Đến bây giờ vân ca đã tuyệt vọng chạy khỏi nơi này.
Các bạn cùng lớp cũng chỉ là thương cho cái kia bạn học của mình liên tục gặp xúi quẩy vì cái kia quyền lực.
Bọn họ cũng giống như vân ca không dám tin một siêu năng giả cấp A lại có thể dễ dàng như vậy làm đến dạng âm thầm đi tới nơi hoang dã này trị liệu cho lý hiểu hiểu.
“lão đại chúc mừng anh nhé!!”.
Đám nguyên khôn đi tới ngồi cạnh bá thần lên tiếng cười cười.
Bá thần thì không lạ gì ba cái thằng vô tích thành sự thì còn chả có mà bại sự có thừa giờ chính đang tới đây nịnh nọt hắn đây mà.
“đủ rồi đi ra chỗ khác chơi đi!!”.bá thần khó chịu nhíu mày nói.
Ba người nguyên khôn,trục lộc cùng tư lợi thấy vậy cũng là có chút không cam ngồi về chỗ cũ.
Bá thần sau khi ăn xong rốt cuộc là đứng dậy rời khỏi nơi này đi tới một doanh khu dành cho giáo viên không có quá nhiều mong muốn quan tâm tới những chuyện không đâu.
Cậu chính là muốn đi gặp cái kia hộ vệ của hắn.
Hắn nhớ tới những chuyện lúc trước khi tới băng thần tộc,
Ở đó chính là thu nhận toàn bộ những siêu năng lực giả có siêu năng cấp B trở lên hệ băng.
Mỗi người trong số họ cũng được bồi dưỡng rất tốt ai cũng mạnh tới khó mà tưởng tượng ra nổi.
Mà mẹ hắn băng vẫn thực lực càng không nói hoàn toàn có thể ngưng trệ cả thời không xung quanh băng giá thực sự khiến thế nhân kính sợ tồn tại.
Cứ thế hắn đi vào trại lều nghị sự của các giáo viên.
Ở bên trong rộng rãi vô cùng lại bàn ghế chỉn chu sang trọng nhưng chỉ có hai người con gái đang ngồi phía trước.
Chính vì yên nhã.
Cùng trong mắt bá thần cũng cảm khái loại kia một dạng sắc đẹp thần thánh.
“ủa mà khoan sao nhìn quen quen!!???”.
Bá thần nhíu mày dụi mắt nhìn nữ tử lam y ngồi cạnh bàn của yên nhã và nàng ta cũng đã quay lại nhìn bá thần.
“thôi đúng rồi là bà cô từng bị mình tán tỉnh năm năm trước!!”,nội tâm bá thần gào thét điên cuồng.
Năm năm trước hắn trong một lần về nhà mẹ đẻ vì vô cùng hứng thú với những cái kia tiên nữ trong lời đồn.
Quả nhiên nơi này không làm hắn thất vọng bá thần chìm đắm trong cái nữ tộc đầy rẫy bông hoa đẹp mỹ lệ giai thần kia.
Chìm đắm lâu quá rốt cuộc khi nhìn thấy một nữ tử trên cao đang ngồi quan sát các thiên tài trong tộc hắn liền đỏ mặt hứng thú vô cùng hỏi hầu nữ bên cạnh:“cô ấy là ai thế??”.
Hầu nữ bên cạnh kính cẩn:“dạ thưa thiếu chủ đó là Ngưng sương trưởng lão của băng tuyết thần tộc!!”.
Bá thần lúc này mê mẩn ngắm nhìn rốt cuộc không nhịn được lên tiếng đi tới tán tỉnh kết cục là bị đập cho không trượt phát nào.
Khi mẹ hắn biết chuyện này còn tẩn hắn một trận tưởng cụ đi chân lạnh toát rồi.
Bá thần khẽ run không dám nghĩ nữa lắc đầu ngán ngẩm bàn tay vỗ chán.
Người nữ tử bây giờ đến làm hộ vệ của hắn chính là ngưng sương nữ tử kia.
Phía bàn ngưng sương vẻ mặt không cảm xúc nhìn bá thần.
Nàng nhan sắc tuyệt thế nhân gian mỹ quan hoàn mỹ thân hình hoàn hảo không tỳ vết lại cao lãnh như sương,đôi mắt băng lãnh xanh lam cực kỳ thần thánh uy nghi,khí chất càng không phải bàn khinh thường quần hùng cổ kim ngạo nghễ nữ nhân xuất trần thoát tục.
Ngưng sương nhẹ nhàng đứng dậy chớp mắt đứng trước mặt của bá thần làm hắn hơi chút giật mình.
“a…ha…h…ha!!!”.
Bá thần gượng cười không biết nên nói gì bây giờ cho đỡ cảm thấy mất mặt.
“ngài không cần như thế câu nệ ta tới chính là để hộ vệ cho ngài!!”. ngưng sương giọng nói thanh tao lên tiếng.
Bá thần thở dài gượng gạo gật đầu dơ tay chào chào cái bà cô này.
“sư tỷ à là điện chủ gửi lời đến ngài là trong đại hội quyết đấu cao đẳng của học viện siêu năng sẽ tới tham dự xem sư tỷ của ngài quyết đấu và điện chủ rất muốn ngài có mặt ngồi cùng!!”. ngưng sương khẽ gật đầu nói tiếp.
Nghe vậy bá thần hơi chút sững sờ cũng hơi sợ chút linh cảm điều không ổn.
Cứ thế buổi gặp gỡ đầy mùi bất ổn sắp xảy ra đang diễn ra.
Phía bên kia lý hiểu hiểu tại trong một căn phòng bệnh quân y,
Nàng đang ngồi cười nói với mạn ly.
Cả hai đã làm hoà và lý hiểu hiểu đã bày tỏ lời xin lỗi chân thành đối với mạn ly.
Cả hai người chính là đôi bạn thuở nhỏ nên việc chửi cùng chơi trò “tôi chả chơi với cậu nữa” quá nhiều lần rồi nên chuyện này chỉ như cơm bữa thôi cười xoà là qua ấy mà.
Cạch!
Đúng vào lúc này cửa phòng bệnh mở ra và vân ca bước vào thở dốc nhìn lý hiểu hiểu.
Lý hiểu hiểu khi nhìn thấy vân ca thì vui mừng vô cùng đứng lên.
Nhưng vân ca cậu ta chỉ bám lấy hai vai của lý hiểu hiểu làm cô cảm thấy hơi có chút sợ.
“hiểu hiểu sao cậu có thể đồng ý yêu cầu kia của tên bá thần kia chứ!!!”,vân ca hét lên đầy tức giận.
Nghe vậy lý hiểu hiểu cũng là hiểu rõ mọi chuyện nhưng cũng không thể nói gì hơn nữa.
“này vân ca sao cậu lại như thế quát nạt hiểu hiểu nhà ta hả mau buông ra!!!”.
Mạn ly tức giận chen vào giữa hai người đứng trước lý hiểu hiểu.
“hiểu hiểu cậu có biết bá thần hắn là loại người như thế nào không chứ tính cách của hắn cậu không rõ sao???”.
“cậu đồng ý làm bạn gái của hắn đồng nghĩa với việc là đang bán thân của mình đấy đời con gái của cậu sẽ chấm dứt đó!!!”.
Vân ca hét lên trừng mắt tức giận.
Lý hiểu hiểu khuôn mặt trắng bệch không dám tin người con trai mình yêu còn không có hỏi qua nàng có ổn không sau khi tới đây.
“cậu còn có tư cách nói những điều này sao!!??”.
Lý hiểu hiểu hét lớn.
“trong lúc tớ tuyệt vọng nhất thì cậu ở đâu hả cậu đã ở đâu khi tớ rơi vào hoàn cảnh đó!!!”,
“lúc tớ cần cậu nhất thì mong mỏi thế nào cậu cũng chưa một lần tới thăm,cậu bảo tớ sẽ chờ cậu thế nào nữa!!!”.
Lý hiểu hiểu nước mắt lưng tròng tuyệt vọng.
Quả thật nếu tính cả thời gian đi đường thì vân ca chàng thanh niên này chưa một lần tới thăm lý hiểu hiểu mặc dù thương thế đã khôi phục sau một đêm trị liệu.
Tình yêu thật rắc rối.
“và thế là cậu đồng ý với cái loại kia bá thần sao!!!”.
“đúng là như vậy đấy!!!”.
Cả hai người cứ thế cãi nhau qua lại không ai chịu nhường ai cả.
Một bên mạn ly lắc đầu thở dài.
Mãi một tiếng lâu sau cả hai người này mới thôi la hét ầm ĩ.
“hiểu hiểu tớ biết cậu cũng là vì bản thân nhưng tớ cũng là vì tính toán đi tìm cái kia hoa hồ điệp mà suýt mất mạng làm sao có thể có thời gian ở cạnh cậu chứ!!!”.vân ca bình tĩnh lại nhẹ nhàng nói.
Lý hiểu hiểu lau nước mắt rất là đáng thương.
“hoa hồ điệp không thể khôi phục lại những cái kia vết sẹo đâu!”.
Ngoài cửa một thanh âm vang lên và yên nhã giáo sư bước vào.
“giáo sư!”.
Cả ba người đồng thanh chào hỏi giáo viên của mình.
“thưa cô sao lại hoa hồ điệp là sao ạ?”.mạn ly tò mò hỏi.
“hoa hồ điệp đúng là có tác dụng chữa lành cùng nâng cao sức mạnh của linh lực nhưng chung quy là không thể khôi phục vết thương do dạng kia phân hủy không gian đâu!!”.yên nhã lắc đầu nói.
Nghe vậy vân ca chính là ngây người bộ dáng.
Cùng lý hiểu hiểu cũng là như thế.
Lời nói này chính như xác nhận việc làm của vân ca chính là không giải quyết được gì.
“được rồi hiểu hiểu,cô biết mấy hôm nay em đã chịu khổ sở rồi nếu em muốn có thể trở lại học bất cứ lúc nào!”.yên nhã nhìn lý hiểu hiểu ân cần nói.
Cô rất thích đứa trẻ này nên bất luận thế nào thì hiểu hiểu đã lành lặn trở lại chính là hôm nay vui nhất sự tình đối với cô.
Bá thần ngồi trong lều của mình thông qua thiên lý nhã đã nhìn thấy hết thảy.
“haha ta cũng là người tốt đó chứ!!”.
Thời gian thấm thoát thoi đưa chớp mắt đã qua ba ngày.