Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1155: Lực ngăn Tát Đán, lĩnh vực phân thân (2)



Thân hình lóe lên thì Tề Nhạc lại động thủ, lúc này đây trên người của hắn xuất hiện năng lượng màu xanh da trời, năng lượng da trời xanh biếc và thủy vân lực bành trướng hiện ra, trên không trung hình thành một gợn sóng cực lớn, năng lượng khổng lồ chấn động khiến cho không khí như ướt át hơn.

Sắc mặt Tát Đán trở nên ngưng trọng rất nhiều, từ khi Tề Nhạc xuất hiện đến bây giờ đã thi triển ra ba loại năng lượng khác nhau, phải biết rằng hắn cũng chỉ có thể điều khiển hắc ám và hỏa thôi, từ thiên phú mà nói nhân loại này còn tốt hơn bản thân mình. Nhưng tuổi của hắn thật sự quá trẻ, nếu không hắn có được tuổi thọ như mình thì trận chiến hôm nay không cần tiếp tục nữa.

Thủy vân lực phiêu nhiên bay ra hình thành một màn nước, ngay sau đó thủy vân lực bao phủ và từng khỏa quang cầu màu xanh da trời huyễn lệ xuất hiện, đồng dạng là màu xanh da trời nhưng mà ôn hòa và cuồng bạo tổ hợp với nhau, thủy vân lực cùng lôi vân lực hỗ trợ lẫn nhau có thể nhìn thấy trong quang cầu có tia chớp lôi điện vặn vẹo, năng lượng khổng lồ trong nháy mắt Tề Nhạc trở thành thủy lôi điện ngục.

Sắc mặt Tát Đán lúc này đã biến đổi, tia chớp hình tròn chính là thứ hắn e ngại nhất, trong địa ngục có một nơi hắn không dám đi chính là Vạn Ma Sơn Cốc a! Nơi đó chính là con đường đi thông tới địa cầu, đồng thời cũng là nơi đáng sợ nhất của địa ngục.

Tát Đán không dám đợi Tề Nhạc ngưng tụ năng lượng, thân thể của hắn bỗng nhiên bay về phía trước, trong chớp mắt đã tiến vào phạm vi bao phủ của thủy lôi, một tầng năng lượng đỏ sậm trên không trung biến thành từng đạo kim nhọn, dưới tinh thần lực của Tát Đán khống chế tinh chuẩn đã oanh kích từng đạo thủy lôi.

Nổ vang, nổ vang kịch liệt xuất hiện trên không trung. Tề Nhạc kêu rên một tiếng, thân thể bỗng nhiên lui ra phía sau, thuỷ lôi địa ngục hao phí nhiều năng lượng của Tề Nhạc, nhưng mà hiệu quả tốt hơn hắn tưởng tượng nhiều, tuy Tát Đán dùng năng lượng hắc ám liên hệ với mặt trời tím, nhưng mà lôi vân lực ẩn chứa hạo nhiên chính khí cũng không có mang cho Tát Đán tổn thương chính thức, có lẽ nguyên nhân do lôi vân lực không đột phá tới chín vân.

Rốt cuộc thân ảnh màu đen xuất hiện trước mặt của Tề Nhạc, di chuyển tức thời, Ma Vương di chuyển tức thời là không có bất kỳ dấu hiệu nào, mười hai cánh cực lớn cơ hồ trong nháy mắt đã tới trước mặt, đồng thời Tề Nhạc còn phải nghênh đón một tay của Tát Đán.

Tiếng nổ vang ầm ầm và năng lượng khổng lồ từ hai người bắn ra, lôi, hỏa, thủy, phong bốn loại vân lực xảo diệu kết hợp lại trong tay Tề Nhạc bộc phát ra từng đợt năng lượng chấn động cường hoành, Tát Đán trên không trung không ngừng liều mạng dùng mười hai cánh vây khốn bản thân Tề Nhạc, đồng thời bọn năng lượng của bọn họ tăng lên càng ngày càng mạnh, quảng trường trung ương đã bắt đầu xuất hiện từng khe rãnh cực lớn, ngẫu nhiên toát năng lượng chỉ cần vừa tiến vào vòng hạch tâm của địa ngục lập tức biến mất. Thời điểm dưới tình huống công kích kịch liệt Tát Đán cũng khống chế không để xảy ra chuyện.

Năng lượng Tát Đán quá cường hãn, mỗi một kích đều tràn ngập áp bách vô hạn, không khí giống như một bộ phận thân thể của hắn, cảm giác mất trọng tâm không ngừng tràn ngập thân thể Tề Nhạc, lực công kích của hắn không cách nào tăng lên tới cực hạn.

Kim sắc quang mang không ngừng dâng lên, Kỳ Lân Huyễn xuất hiện lần nữa, cự kiếm quét ngang, ngăn cản nắm đấm Tát Đán và năng lượng Kỳ Lân Tí bỗng nhiên bộc phát, trong tiếng nổ đinh tai nhức óc này hai thân ảnh tối sầm và màu vàng bỗng nhiên tách ra.

Nắm đấm của Tát Đán lưu lại vết ngấn màu trắng, mà Kỳ Lân Huyễn của Tề Nhạc cũng đã đứt gãy, thậm chí ngay cả Kỳ Lân Huyễn cũng bị nắm đấm của Tát Đán đánh nát, ít nhất trận chiến trước mắt không thể đánh được.

Phiêu phù ở giữa không trung Tề Nhạc từng ngụm từng ngụm thở hào hển, trong quá trình không ngừng vật lộn, hắn đã đem hết toàn lực dùng năng lượng hắc ám tràn ngập khí tức của Tát Đán có một phần nhỏ vào người của hắn, càng làm Tề Nhạc kinh mạch tùy thời có khả năng nổ tung, dưới tác dụng của Tự Nhiên Chi Nguyên thì hắn mới miễn cưỡng giải trừ.

Máu tươi, rất nhiều máu tươi không ngừng từ trong miệng của Tề Nhạc chảy xuống, ánh mắt của hắn vẫn kiên định như trước, nhưng năng lượng chấn động chung quanh thân thể của hắn đã trở nên không ổn định.

Tát Đán nhìn chuyện này chậm rãi thu hồi vào tay phải của mình, sát cơ không ngừng hiện ra trong mắt của hắn. Thật lâu hắn đã không gặp được đối thủ chống lại mình. Đây chỉ là nhân loại ah! Nhưng mà thực lực của hắn lại vượt xa nhân loại bình thường.

Năng lượng màu đỏ sậm không ngừng ngưng tụ trên không trung, mười hai cánh sau lưng Tát Đán đồng thời bộc phát năng lượng đỏ sậm, trạng thái năng lượng cánh chim không ngừng mỡ rộng, mỗi một cánh chim đều mở rộng ra hơn trăm trượng, mỗi một lần phát động đều mang lại năng lượng hắc ám bằng vòi rồng.

Đây mới là thực lực chân chính của Tát Đán, áo giáp đỏ sậm trên người của hắn biến thành gương mặt dữ tợn, sừng ác ma trên đầu đều tỏa ra năng lượng chấn động cực mạnh. Một khỏa năng lượng cầu đen nhánh bao phủ hai tay của Tát Đán, hai tay của hắn chắp tay trước mặt của hắn năng lượng cầu màu đen xuất hiện.

Màu đen, đó là màu đen óng ánh, màu đen vô cùng thuần túy ít nhất Tề Nhạc trước kia chưa từng nhìn thấy màu đen như vậy. Đó là một loại cảm giác, một loại cảm giác không thể chống cự, không có bất cứ năng lượng nào hiện ra, chỉ cảm giác thuần túy Tề Nhạc biết rõ đây mới là năng lượng bổn nguyên, chuyện hắn hiện giờ cần làm chính là hủy diệt chính mình.

Nhìn qua năng lượng chấn động trong tay Tát Đán thì Tề Nhạc cười. Hắn như bỏ qua chống cự, năng lượng chung quanh thân thể của hắn chấn động như yếu hơn nhiều. Có lẽ có người muốn hỏ vì cái gì hắn không thi triển Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp.

Kỳ thật không phải Tề Nhạc không muốn thi triển mà là hắn căn bản không có cơ hội, đồng thời đối mặt với đối thủ như Tát Đán thì Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp căn bản không cách nào phát ra hiêu quả hữu hiệu, chỉ cần Tề Nhạc cùng Tát Đán toàn lực đụng một cái, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp lập tức bị vỡ tan.

Dù sao hiện tại thực lực của Tề Nhạc đã vượt xa Kỳ Lân Ẩn của cha Văn Đình. Trừ phi hắn có thể đạt được hiệu quả chính vân chính thức, một lần nữa đối với Kỳ Lân Ẩn tiến hành rèn luyện, nếu không đối mặt với địch nhân cấp bậc này Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp đã không còn sáng tạo kỳ tích nữa.

Tát Đán lạnh lùng nhìn qua Tề Nhạc. Hắn đã không cho nhân loại này cơ hội nào, năng lượng cầu màu đen trong tay của hắn rất nhỏ nhưng mà Tát Đán bằng vào năng lượng bản thân chế tạo lỗ đen có thể thôn phệ tất cả. Cho dù dùng thực lực của hắn cũng chỉ có thể khống chế lớn như vậy.

Bởi vì muốn thu phục Tề Nhạc, hắn đã quá mất mặt với tộc nhân của mình, hiện tại cần làm chính là tìm mặt mũi trở về, nhất định phải trong thời gian nhanh nhất hủy diệt Tề Nhạc, cho nên Tát Đán không tiếc hao phí năng lượng dùng năng lượng công kích Tề Nhạc.