Siêu Năng Lập Phương

Chương 83: Vu Oan Giá Họa



Chương 83: Vu Oan Giá Họa

Theo như lời của anh hòa giải viên, vào ngày 6 tháng 4, lúc 8h tối, hắn chở Cao Anh Thư đi qua đêm ở đâu đó, nửa tháng sau thì phát hiện có bầu, nên người ta kiện hắn, và đòi 800 triệu tiền tổn thất về thể chất và tinh thần.

Phương Nhã Vy ngồi kế bên không nói tiếng nào, nhưng thái độ rất là không thích hai mẹ con ngồi đối diện.

Lúc này, Nguyên Vũ Khánh khẽ mỉm cười, sau đó lấy cái usb đặt lên bàn, đẩy qua cho anh hòa giải viên, nói:

"Đây là bằng chứng ngoại phạm của em, anh xem xong sẽ tự có phán đoán của mình. À đúng rồi, nếu như không tin lời em nói, em có thể gọi nhân chứng lên đây để đối đáp."

Nghe hắn khẳng định sự tình như vậy, anh hòa giải viên lấy usb gắp vào laptop, nhưng vừa mới bật lên thì hai mắt chợt phát tròn.

Vì cái video này anh ấy đã xem trên mạng xã hội vào mấy tháng trước.

Không nghĩ hôm nay, cặp đôi kia lại bị mời lên phường uống trà, chuyện này có chút trùng hợp quá đi?!

Thấy hành động của hắn, cô tư cũng ngồi xem, và thấy trong video là một thiếu niên đang xoay lưng với camera rồi nói lời tỏ tình gì đó.

Bất quá, tuy không thấy mặt mũi, nhưng nhìn bóng lưng, cô tư khẳng định cái người mà mình nhìn thấy hôm đó là người trong video này.

Nhưng sau một lúc, ở video thứ hai, do thay đổi góc nhìn từ camera trong nhà, anh hòa giải viên lại mơ hồ thấy được khuôn mặt của hắn, chứng tỏ thời điểm đó hắn không có đi đâu hết.

Tiếp đó là những video khác, toàn bộ đều nói rõ, hắn không có rời khỏi nhà của Nhã Vy dù chỉ một bước trong suốt cả đêm.

Vừa nhìn thấy mấy đoạn video này, Cao Anh Thư có chút chột dạ trong lòng, hai tay không ngừng siết chặt vào nhau.

Ban đầu Cao Anh Thư chỉ muốn tìm người đổ vỏ, nhưng không nghĩ mẹ mình lại đâm đơn kiện người ta.



Bất quá cô tư không quan tâm, làm chút video rồi ghép mặt mờ mờ như thế thì sao lừa được bả?

Nhưng thấy vẻ mặt của anh hòa giải viên không đúng lắm, cô tư liền nghiêm túc, hỏi: "Sao vậy? Có chuyện gì sao?"

Bất quá anh hòa giải viên không có trả lời cô tư, mà hướng mắt về phía hắn, hỏi: "Có bao nhiêu nhân chứng?"

"Có khoảng 40 người, nhưng tới được chỉ tầm 20 mấy người thôi." Nguyên Vũ Khánh trả lời, đây đích xác là số lượng hắn đã ước lượng.

"Như vậy thì tốt, vậy mai em mời những người này lên để lấy lời khai đi." Nghe hắn khẳng định như vậy, anh hòa giải viên liền lên tiếng đề nghị.

Nghe đến đây, Nguyên Vũ Khánh liền cười nhẹ, lắc đầu nói: "Không cần đâu anh, để em gọi mọi người lên làm chứng cho em."

Nói rồi, Nguyên Vũ Khánh liền bước ra ngoài, sau đó gọi điện cho từng người một.

Rất nhanh sau đó, không đến 15 phút sau, một loạt tiếng xe truyền đến, dẫn đầu là ông sáu với ông bảy, theo sau là những người khác trong khu phố số 17, kèm theo đó là đám bạn của hắn, tuy không đến đầy đủ nhưng có hơn 20 người tham gia.

Thấy bên ngoài có nhiều người đến như vậy, anh hòa giải viên đành cho người dẫn nhân chứng vào trong nói chuyện.

Thời điểm đi ngang chỗ cô tư, ông sáu liếc mắt nhìn sang rồi lắc đầu, thấp giọng nói: "Đúng là không biết mất mặt là gì!"

Về phần ông bảy thì không thèm nhìn lấy một cái, thái độ rất là không ưa mấy người chuyên đi kiếm chuyện như vầy.

Nhưng vừa gặp mặt ông sáu cùng ông bảy và những người khác trong khu phố số 17, sắc mặt của anh hòa giải viên đột nhiên biến đổi.



Có thể Nguyên Vũ Khánh cùng Phương Nhã Vy không biết ông sáu với ông bảy là ai.

Nhưng những người nằm trong vòng tròn cao cấp đều biết đến tên tuổi của hai người này.

Vì vậy, vừa thấy hai người nọ, anh hòa giải viên liền không khỏi cau mày một cái, biết rằng chuyện này không đơn giản như mình tưởng tượng.

Quả nhiên đúng như dự đoán của anh hòa giải viên, vừa bước vào, ông sáu liền lấy điện thoại gọi cho ai đó, không lâu sau đó thì anh hòa giải viên nhận được cuộc gọi từ cấp trên.

Nhìn điện thoại trong tay mình, anh hòa giải viên đành nhấn nút nghe, sau đó không ngừng nói "vâng vâng dạ dạ" thái độ rất thành khẩn.

Hơn nữa, khi nhìn về phía ông sáu với ông bảy, ánh mắt của anh hòa giải viên vô cùng tôn kính và sùng bái.

Không lâu sau đó, anh hòa giải viên liền đem đơn trả lại cho cô tư, đồng thời nói: "Xin lỗi, chúng tôi không nhận đơn này, cô về nhà xem lại con gái của mình đi!"

"Sao vậy? Rõ ràng con gái tôi là người bị hại mà? Từ khi nào mà pháp luật đã biến tướng như vậy rồi?" Cô tư tức giận quát lớn khiến nhiều người chú ý.

"Mời cô ăn nói cho cẩn thận, cô thử nhìn lại xung quanh mà xem? Ở đây có hơn hai mươi nhân chứng có thể làm chứng cho em Khánh không có rủ con gái cô qua đêm vào ngày 6 tháng 4, vậy đơn kiện của cô không còn ý nghĩa."

"Hơn nữa, cô cũng không có bằng chứng gì cho thấy em Khánh h·iếp dâm con gái của mình, nên cô về nhà xem lại chính mình, nếu tiếp tục làm loạn sẽ bị kiện ngược lại vì tội vu khống."

Cô tư nghe vậy thì không khỏi trừng mắt, bắt đầu liên tưởng đến những chuyện như chuyện con kiến kiện củ khoai.

Nhưng cô tư nào biết, chính mình đã tin lời con gái quá mức, nên mới để xảy ra cớ sự như ngày hôm nay.

"Mấy người. . . Mấy người ăn h·iếp một người phụ nữ mà không thấy nhục à?" Cô tư tức giận, đưa tay chỉ thẳng mặt Nguyên Vũ Khánh rồi mắng lớn một tiếng.

"Này cô, cô đang chỉ cái gì vậy? Có biết làm vậy là mất lịch sự lắm không?" Phương Nhã Vy nhịn không được lên tiếng trách móc.



"Còn mày nữa, có chồng mà không biết quản, để nó đi dụ dỗ con gái nhà người ta rồi tìm cách chối bỏ, loại người như mày, sống cũng không có tích sự gì cho con cháu." Cô tư chỉ thẳng mặt Nhã Vy rồi mắng lớn.

Nghe thấy lời này, khuôn mặt của Phương Nhã Vy lập tức tím ngắt vì tức giận, đây là lần đầu cô nàng gặp phải loại người không biết nói lý lẽ như thế này.

"Này cô kia, ăn nói cho cẩn thận, kẽo răng môi lẫn lộn đấy." Nguyên Vũ Khánh bước đến, chắn trước mặt Phương Nhã Vy, siết chặt nắm tay nói.

"Sao? Muốn đánh tao à?! Đúng là đồ mất dạy, ba mẹ mày không dạy mày làm người à? Ờ đúng rồi, cái loại SÚC VẬT ngu dốt như ông năm làm gì biết dạy mày. . ."

"Con mẹ mày. . ." Nguyên Vũ Khánh tức giận lao tới nhưng lại bị Nhã Vy kéo lại, bất quá hắn vẫn kịp lấy hộp mì khỏi không gian lập phương rồi quăng thẳng vào đầu bà ta.

Một màn này để cho ông sáu cùng ông bảy không khỏi đưa mặt nhìn nhau, sau đó đồng loạt hít sâu một hơi, sau đó làm như chưa thấy gì.

Cùng thời điểm đó, Phương Nhã Vy đã biết đây là loại người cứng đầu cố chấp, không biết chuyện nên khuyên hắn: "Kệ bọn họ đi, loại người này, nói họ cũng không hiểu đâu."

"Đầu tao nè, mày đánh đi, mày đánh cho tao xem thử đi. . ." Cô tư cười lớn rồi dùng giọng điệu chế giễu.

"Này cô kia, cô định gây rối à? Bằng chứng như núi thế kia mà còn vu oan cho người khác là sao?" Anh hòa giải viên nhịn không được, tức giận quát.

"Bằng chứng như núi?!" Cô tư cười mỉa mai nói: "Dùng chút thủ đoạn để chỉnh sửa video chứ gì?! Loại này tao rành lắm!"

"Ồ, vậy sao cô không hỏi lại con gái của mình?" Ông sáu khẽ nhếch miệng, cười cượt nói.

"Hỏi sao?" Cô tư cười nửa miệng rồi quay sang, nhưng lại thấy vẻ mặt đen xám của con mình thì không khỏi bất ngờ.

"Thư, chẳng lẽ những lời kia đều là giả?" Cô tư dùng giọng điệu không thể tin được mà hỏi.

Cao Anh Thư không trả lời nhưng lại bật khóc, tiếng khóc càng lúc càng lớn, càng lúc càng thương tâm.