Thẩm Gia Ngôn trước mắt cũng không tiện đi, nếu không nhìn cực kỳ khả nghi.
Cứ như vậy kiên trì đi vào, "Xin chào Tạ phu nhân."
Tạ phu nhân ngẩng mắt nhìn thấy cậu, có chút nhìn quen mắt, nhưng bà không nhớ ra: "Cậu là?" Bà cảnh giác, chàng trai này lớn lên đẹp như vậy, dáng vẻ này vừa nhìn đã không phải người bình thường.
"Chúng ta từng gặp mặt rồi, Tạ phu nhân, tôi là nghệ sĩ của Tân Nguyên, Thẩm Gia Ngôn."
Tạ phu nhân có chút ấn tượng, "Sao cậu lại ở đây?"
"Chân Tạ tổng gãy tôi không thể trốn tránh trách nhiệm, để tỏ lòng áy náy, tôi ở đây chăm sóc anh ấy."
Ơ hơ. Gan lớn thật, còn biết tự nổ phải không, bà nói mà, tại sao Tạ Kế Hiên khoảng thời gian này không về nhà, hóa ra là ở bên ngoài bao dưỡng tiểu minh tinh, còn ăn cỏ dại, tìm tới nghệ sĩ nam công ty mình.
Tạ phu nhân tức không biết đánh đâu, "Tạ Kế Hiên đâu?"
"Anh ấy lập tức tới đây ạ."
"Cám ơn cậu chăm sóc nó, sau này nơi này nhân viên chăm sóc và bảo mẫu chăm sóc nó là được, cậu có thể về nhà."
Thật sao? Thẩm Gia Ngôn vui vẻ suýt chút nữa bật cười, cậu không thích ở nhà người ta, rất bị gò bó. Không thể để trần chân giẫm sofa, cũng không thể mặc quần cộc áo lót đi tới đi lui, miễn bàn bao khó chịu. Tạ Kế Hiên cũng sắp khỏi rồi, có người tới chăm sóc anh ta, vậy cậu có thể yên tâm rời đi.
Cậu nhịn xuống vẻ mặt vui vẻ. "Tôi hiện tại liền đi sao?"
Còn cố gắng trấn định, bị ngay mặt đuổi đi cũng không tức giận, có thể giữ được tâm tình mình, tâm cơ rất sâu a, cũng không thể xem thường.
Tạ phu nhân gật đầu.
Thẩm Gia Ngôn vào phòng thu dọn đồ, rất nhanh đã thu dọn xong, đóng cửa lại đang định đi, Tạ Kế Hiên trở về, nhíu mày nhìn cậu: "Cậu làm gì?"
Không đợi Thẩm Gia Ngôn mở miệng, Tạ phu nhân nói: "Mẹ gọi bảo mẫu tới đây cho con, sau này không cần phiền phức người khác nữa."
"Mẹ tới đây có chuyện gì sao?" Tạ Kế Hiên chống gậy, cũng không để Thẩm Gia Ngôn đi.
"Không có việc thì không thể tới thăm con hả, con ngồi xuống, mẹ mang canh xương cho con, con nhanh chóng nhân lúc còn nóng uống đi." Hôm nay bà chính là phải giúp đánh dã uyên ương, ai can cũng không được. Khí thế cao như vậy không thể thua, lập tức lấy dáng vẻ của Tạ phu nhân ra, uy nghiêm 10 phần chỉ huy.
Thẩm Gia Ngôn nhớ tới canh xương hồi đó Tạ phu nhân đưa, Tạ Kế Hiên sau khi uống xong toàn thân đỏ ửng giống như trứng tôm, trong lòng cảm thấy buồn cười, suýt chút nữa bật cười, vội vàng cúi đầu, che giấu biểu tình.
Yo, còn ủy khuất nữa, bắt đầu bán đáng thương rồi, Tạ phu nhân âm thầm hừ một tiếng.
Nhìn dáng vẻ Thẩm Gia Ngôn như thế, ánh mắt Tạ Kế Hiên sâu mấy phần, ôn nhu nói với Thẩm Gia Ngôn: "Cậu yên tâm, tôi sẽ không để cho cậu chịu ủy khuất."
"......" Không ủy khuất nhá, vui vẻ lắm đấy.
"Con muốn làm gì, muốn đối nghịch với mẹ sao?" Âm điệu Tạ phu nhân cất cao, tỏ rõ không dễ chọc.
Nhìn dáng vẻ gươm súng sẵn sàng này, Thẩm Gia Ngôn cảm giác mình vẫn là đi trước thì tốt hơn, cũng không biết hai mẹ con này tức giận cái gì nữa, vừa thấy mặt đã đối chọi, cậu người ngoài đứng ở đây quá lúng túng.
"Cái kia —"
Tạ Kế Hiên nói: "Tôi sẽ bảo vệ cậu tốt."
"......" Có thể để người ta nói hết lời không hả.
"Con đây là coi mẹ thành hổ đói sài lang, mẹ có thể ăn người ta hay là thế nào, đáng thương mẹ còn vất vả ninh canh cho con, lòng tốt lại bị tức đầy bụng."
"Tôi đi trước nha." Thật sự không ở thêm được nữa, Thẩm Gia Ngôn nhấc hành lý lên liền định chuồn.
"Muốn đi chúng ta cùng đi." Tạ Kế Hiên nhấc chân liền đuổi theo cậu, mắt thấy sắp tức chết Tạ phu nhân, Thẩm Gia Ngôn ở bên ngoài ngăn anh lại, ôn tồn nói: "Tạ tổng, giữa mẹ con có cái gì không thể cẩn thận nói, anh kích động như vậy không tốt lắm đâu."
Tạ Kế Hiên từ nhỏ đã trải qua rất nhiều phương pháp giáo dục của Tạ phu nhân, sớm đã có phương án ứng phó của mình, lúc này, không cần nói nhiều, dựa theo mình nghĩ mà làm là được. Bạn ầm ĩ với bà ấy, ngược lại làm cho bà ấy càng tức giận, không bằng dùng sự thật nói chuyện.
Nhìn dáng vẻ Thẩm Gia Ngôn đau khổ khuyên giải, Tạ Kế Hiên thở dài: "Tôi biết cậu quan tâm tôi."
"......"
Kỳ thực tôi chỉ là muốn đi nhanh chút.
"Anh mau trở lại đi, đều là người một nhà, tôi tin anh cẩn thận nói mẹ anh nhất định sẽ thông cảm." Thẩm Gia Ngôn chân tâm thật ý.
"Được." Tạ Kế Hiên đáp ứng: "Vì cậu và bảo bảo, tôi sẽ cố gắng."
"......" Thẩm Gia Ngôn thật sự không theo kịp tiết tấu của anh, xoay người lên xe rời đi.
Hồ ly tinh bị thành công đuổi đi, Tạ phu nhân tâm tình sảng khoái, rót canh: "Nào, mẹ thêm táo đỏ và cẩu kỷ, canh này, bổ huyết dưỡng nhan, lại khỏe xương, con uống nhiều chút."
"Mẹ, con ở cùng với ai là tự do của con, xin mẹ đừng can thiệp nhiều thêm."
"Với cậu ta thì không được."
"Tại sao?"
"Suốt ngày phóng đãng với nghệ sĩ giống cái thứ gì, con cảm thấy cậu ta yêu con sao? Mẹ nói cậu ta chính là yêu tiền của con yêu quyền lợi của con mà thôi, các con không có kết quả tốt, mẹ là vì tốt cho con."
"Mẹ cái gì cũng không biết, Gia Ngôn hiện tại nhất định thương tâm chết rồi."
Thẩm Gia Ngôn nằm chổng vó trên ghế sofa, ngủ trưa ngon lành, sau khi tỉnh dậy, chân trần giẫm trên thảm trên mặt đất xem TV. Buổi tối ăn cơm xong đi ra ngoài tới quảng trường lượn vài vòng, ăn thêm một bát miến chua cay, trở về nằm ngủ một giấc. Một tuần trôi qua, cũng không nhìn thấy Tạ Kế Hiên, giống như một con chim nhỏ tự do.
Thứ 2,《Thập lý hồng nhan》chụp ảnh tạo hình, Thẩm Gia Ngôn là nam chính, chụp mấy bộ, bận rộn cả ngày, buổi sáng 7h đã bắt đầu, bận thẳng tới 8h tối. Trong mấy bộ này, hình tượng chủ yếu của nam chính mà Thẩm Gia Ngôn diễn là nhung y khải giáp chinh chiến sa trường thời trung hậu, bộ trang phục này mặc lên người, nhất thời tôn lên Thẩm Gia Ngôn càng thêm tư thế oai hùng tràn trề.
Cực kỳ đẹp trai, nam chính lúc này, đã trải qua quá nhiều, khí chất tang thương, vừa nhìn chính là người có cố sự.
Đạo diễn còn lo lắng Thẩm Gia Ngôn quá non, diễn đạt không ổn, nhưng lúc Thẩm Gia Ngôn một thân chiến y xuất hiện dưới ống kính,lập tức có cảm giác chấn động, khiến người ta không khỏi ngây dại. Bản thân đạo diễn thật sự chọn đúng rồi, quá đúng, hắn không chút keo kiệt nào là kêu một tiếng "Tốt".
Tang thương, nặng nề, nhưng lại kiên nghị, quyết chí tiến lên, tất cả thứ hắn cần Thẩm Gia Ngôn đều cho hắn, thậm chí ưu tú hơn tưởng tượng của hắn.
Có thể thấy được Thẩm Gia Ngôn tự bỏ ra bao nhiêu công phu, làm bao nhiêu nghiên cứu, cậu nhìn thấu, nắm giữ nhân vật này, mới có thể xuất hiện không chút sai sót như hôm nay.
Bảo bối này hắn làm sao không phát hiện sớm chút chứ!
Chụp xong không đến mấy ngày, weibo chính thức đã đăng ra, nữ chính đi đầu, tiếp theo là nam chính nam phụ và nữ phụ.
《Kiếm huyết phong hầu》mọi người nhìn thấy chính là Thẩm Gia Ngôn của hai năm trước, fan kỳ thực càng muốn hiểu rõ Thẩm Gia Ngôn của hiện tại. Bộ ảnh tạo hình này fan mong ngóng đã lâu, một khi tung ra liền nghênh đón lượng lớn lượt view forward.
Thần tượng không để cho bọn họ thất vọng, chỉ là ảnh tạo hình diễn tả nhân vật này sống động như thật.《Kiếm huyết phong hầu》nhận được khen ngợi thể hiện chỗ này như thật, like forward của Thẩm Gia Ngôn thế nhưng cao hơn nữ chính.
Đạo diễn trộm vui mừng, nam chính không chỉ có kỹ thuật diễn tốt còn là người đảm nhiệm rate, chuyện tốt như vậy đi đâu tìm, may mắn gặp được cậu ấy, quá có lợi.
Chuyện lớn như vậy, sao có thể thiếu được 2 fan đáng tin của Thẩm Gia Ngôn, "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn" dưới khích lệ của mọi người lập nick clone mới, tên là "Cô gái thêm muối không chịu thua", trước tiên mở hình thức forward khen ngợi. Thẩm Gia Ngôn còn nhìn thấy fan "Ông xã" kỳ quặc kia, đổi avatar, cậu suýt chút nữa không nhận ra.
(Giải thích tên bạn Ngôn tý nhe. Từ "Gia Ngôn" (嘉言) và từ "thêm muối" (加盐) có cách đọc giống y sì nhau là [jiāyán]. Vì vậy ẻm còn có cái tên đầy muối là Thẩm Gia Diêm hay Thẩm Thêm Muối =))))))
Nhìn kỹ, thằng cha này vận dụng kỹ thuật PS ghép ảnh Tạ Kế Hiên và cậu làm avatar, rõ là, chèo CP chèo tới quá chân tình thực cảm.
Còn lập tag cho "Hiên Ngôn" nữa chứ.
Thẩm Gia Ngôn cạn lời rút lui khỏi weibo, hai hôm nữa cậu đã phải vào tổ, hai hôm nay vừa lúc nghỉ ngơi, lúc thay quần áo phát hiện lưng eo nhỏ. Nhóc con sắp 5 tháng rồi, cậu ít nhiều có "Bụng nhỏ", nhưng bác sĩ Đỗ nói, đàn ông bụng nhỏ hơn chút, cuối cùng cũng sẽ không to bằng bụng phụ nữ.
Hơn nữa cũng rất cứng, khá "khỏe mạnh", bình thường sẽ không dễ sinh non.
Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút, cảnh kịch liệt nhất của cậu hẳn là đánh võ và cưỡi ngựa, mấy cái này vẫn ổn. Cộng thêm cậu trước kia từng học võ, biết làm thế nào có thể giảm bớt lực chịu, càng không cần lo lắng.
Cậu sờ sờ bụng nhỏ, bất đắc dĩ cười cười, may mà hậu kỳ mặc khá dày, "Mập chút" cũng không nhìn ra, bằng không, fan sẽ rơi lệ thương tâm.
Lúc này, đã gần đến 9h, Thẩm Gia Ngôn đang định rửa mặt lên giường, nghe thấy chuông cửa vang lên.
Cậu ghé tới nhìn, chỉ thấy Tạ Kế Hiên đứng ở bên ngoài, trong tay xách một cái vali. Thẩm Gia Ngôn cho rằng mình nhìn lầm, lại nhìn một cái, mới nghi ngờ mở cửa.
"Tạ tổng, sao anh lại tới đây?"
Tạ Kế Hiên tâm sự đầy lòng: "Tôi có thể đi vào chứ?"
"Có thể có thể." Thẩm Gia Ngôn vội vàng để anh đi vào, cầm một đôi dép mới.
"Tôi bị mẹ đuổi ra ngoài, biệt thự không về được."
Thẩm Gia Ngôn rất giật mình, cậu nói: "Anh hẳn vẫn có bất động sản khác chứ?" Đường đường làm người Tạ gia, sao có thể chỉ có một cái ổ.
Tạ Kế Hiên rũ mắt: "Không có cái khác."
...... Nghiêm trọng vậy hả.
Thẩm Gia Ngôn nghĩ phải an ủi anh thế nào, nghĩ kế cho anh: "Bác sĩ Đỗ đâu, không thể giúp sao?"
"Tôi không thích phiền toái người khác."
"......" Phải không?
"Vậy làm sao đây." Thẩm Gia Ngôn cũng không có cách, dù sao cậu cũng không biết bạn bè của Tạ Kế Hiên, cũng chỉ có thể nghĩ đến bác sĩ Đỗ và thư ký Hoàng. "Nếu không, anh trước ở đây một tối?"
Tạ Kế Hiên bất đắc dĩ nói: "Cũng chỉ có thể như vậy, trước tiên ở tạm một năm rưỡi rồi tính sau."
"......"
___________
Tui luôn tưởng tưởng tới gia đình tương lai ngập tràn muối của Hiên Ngôn =)))))) Cục cưng sau này sẽ thừa kế tập đoàn muối của 2 ba ba và mở rộng nó buôn muối xuyên lục địa =)))))))