Thân hình Arlong giống như mũi tên lao mình tới với tốc độ rất cao, nhưng lại bị cái lưới được tạo ra bởi hai bàn tay của Luffy cản lại.
«Cái gì?»
Arlong giật mình kêu lên một tiếng.
«Binh…»
Còn chưa đợi cho Arlong kịp phản ứng, Luffy đã dùng một chân sút thẳng hắn ta lên trên trời.
Luffy lập tức sử dụng chiêu ‘Pháo Hỏa Tiễn’ để bay lên không trung, đuổi theo thân ảnh của Arlong.
«Đây là Gatling Gun!!!»
“Bốp… bốp… bốp…”
“Hự… hự… hự…”
Quyền ảnh của Luffy như mưa đánh vào trên người của tên người cá Arlong, âm thanh đấm đá cùng với tiếng kêu rên truyền ra liên tục.
Rất nhanh trên cơ thể của Arlong xuất hiện chằn chịt vết thương bầm tím, xương cũng đã bị gãy một vài chỗ.
“Đây sẽ là chiêu kết liễu!!!”
Luffy nói xong liền đưa hai tay của mình ra trước, các ngón tay mau chóng dài ra, giống như là một cái lồng lập tức bao bọc Arlong lại ở bên trong.
Tình trạng của Arlong hiện tại vô cùng tồi tệ, mặc dù hắn ta rất muốn tránh thoát khỏi chiêu này, nhưng bản thân đã bị thương vô cùng nặng nề, di chuyển rất khó khăn, vì vậy mà lực bất tòng tâm nhìn bản thân bị đối thủ dễ dàng khống chế.
«Gomu Gomu no…»
Trong khi đang kìm kẹp Arlong bằng hai bàn tay, hai bàn chân của Luffy cũng đồng thời khép dính lại với nhau, tạo ra hình dạng giống như là một mũi nhọn.
«Yari!!!!»
Luffy gầm lên một tiếng, tung ra cú đá chúi thẳng mũi chân, hướng về phía bụng của Arlong mà đạp xuống.
«Á á á á»
«Bùm… bùm… bùm…»
Cơ thể của Arlong bị giẫm mạnh phải gập người về phía trước, giống như đạn pháo một lần nữa rơi thẳng xuống dưới, lưng của hắn ta va chạm với mặt đất tạo nên liên tiếp vài tiếng nổ.
Arlong đang nằm ở trên mặt đất, hai mắt trợn tròn, không cam lòng mở miệng: «Không thể nào…»
«Ặc… ặc… ặc…»
Nhưng còn không đợi cho Arlong nói hết câu, đã thấy máu từ mắt mũi miệng của hắn ta giống như không cần tiền lập tức phun ra như suối, làm cho hắn ta nghẹn họng không thể tiếp tục cất lời.
«Gomu Gomu no…»
Cứ tưởng rằng như thế đã là kết thúc, nhưng Luffy lại không nghĩ như vậy, chỉ thấy cậu ta giơ cao lên một chân, làm cho nó kéo dài gần mười mét hướng thẳng lên trên trời.
«Stamp!!!»
Từ trên cao đang rơi, Luffy giẫm mạnh chân giống như là đóng dấu hướng về phía cơ thể Arlong đang nằm bất động.
Đáy dép của Luffy rắn rắn chắc chắc mà nện thẳng vào ngực của Arlong, ngay lập tức để lại dấu ấn ở trên đó.
“Hự…”
Arlong chỉ kịp rên lên một tiếng, hai mắt lập tức trợn ngược lên, chỉ còn lại mỗi tròng trắng, rõ ràng hắn ta đã bất tỉnh nhân sự.
“Ầm… ầm… ầm…”
Một vài tiếng nổ truyền đến từ mặt đất, chỉ thấy cơ thể của hắn ta thì cũng bị một cước của Luffy đạp cho hãm sâu vào lòng đất.
“Quá tốt rồi!!!”
Lúc này, rốt cuộc Usopp cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù cậu ta tin tưởng Luffy sẽ dành được chiến thắng, cũng tin rằng những người còn lại trong băng sẽ giúp đỡ nếu như có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, nhưng đối với một người chưa trải nhiều như Usopp cộng với bản tính nhác gan thì trong lúc cả hai bên còn chưa phân ra thắng bại cậu ta trong lòng cứ nươm nớp lo sợ.
Zoro và Sanji thì không nói gì, chỉ là hơi nhếch miệng cười, biểu thị sự hài lòng đối với thuyền trưởng của mình.
Luffy nhe răng cười rất tươi: “Hi hi hi hi… Tớ thắng rồi…”
Alex nghe vậy cũng gật đầu một cái, mở miệng: “Không tồi… Như thế mới xứng là thuyền trưởng của bọn này chứ!!!”
Alex nghi ngờ hỏi: “À mà nãy giờ tôi mới để ý… Cái mũ rơm yêu dấu của cậu đi đâu rồi?”
Luffy rất nhanh đáp lời: “Tớ đưa nó cho Nami giữ hộ rồi…”
Alex hơi giật mình một cái, không ngờ Luffy vẫn làm ra hành động giống như bên trong nguyên tác, nhưng rất nhanh Alex cũng trở lại bình thường.
Alex trong đầu thầm nghĩ, dù gì thì Nami cũng là nhân vật được tác giả tạo ra dựa trên hình mẫu là vợ mình, cho nên việc được ưu ái là đương nhiên, chỉ là không ngờ việc này cũng ảnh hưởng đến thế giới One Piece, nơi mà Alex đang sinh sống mà thôi.
Suy nghĩ xong xuôi, Alex vận dụng Haki Quan Sát và năng lực Trái Ác Quỷ dò dét toàn bộ khu vực Công Viên Arlong một chút, sau đó nói với tất cả mọi người: “Chúng ta đã đánh bại đám người cá này rồi thì cũng nên lấy chiến lợi phẩm thôi nhỉ!!!”
Tất cả mọi người không nói gì, chỉ là đồng loạt gật đầu một cái tỏ vẻ đồng ý.
Alex lấy tay chỉ về hướng của tòa lầu cao nhất to nhất ở vị trí chính giữa Công Viên Arlong: “Tại cái công viên này, tất cả những thứ có giá trị đều ở trong cái tòa nhà kia!!!”
Sau đó cậu ta nói với từng người, phân phối bọn họ công việc riêng, tỉ như nên lấy cái gì để lại cái gì, ai phụ trách tầng nào.
Rất nhanh mọi thứ đều được phân công xong, rất nhanh mọi người liền chia ra, từng người riêng phần mình mà làm việc.
Alex nhanh chân đi đến vị trí bản thân được chia cho, là tầng cao nhất của tòa tháp, đến nơi cậu ta ngay lập tức mở cửa căn phòng bên trái rồi đi vào.
Bên trong căn phòng này, giấy tờ và sách vở được chất đầy ắp, chiếm gần như toàn bộ không gian, chỉ có một góc là trống trải được đặt một cái bàn với đầy đủ cọ mực bên trên và một tấm bản đồ lớn được treo ở trên tường.
Nhìn vào số lượng bản đồ hàng hải cũng như các tư liệu về biển cả đồ sộ này, Alex cũng không thể không thán phục mà khen Nami một câu là thiên tài.
Căn phòng này chính là phòng hải đồ, nơi mà Arlong vì tham vọng của mình mà bắt buộc Nami cặm cụi vẽ bản đồ hàng hải suốt ngày trong vòng 8 năm trời.
Alex âm thầm trong đầu suy tính, Nami đích thị là một chuyên gia trắc lượng vô cùng ưu tú, đúng là nếu như không để cho cô ta làm hoa tiêu của băng thì không biết kiếm đâu ra người có đủ tài năng và kiến thức như vậy.
Lắc lắc đầu mấy cái, gạt bỏ đi mấy thứ này ra khỏi tâm trí, miệng Alex lẩm nhẩm: “Sau cái vụ này mà Nami dám không đi theo lên thuyền. Thì mình cũng sẽ bắt cô ta làm công mà trả nợ cho cái số tiền mượn để chuộc lại làng khi trước…”
Không cần đau đầu suy nghĩ, Alex quyết định chọn cách đơn giản nhất, rốt cuộc thì Luffy cũng vì Nami mà tới nơi này tìm công đạo, không có lý gì mà cô ta lại không chịu ơn mà đi theo giúp đỡ cậu ta.
Alex cất bước đi đến đống bản đồ hàng hải, cầm lên xem qua một chút, rất nhanh cậu ta đã lướt qua một chồng dày toàn là bản đồ, cậu ta nhận ra hầu như toàn bộ những bản đồ có trong căn phòng này đều là vẽ về các hòn đảo hay vùng biển tại Biển Đông.
Alex lắc đầu, khẽ mỉm cười: “Xém chút thì quên mất rằng Nami cũng chỉ đi khắp nơi tại Biển Đông mà ăn trộm và lừa lọc, cô ta đã bao giờ đi đến Đại Hải Trình đâu mà có thể vẽ bản đồ ra được…”
Đặt mấy tờ giấy vẽ hải đồ lại vị trí cũ, Alex đi đến bên kệ sách, chọn ra một vài cuốn về kiến thức hàng hải, ví dụ như tin tức về khí hậu các vùng biển,… dự định bổ sung thêm tri thức cho chính mình trước khi tiến vào Đại Hải Trình, sau đó liền bước chân rời khỏi.
Cậu ta không quá động chạm tới nơi này, bởi vì Alex biết rằng toàn bộ những thứ trong căn phòng đó đều là mồ hôi công sức của Nami, có thể xem như được cô ta dùng máu và nước mắt mà vẽ ra, có thể xem nó như là báu vật của cô ấy.
Để nguyên hiện trường, hay là dọn tất cả mọi thứ đi, hay là hoàn toàn phá hủy nó, Alex sẽ để cho Nami toàn quyền quyết định xử lý nơi này như thế nào.