Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1130: Chiến đối thủ mười cánh (4)



Tề Nhạc công kích dung hợp năng lượng tăng cường gấp đôi ngạnh sanh bức bách hắn đưa năng lượng phòng ngự. Đương nhiên Tát Nã có khả năng biết rõ đây là năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên dung nhập vào vân lực của Tề Nhạc thì sinh ra tác dụng tăng phúc cực lớn.

Tiếng nổ cực lớn không ngừng vang lên, từ khi bắt đầu chiến đấu cho tới bây giờ kỳ thật tổng cộng chỉ mới qua một phút đồng hồ mà thôi, nhưng mà trong thời gian một phút ngắn ngủi này Tề Nhạc cùng Tát Nã đã va chạm không dưới vài trăm lần. Thông qua chiến đấu với đối phương hắn phát hiện có thể mang cho Tát Nã uy hiếp thật lớn, tổ hợp thủy lôi này do năng lượng lôi điện có tác dụng khắc chế năng lượng hắc ám rất mạnh, đây cũng là nguyên nhân Tát Nã lại e ngại sấm sét. Mà thủy vân lực vừa vặn khắc chế hỏa thuộc tính của đối phương, dưới tình huống bị khắc chế thì Tát Nã căn bản không thể phát huy quá bảy phần thực lực, mà năng lượng Tề Nhạc giống như trường giang đại hải liên miên không dứt căn bản là không cho hắn cơ hội hoàn thủ.

Tiểu tử. Ta chơi chết ngươi, trong nội tâm Tề Nhạc cười thầm, tuy thực lực của Tát Nã này rất mạnh nhưng mà thông qua chiến đấu Tề Nhạc phát hiện có lẽ hắn bị vây trong sơn cốc này thời gian quá dài, ở chỗ này không có ai là đối thủ chính thức của Tát Nã cho nên kinh nghiệm thực chiến của hắn không phong phú như Tề Nhạc, năng lực nắm chắc cơ hội cũng rất kém cỏi. Nhưng mà hắn không thể không thừa nhận Tát Nã quá cường đại, thân thể của hắn giống như cái động không đáy cho Tề Nhạc tùy ý công kích vào, năng lượng của hắn vô cùng mạnh mẽ và không có chút dấu hiệu suy kiệt nào, mà mỗi lần Tề Nhạc công kích cũng chỉ có thể làm cho Tát Nã không thoát ra khỏi phạm vi công kích mà thôi, cũng không sinh ra uy hiếp lớn lao gì. Thân thể của hắn giống như năng lượng thể rắn ngưng tụ mà thành, mức độ kiên cố ngay cả Tề Nhạc cũng không sánh bằng...

Trong ánh mắt của Tát Nã xuất hiện hào quang lăng lệ ác liệt hơn trước. Hắn không nghĩ tới trừ Tát Đán còn có người có khả năng bức hắn lâm vào hạ phong. Nhưng mà năng lượng của đối thủ quá cường hãn, nhất là hào quang màu lam và tím tổ hợp với nhau, mỗi một lần đột nhiên bộc phát khiến cho người ta có cảm giác rung sợ, lúc này hắn đã dần dần tin tưởng tiểu tử trước mặt hoàn toàn có tư cách mang bọn họ ra ngoài. Nhưng đồng thời trong nội tâm Tát Nã tức giận càng ngày càng mạnh hơn, đột nhiên gặp phải địch nhân như vậy mà chính mình với tư cách Đại Ma Vương lại bị áp chế vào hạ phong, đây là chuyện hắn tuyệt đối không thừa nhận.

Thét dài một tiếng, công kích của Tề Nhạc đột nhiên biến đổi, từng đạo tàn ảnh biến mất hoàn toàn, hào quang trong mắt sáng lên như ánh sao.

- Tát Nã, chúng ta dùng một kích phân thắng bại đi.

Kim hồng sắc quang mang lập tức tràn ngập mỗi bộ pâận thân thể của hắn, ba tầng áo giáp của hắn lập tức dung hợp lại, dùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên làm hạch tâm, các năng lượng trong cơ thể Tề Nhạc lập tức dung hợp lại với nhau, áo giáp màu vàng và ba cặp cánh chim mang theo các màu sắc khác nhau xuất hiện. Tuy không có Hiên Viên kiếm mà mất đi hào quang nhật nguyệt tinh, nhưng mà thực lực của hắn trong nháy mắt đã tăng lên đỉnh phong.

Đồng tử của Tát Nã co rút lại, khó trách thực lực của tiểu tử này cường hãn như vậy, thì ra hắn có được sáu cánh chim hơn nữa cánh chim của hắn cực kỳ cổ quái, trong đó có một đôi cánh đại biểu năng lượng hắc ám, rốt cuộc hắn tu luyện lực lượng gì.

Kỳ thật Tát Nã nhận lầm, Tề Nhạc căn bản không có năng lượng hắc ám, nhưng mà cánh chim màu đen đại biểu cho Hắc Kỳ Lân bị đối phương nhận thức là năng lượng hắc ám mà thôi.

Tuy Tát Nã kinh hãi trước thực lực cường đại của Tề Nhạc thì tức giận trong nội tâm của hắn lại bành trướng tới cực điểm, năng lượng bị đè nén không ngừng bộc phát, năng lượng màu đỏ sậm lại hình thành quang cầu đỏ sậm như nắm đấm và không ngừng phát ra âm thanh đùng đùng. Hắn hiện giờ đã động nộ rồi, bỗng nhiên năng lượng bổn nguyên trong người tăng lên, thân thể của hắn lúc này như biến thành một quang cầu đỏ sậm. Tuy Tát Nã không biết vì cái gì đối thủ lại không tiếp tục công kích mình nhưng mà Tát Nã ngưng tụ toàn bộ lực lượng vào một kích này, thậm chí hắn không muốn biết Tề Nhạc làm cách nào mang bọn họ ra khỏi nơi này, hiện giờ hắn chỉ nghĩ phải hủy diệt thằng trước mặt của mình. Hắn nghĩ Tề Nhạc đột nhiên đình chỉ công kích là vì không đủ năng lượng duy trì. Nhưng mà hắn lại quên bản thân mình đã ngủ say và tu luyện trong nơi này mấy vạn năm rồi, tâm chí đã sớm không cách nào so sánh được với sinh vật ở bên ngoài, huống chi Tề Nhạc là nhân loại tới từ địa cầu chứ?

Nhìn qua quả cầu trăm mét trước mặt không ngừng áp súc lại thì trong lòng Tề Nhạc âm thầm hoảng sợ, không ngờ sinh vật địa ngục mười cánh lại cường đại như vậy, mà Tát Đán với mười hai cánh cường đại thế nào? Hắn đã ẩn ẩn cảm giác được dùng thực lực của mình bây giờ dưới tình huống không có Hiên Viên thần kiếm chỉ sợ muốn đối kháng Tát Đán vô cùng khó khăn.

Phiêu phù ở chỗ này, sáu cánh sau lưng Tề Nhạc đồng thời mở ra và rộng hơn năm mét, đường vân bóng loáng nhàn nhạt hiện ra khiến cho uy thế khí phách của hắn tỏa ra khắp bốn phía, năng lượng chấn động khổng lồ cộng thêm Tát Nã phía đối diện, hai người liên hợp năng lượng áp chế đám sinh vật địa ngục phía dưới không thể thở nổi, bọn chúng hiện tại phi thường thống khổ.

Than nhẹ một tiếng, Tề Nhạc nhìn qua quang cầu đỏ sậm trước mặt thì toát ra vài tia thương cảm, Tát Nã ah Tát Nã, khó trách ngươi lại bị anh của mình bắt tới nơi này, tuy thực lực của ngươi cường đại nhưng mà trí tuệ của ngươi kém người ta quá xa. Ngươi biết không, như ngươi bây giờ đang nổi giận lại dốc toàn lực ngưng tụ năng lượng này chính là chuyện ta muốn nhìn thấy nhất đấy! Ngươi cho rằng năng lượng của ta không đủ áp chế ngươi sao? Kỳ thật ta chỉ muốn áp chế ngươi bộc phát mà thôi! Dùng lời gì để hình dung ngươi bây giờ đây? Hai chữ là có thể khái quát toàn bộ rồi, đó là hai chữ: ngu ngốc!

Đương nhiên Tát Nã không biết trong lòng Tề Nhạc đang oán thầm chính mình, hắn hiện giờ tăng năng lượng của mình lên mức lớn nhất, hắn có lòng tin hủy diệt Tề Nhạc đồng thời cải biến năng lượng oanh sập sơn cốc này và mở đường máu giúp hắn tránh thoát thiên lôi lao ra ngoài a. Dù sao hắn tức giận tới cực điểm vẫn bảo trì một tia lý trí a.