Bạch Ngọc Đường, Triệu Đan Đan hiểu càng lúc càng rõ, lúc này nàng mới biết được hóa ra khi Vu Thiên chân chính thích một người, lời nói cùng cử chỉ của hắn đều sẽ cải biến, sẽ không lạnh như băng giống như hiện tại, không để ý tới người khác.
Một hồi công phu, Bạch Ngọc Đường liền đem sự tình Vu Thiên đối với Trịnh Khả Tâm trong khách sạn Tình Thiên như thế nào đều nói ra, nghe xong những thứ này, Triệu Đan Đan cũng ngốc nghếch ngồi tại trên ghế. Lúc này nàng thật không biết mình nên cười hay nên khóc nữa.
Cười là vì mình thật vất vả cuối cùng cũng tìm được biện pháp mời Vu Thiên ra tay, cũng đã hoàn thành nhiệm vụ mà Lương Mộc Lan giao cho. Mà khóc chính là vì thái độ của Vu Thiên từ trước tới nay đối với mình không phải rất thân, thậm chí có đôi khi mình đi tới gần hắn, đều nhận được bài xích từ hắn, nguyên lai là vì trong lòng đối phương đã sớm có người trong lòng. Xem ra cơ hội của mình tựa hồ rất xa vời. đọc truyện mới nhất tại .
Nhưng cơ hội xa vời cũng không có nghĩa là không có cơ hội, người giống như Triệu Đan Đan, nàng càng ưa thích sự khiêu chiến. Càng là đồ vật có tính khiêu chiến đối với nàng mà nói lại càng hứng thú, bởi vì từ nhỏ đến lớn, những đồ vật nàng muốn mà không đến được tay thực sự không nhiều lắm, hiện tại thật vất vả mới có được một cơ hội khiêu chiến, nàng nhất định sẽ không bỏ qua.
Một lần nữa khôi phục lại bộ dáng tươi cười tự tin của mình, Triệu Đan Đan từ trong nhà hàng Đế Hào của Bạch Ngọc Đường đi ra ngoài, sau đó nàng ngồi vào trong xe của Tiểu Hổ, trở về khoa Ổn Định cục Quốc An.
Trong khoa Ổn Định của cục Quốc An, Triệu Đan Đan nhìn thấy Lương Mộc Lan, đem toàn bộ những việc mình vừa nghe được từ trong miệng Bạch Ngọc Đường nói ra.
Lương Mộc Lan cũng thật không ngờ Vu Thiên trong khách sạn Tình Thiên lại xảy ra một đoạn sự việc này, xem ra Trịnh Khả Tâm là vũ khí uy hiếp được Vu Thiên, chỉ cần nghĩ biện pháp mời được Trịnh Khả Tâm vào trong yến hội, Vu Thiên nhất định cũng sẽ đến, lúc đó nếu trong yến hội có người quấy rối, cho dù các thủ hạ tinh anh của mình ngăn cản không nổi, lấy năng lực của Vu Thiên nhất định có thể làm được.

Việc này chính là như vậy, chỉ cần có biện pháp giải quyết, chuyện không thể xưng là việc khó được nữa. Giống như chuyện mời Trịnh Khả Tâm đến thành phố Trung Sơn, Lương Mộc Lan chỉ cần báo cáo trực tiếp cho lãnh đạo của mình, cũng chính là cục trưởng cục Quốc An Lương Lập Quả, vấn đề lập tức được giải quyết một cách đơn giản.
Lương Lập Quả, cục trưởng Quốc An cục, niên kỷ bốn mươi hai tuổi, trẻ tuổi như vậy đã có thể tự mình lên làm Quốc An cục, lại nói tiếp cũng thập phần không dễ dàng. Mà nói về gốc gác của Lương Lập Quả, hắn kỳ thực cũng cùng Lương Mộc Lan có chút thân thích, nói về quan hệ Lương Mộc Lan còn phải gọi hắn là chú, chẳng qua thân thích thì thân thích, nhưng quan hệ vẫn có một chút xa xôi. Nhưng dù như vậy, Lương Lập Quả cũng không thiếu đi sự hỗ trợ của ông nội cùng cha của Lương Mộc Lan, bằng không mặt trên không ai thay hắn nói chuyện, hắn cũng không thể bò lên vị trí cao như vậy.
Cho nên bằng một điểm này, Lương Mộc Lan trong cục Quốc An làm rất nhiều chuyện đều thuận lợi suôn sẻ, giống như lần này, Lương Mộc Lan vừa đem chuyện muốn mời Trịnh Khả Tâm của XG đến kinh thành, Lương Lập Quả lập tức gọi điện thoại cho trưởng quan cao nhất của đặc khu XG, lập tức sau ngày thứ hai bên XG đã cho hắn đáp án, nói chuyện này không thành vấn đề.
Làm như Trịnh gia sống tại XG, bọn họ vẫn luôn duy trì quan hệ phi thường hài lòng với quan lại, mặc kệ trước kia chịu sự quản lý của Y quốc hay hiện tại chịu sự quản lý của Đông Phương quốc, bọn họ đều tận lực cùng chính phủ đánh tốt quan hệ. Mà chuyện này lại do chính phủ XG đứng ra mời Trịnh Khả Tâm, Trịnh gia tự nhiên sẽ toàn lực phối hợp.
Trịnh gia sau khi nhận được điện thoại từ chính phủ XG, lập tức biểu thị mình đồng ý. Tuy rằng Trịnh Khả Tâm là bảo bối của Trịnh gia bọn hắn, nhưng bọn hắn tin tưởng nếu chính phủ đã đứng ra mời, thì xét về phương diện an toàn sẽ không có vấn đề. Mà bởi vì bọn họ cũng biết đây là một nhiệm vụ chính trị, cho nên cũng không dám cự tuyệt, Trịnh gia lúc này liền chuẩn bị lần thứ hai đưa Trịnh Khả Tâm đến kinh thành. Đương nhiên đi cùng Trịnh Khả Tâm còn có anh trai Trịnh Tử Hào của nàng. Mà lần đi này Trịnh Tử Hào còn cố ý mang theo Trịnh gia kim bài vệ sĩ Trịnh Đồng cùng Trịnh Thiết.
Ngoài ra, Trịnh gia lão gia tử Trịnh Thế Xương còn cố ý chọn ba mươi tên hán tử rất ưu tú trong gia tộc, thân thủ giỏi làm vệ sĩ, có thể nói đoạn đường mà Trịnh Khả Tâm đến kinh thành lần này được chuẩn bị lực lượng tương đối cường hãn. Cho dù có gặp phải người của Hắc Long hội, có lẽ cũng có thể liều mạng một trận.
Bên Trịnh gia đã đáp ứng, Lương Mộc Lan lập tức đem tin tức này nói cho Triệu Đan Đan, đồng thời cũng hi vọng thông qua Triệu Đan Đan đem chuyện này nói cho Vu Thiên biết, sau đó làm cho Vu Thiên xuất hiện trong yến hội, tiếp đó trợ giúp bọn họ hoàn thành một tầng nhiệm vụ an toàn cuối cùng kia.
Triệu Đan Đan ngồi xe đi thẳng đến sân trường đại học Trung Hoa, sau đó quen thuộc đi về chỗ Vu Thiên nghỉ ngơi.
Theo ngày hôm qua Triệu Đan Đan tách khỏi chính mình, Vu Thiên trở về trong phòng ngủ của mình, trừ đi học cũng chỉ biết trở lại gian phòng của mình đọc sách, đói thì xem sách, khốn thì nằm ngủ, cảm giác cuộc sống đúng là quy luật không gì sánh được.
Mặc dù nói Vu Thiên cũng biết ngày hôm qua mình đối với Triệu Đan Đan có chút quá mức, nhưng ở trong mắt Vu Thiên xem ra, hắn nếu đã không thích Triệu Đan Đan, vậy thì tuyệt đối không thể cho nàng vẻ mặt dễ gần, giống như tình yêu loại chuyện này hắn tuy rằng không hiểu nhiều, nhưng hắn xác thực biết, nếu như một ngày rơi vào, sẽ rất khó tự kiềm chế bản thân, điều này có thể dễ dàng nhận thấy qua việc mình thích Trịnh Khả Tâm.
Nếu đã như vậy, không bằng hắn sớm cự tuyệt tâm ý của Triệu Đan Đan, có lẽ như vậy còn có thể khiến cho Triệu Đan Đan đau khổ nhỏ đi một chút.
Mà lúc này, bản thân mình cũng đã quên chuyện về Triệu Đan Đan, Vu Thiên hiện tại đang bắt tay vào xem quyển sách lịch sử triết học mà hắn mới mượn được từ chỗ lão sư Khổng Văn. Quyển sách này hiện tại đã không phát hành, trong thành phố cũng rất khó tìm được, mà bởi vì Vu Thiên xác thực đối với triết học ưa thích không rời, cộng thêm hắn đã xem qua không ít gốc rễ sự việc, cho nên vẻn vẹn từ lúc khai giảng đến bây giờ mới được một tháng, nhưng Vu Thiên lại đọc xong toàn bộ sách vở của học sinh hệ triết học xã hội. Không còn sách để đọc Vu Thiên liền đi tìm Khổng Văn, Khổng Văn liền đưa cho Vu Thiên quyển sách này.