Cùng thời điểm đó, Nguyên Vũ Khánh đã trở về Trái Đất, có điều hắn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra ở Thiên Nguyên Tinh.
Bất quá, hắn không có để ý đến chuyện này quá nhiều, mà cái hắn quan tâm hiện giờ là an toàn, cho nên khi thấy mình đã xuất hiện trong phòng làm việc, Nguyên Vũ Khánh mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Nói thật, lần kinh lịch này đã khắc sâu vào ấn tượng của hắn, làm hắn không dám xem thường thế giới bên kia nữa.
Nghỉ ngơi một phen, Nguyên Vũ Khánh đứng dậy, vương tay vặn người rồi nhìn lại đồng hồ trên tường.
Lúc hắn đi vừa vặn là 2 giờ, hiện tại là 3 giờ, có nghĩa là thời gian bên đây và bên kia không có chênh lệch với nhau.
Bất quá, một tiếng trải nghiệm này khiến Nguyên Vũ Khánh không khỏi sợ hãi, có lẽ hắn nên đề cao thực lực của mình rồi hẳn sang bên kia cũng chưa muộn.
Nghĩ thông suốt như vậy, Nguyên Vũ Khánh lập tức cỡi đồ đi tắm, sau đó nằm ngủ tới chiều.
Đến 4 giờ chiều, đồng hồ báo thức vang lên, Nguyên Vũ Khánh lửng thửng ngồi dậy, dụi mắt nhìn lại xung quanh một lượt.
"Mới nằm một chút mà đã 4 giờ rồi à?" Nguyên Vũ Khánh lẩm bẩm một chút nhưng vẫn đi rửa mặt cho tỉnh táo.
Nhìn lại đồng hồ trên tay, Nguyên Vũ Khánh lập tức thay đồ, sau đó lái con dream thần thánh đến trường Ngoại Thương.
Đến nơi đã là 4 giờ 30, vừa đúng lúc hết tiết trên trường của Phương Nhã Vy.
Đứng đợi một lúc thì Phương Nhã Vy chạy lạch bạch tới chỗ hắn, nhưng thấy khuôn mặt của hắn có vài vết xước thì lo lắng hỏi:
"Anh bị gì vậy? Gặp chuyện ở bên kia hả?"
"Ừa, trải qua chuyến thám hiểm này, anh nghĩ mình có thể đăng ký olympic môn chạy điền kinh được rồi em ạ!"
Nguyên Vũ Khánh thở dài rồi trả lời, làm Phương Nhã Vy không khỏi mỉm cười.
Mới qua bên kia chưa đến một ngày mà đã có thể thi olympic môn chạy điền kinh thì cô nàng cũng đoán được phần nào.
Bất quá, nhìn cái khuôn mặt ngơ ngác của hắn là Phương Nhã Vy không cách nào nhịn cười được.
"Anh bị rượt như chó mà em còn cười được, đúng là tội nghiệp tui quá mà. . ." Nguyên Vũ Khánh làm ra vẻ mặt đáng thương, rồi dùng giọng điệu nham nhở của mình để than thở.
"Em xin lỗi mừ. . . Em hứa không cười nữa ha ha. . ." Phương Nhã Vy cố làm ra vẻ mặt nghiêm túc, nhưng chưa đến ba giây đã ôm bụng cười như điên làm hắn có chút c·hết lặng.
Nguyên Vũ Khánh cũng không trách cái gì, kêu Nhã Vy lên xe, sau đó chạy vào quán cafe của mình.
Trên đường đi, tới ngã tư thì cô nàng kêu hắn dừng lại, sau đó bước xuống hỏi thăm giá của con rùa.
Con rùa này bị để lật ngửa trên ống gạch, cái đầu thòng về phía sau, bốn chân chỉa thẳng lên trời, nhìn rất đáng thương.
Sau đó cô nàng hỏi giá rồi mua lại con rùa với giá 800 nghìn, tuy có đắt nhưng hắn không ngăn cản.
Dù sao đây cũng là chuyện tốt, hắn sẽ ủng hộ hai tay hai chân.
Hai đứa ngồi nói chuyện một lúc thì hắn kêu Nhã Vy chuyển tiền cho ông bảy.
Cô nàng cũng biết chuyện hắn mua súng để phòng thân, đây cũng là lẽ thường tình.
Hai người ngồi tâm sự một chút, thế là hắn kể lại toàn bộ quá trình thám hiểm ở thế giới bên kia.
Nghe hắn kể, Phương Nhã Vy không khỏi kinh ngạc, không nghĩ thế giới bên kia lại cường đại như thế.
Đến một con sói con cũng to như con voi, so với Trái Đất đúng là một trời một vực.
"Lúc đó anh không dùng súng là đúng rồi đấy." Phương Nhã Vy thấp giọng nói.
Nghe xong Nguyên Vũ Khánh có chút không hiểu, nhìn cô nàng, nghi hoặc hỏi:
"Sao lại đúng? Nếu anh không quên chuyện này thì lúc đối mặt với đám dị thú kia, anh đã cho bọn chúng ăn kẹo đồng rồi!"
"Thứ nhất, mình không biết nơi đó chính xác là đâu, là ngoại biên sơn mạch hay là trung tâm sơn mạch."
"Thứ hai, s·ử d·ụng s·úng sẽ kinh động đến những sinh vật khác, có khi còn kéo đến loài có sức chiến đấu cao hơn cũng không chừng, đến lúc đó sợ là không cách nào chạy được."
"Thứ ba, anh chạy không được thì có thể trốn vào không gian lập phương, đám thú kia không dám chạm vào khối lập phương đâu."
Phương Nhã Vy nâng ly nước ép dâu lên nhấp một ngụm, chậm rãi giải thích cho hắn nghe.
"Đúng đấy chủ nhân, ngài có thể trốn vào không gian lập phương, nếu đám thú kia dám nuốt khối lập phương vào sẽ phải hối hận đấy."
"Vậy sao lúc đó ngươi không nhắc nhở ta?" Nguyên Vũ Khánh nghi hoặc hỏi.
"Vì chủ nhân không hỏi!" Roblox làm hắn cạn lời, không muốn hỏi thêm nữa.
Nhưng càng nghe Phương Nhã Vy nói, hắn càng thấy có lý, nếu lúc đó s·ử d·ụng s·úng, nói không chừng còn dính thêm phiền toái.
Nghĩ đến con sói kia hắn không khỏi sợ hãi, gặp phải dị thú đó, e rằng giác tỉnh giả cấp E cũng phải vắt chân lên cổ mà chạy.
Bất quá, hắn cũng phát hiện thế giới bên kia có rất nhiều loại thực vật chưa biết tên.
Nếu như đem chúng về Trái Đất, nói không chừng lại được một phen kinh hỷ.
Bất quá, hắn không gấp gáp, khối lập phương còn trong người nên không sợ không thể qua bên kia.
Đến lúc đó lại mang theo đám thực vật kia về đưa cho mẹ vợ, nói không chừng còn được một phen vui mừng.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng tạm thời hắn sẽ không tùy tiện xuyên qua bên kia.
Với thực lực hiện tại, Nguyên Vũ Khánh không có niềm tin sẽ chiến thắng, chi bằng chuẩn bị cho kỹ cũng chưa muộn.
Nói chuyện một lúc thì hắn đi quan sát tình hình của quán cafe, sẵn tiện cho Nhã Vy kiểm tra sổ sách.
Dù sao cũng có chuyên gia ở đây, không nhờ vợ mình thì nhờ ai bây giờ?
Trong lúc đi thăm quan quán cafe, Nguyên Vũ Khánh bỗng dưng nảy sinh một số ý tưởng mới.
Hắn quyết định về sau, có cơ hội sẽ nâng cấp quán cafe lên một tầm cao mới, có như vậy mới thu hút thêm khách hàng.
Phương Nhã Vy ngồi trong phòng chừng nửa tiếng thì bước ra rồi gật đầu tỏ ý không có gì.
Nguyên Vũ Khánh cũng lười hỏi về chuyện này, về chuyện làm ăn hắn sẽ giao hết cho vợ mình toàn quyền xử lý.
Ngồi chơi đến 6 giờ thì hai vợ chồng về nhà, lần này cô nàng trực tiếp trổ tài nấu nướng cho hắn xem.
Ăn uống xong đâu đó, Phương Nhã Vy ngồi ôn bài để chuẩn bị cho buổi thuyết trình vào ngày mai của mình.
Dù sao hiện tại cũng sắp qua tháng chín rồi, với lại Phương Nhã Vy muốn ra trường sớm nên mới học cả chủ nhật như thế.
Về phần mình, tối đó Nguyên Vũ Khánh lên mạng đăng bài về việc mình không làm Youtube nữa.
Đối với hắn hiện tại đã đủ mệt rồi, không còn thời gian nhận sửa máy tính với mấy việc khác.
Tuy làm Youtube sẽ có thêm một chút thu nhập, nhưng đó không còn quan trọng với hắn nữa.
Dù sao cũng không có khả năng làm một tháng được trăm triệu, nên hắn quyết định dồn tâm quyết vào Bitcoin.
Nguyên Vũ Khánh lên group làm việc của nhóm, sau đó nhắn tin với hai đứa bạn của mình.
Hắn kể về việc muốn đầu tư thêm máy chuyên đào Bitcoin, đồng thời sẽ nâng cấp quán cafe lên để cạnh tranh cùng những chỗ khác.
Đầu tiên là chuyện về máy đào coin, sau nhiều lần tham khảo, hắn thấy máy đào coin chuyên dụng cho năng suất cao hơn máy tính bình thường.
Chuyện này Ngô Anh Kiệt với Đỗ Tấn Hưng cũng đã nghe nói qua, nhưng không rõ về công nghệ cho lắm nên cũng chưa đá động tới.
Không nghĩ hôm nay Nguyên Vũ Khánh lại bàn tới chuyện này, làm hai đứa bạn bắt đầu suy tư.
Nguyên Vũ Khánh đưa ra tính toán cụ thể, kiểu như máy đào coin chuyên dụng sẽ ít hao điện hơn, mà năng suất lại cao hơn.
Sau một phen thảo luận, cả đám quyết định nâng cấp hết số máy đào coin hiện có.