Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1135: Lôi vân lực chín vân (1)



Nhưng mà Tề Nhạc biết rõ như vậy là đủ, muốn đi ra khỏi phạm vi của sấm sét thì áp lực thiên địa càng lớn, tốc độ đi tuyệt đối không có khả năng đi nhanh, Tề Nhạc suy đoán cần phải mất hai giờ mới có khả năng đi ra ngoài. Bởi vậy hắn cần tăng cường thực lực lên. Đương nhiên hiện giờ hắn không cần rời đi, đây là một nơi tu luyện khó tìm a!

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, thần quang trong mắt Tề Nhạc nhanh chóng hiện ra, nhưng mà thân thể của hắn lại biến thành thịt nướng.

Thời điểm trở lại sơn cốc khiến sinh vật địa ngục nhìn Tề Nhạc giống như nhìn một con quái vật. Người này là cường giả địa ngục hay sao? Chỉ sợ Tát Đán Đại Ma Vương cũng không có khả năng ngăn cản tia chớp trong thời gian dài a! Phải biết rằng tia chớp hình tròn này chính là khắc tinh của sinh vật địa ngục a. Trong sinh vật địa ngục thì thực lực nhỏ yếu một chút thậm chí không cần tia chớp hình tròn đánh xuống thì đã bị tiêu diệt rồi.

Nhưng mà cường giả Hắc Tương tộc này lại đón đỡ một tia chớp hình tròn sau cùng có đường kính tới ba mét đấy, từng đạo lôi điện không chút gián đoạn oanh kích xuống, sinh vật địa ngục trong sơn cốc này toàn thân tê dại, dư âm ảnh hưởng của năng lượng lôi điện vẫn còn quanh quẩn trong sơn cốc, nếu quả thật oanh kích lên thân thể của mình sẽ là cái gì? Nhìn qua Tề Nhạc bọn chúng đã biến thành tín đồ trung thành nhất, trừ quỳ bái ra thì không có suy nghĩ nào khác.

Hiệu quả tu luyện cực hạn luôn là tốt nhất, tuy phụ tải lên thân thể của Tề Nhạc thật lớn. Thân thể suýt nữa bị tia chớp hình tròn phá hủy. Nhưng lúc này hiệu quả tu luyện phi thường cao, lôi vân lực khổng lồ cơ hồ có thoát thể mà ra, lôi điện màu tím trong cơ thể của Tề Nhạc đã chuyển hóa nằm phần thành màu xanh da trời. Tuy không biết đột phá chín vân cần thời gian bao lâu nhưng Tề Nhạc đã ẩn ẩn cảm giác được đây là cơ hội duy nhất của mình.

Lúc này thời gian nghỉ ngơi của Tề Nhạc là hai mươi phút, dù sao tiêu hao của hắn quá lớn, thời điểm từ trên không trung nhảy xuống thì trong cơ thể chỉ còn lại lôi vân lực điên cuồng mà thôi. Thân thể bị thương nghiêm trong chỉ là thứ yếu. Vừa hấp thu lôi vân lực vừa hấp thu năng lượng bành trướng của dung nham chữa thương. Sau khi hai mươi phút qua đi thì Tề Nhạc giống như tiểu cường (con gián) đứng lên và bay lên đỉnh sơn cốc.

Lúc này làn da của hắn trắng ra không ít. Thậm chí Tề Nhạc không có chút dừng lại, hắn đứng trên đỉnh sơn cốc dùng thời gian có hạn của mình tăng thực lực, có trời mới biết trong địa ngục này sẽ sinh ra chuyện này, nếu Lãnh Nhi mang mình tới nơi này thì Tát Đán không có đạo lý không biết. Nếu như Tát Đán tìm đến chỉ sợ hắn không có cơ hội tu luyện. Cho nên Tề Nhạc nắm chặt thời gian tu luyện điên cuồng, hắn lại nghỉ ngơi xong thì lên đỉnh núi, tu luyện không quan tâm mạng của mình.

Vì để Tát Nã tin tưởng chính mình Tề Nhạc cố ý dùng tinh thần lực khai thông ngoại giới cho Tát Nã nhìn thấy, khiến cho hắn có thể nhìn thấy mình đang làm những gì. Tề Nhạc chấp nhất không những chinh phục những sinh vật địa ngục này cũng hoàn toàn uy hiếp cả Tát Nã. Tia chớp hình tròn mạnh mẽ như vậy cho dù hắn ở trong Không Động Ấn cũng có thể cảm giác được rõ ràng.

Tát Nã tự hỏi dưới loại tình huống này cho dù hắn toàn lực mà làm cũng tuyệt đối kiên trì không được một nửa thời gian của Tề Nhạc, càng không có khả năng khôi phục nhanh như vậy. Thằng này là quái vật. Tuyệt đối là quái vật. Hiện tại Tát Nã có thể không suy nghĩ vấn đề Tề Nhạc là nhân loại hay không, trong suy nghĩ của hắn nhân loại không có khả năng làm được chuyện này. Nhưng mà hắn không biết Tề Nhạc thằng này bản thân tuy là nhân loại nhưng huyết mạch chảy trong người của hắn chính là của Kỳ Lân.

Tề Nhạc cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn chỉ cảm thấy lôi vân lực trong trong cơ thể lôi tăng trưởng điên cuồng, mỗi khi thân thể của hắn không thừa nhận nổi thì hắn trở về sơn cốc nghỉ ngơi. Một khi thân thể khôi phục thì hắn lập tức đi lên đỉnh sơn cốc hấp thu năng lượng lôi điện khổng lồ. Trải qua nhiều lần như thế lôi vân lực trong cơ thể hắn đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lở đất.

Biến hóa đầu tiên là lôi vân lực từ màu tím biến thành màu xanh da trời hoàn toàn. Lại từ màu xanh da trời biến thành màu trắng, cuối cùng từ màu trắng biến thành màu tím bạc. Lôi vân lực mạnh mẽ đã vượt xa ba loại vân lực khác. Nhưng mà sau khi biến hành màu tím bạc thì Tề Nhạc lại hấp thu lôi vân lực không có hiệu quả.

Hắn lặng lẽ ngồi trong dung nham khôi phục, đầu óc của Tề Nhạc suy nghĩ thật nhanh. Chẳng lẽ dưới tình huống này hắn không cách nào đột phá lên chín vân sao? Nếu như thì phải là vị diện thế nào mới có thể giúp hắn tu luyện tới chín vân đây!

Lôi điện màu tím bạc trong cơ thể của Tề Nhạc biến thành đặc thù, ngưng kết thành một khỏa lôi châu trong ngực, mà ba loại vân lực khác lại nằm ở đan điền, so sánh với lôi châu thì thể tích của chúng không lớn lắm. Càng thêm thú vị là thời điểm Tề Nhạc thúc dục lôi vân lực thì lôi vân lực vậy lại biến thành hạt châu nhỏ, hạt châu màu tím bạc này vận chuyển trong cơ thể của hắn, tuy trong đó ẩn chứa lôi điện vô cùng khổng lồ nhưng không sinh ra ảnh hưởng gì cho kinh mạch, thậm chí ảnh hưởng so với trước kia còn nhỏ hơn.

Thời điểm Tề Nhạc phát công kích bằng lôi vân lực thì hắn buồn cười phát hiện, công kích của mình đã biến thành tia chớp hình tròn rồi, bất luận sử dụng lôi vân lực thế nào thì dung hợp với vân lực khác hay tự hành phát huy thì lưc lôi vân lực bộc phát đều có hình thái hình tròn. Uy lực to lớn so với lúc sử dụng lôi vân lực trước kia tăng gần gấp đôi, hơn nữa lúc nổ tung còn đáng sợ hơn nhiều, chẳng lẽ đây là vân lực chín vân? Tề Nhạc cảm thấy không phải, bởi vì thời điểm tăng lên một vân hắn đều có cảm giác đặc thù, nhưng lần này không có xuất hiện cảm giác này.

Tia chớp hình tròn bên ngoài hiện giờ trừ việc mang lại gánh nặng cho hắn thì đã không cách nào làm khỏa lôi châu màu tím bạc sinh ra biến hóa, năng lượng cũng chỉ có tác dụng bổ sung. Nhưng mà sau khi sử dụng lôi vân lực thì lôi châu màu tím bạc tự chủ hấp thu năng lượng ngoại giới bổ sung lại, căn bản không cần hắn hao tâm tổn trí, cho nên có tu luyện cũng không còn thêm bất cứ ý nghĩa gì.

- Giải Trĩ đại ca, tại sao anh xuất hiện?

Tề Nhạc phân ra một bộ phận tinh thần lực tiến vào trong Không Động Ấn. Hiện tại quen thuộc tình huống của hắn nhất chỉ có Giải Trĩ cùng Trát Cách Lỗ, nhưng Trát Cách Lỗ chỉ là dự đoán mà hiểu biết tình huống năng lượng thì không sánh bằng Giải Trĩ.

Âm thanh Giải Trĩ vang lên.

- Tề Nhạc, nghe Ấn Linh tiền bối nói ngươi bây giờ đã rời khỏi địa cầu?

Tề Nhạc nói:

- Đúng thế, tôi bị đưa tới thế giới địa ngục, hiện tại đang nghĩ biện pháp quay về. Giải Trĩ đại ca, lôi vân lực của tôi tăng lên trong phạm vi nhất định. Nhưng mà tôi không biết mình có phải đã đạt tới chín vân hay không nữa.