Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 134: Tàng hình (1)



Nhưng khi lôi vân lực đạt tới cảnh giới sơ vân lại làm Tề Nhạc vui vẻ, hắn lặng lẽ thăm dò, rõ ràng cảm giác được lôi vân lực trong cơ thể của mình sinh ra biến hóa, đối với kỹ xảo sử dụng lôi rất hữu ích. Tuy còn chưa được tự nhiên, nhưng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Có giáo huấn trước đó, lúc này Tề Nhạc tuyệt đối không dám chủ quan, dựa theo khuôn phép thường ngày mà tu luyện rất thành thật, đồng thời phân tâm nhị dụng, vừa tu luyện, vừa cẩn thận khống chế khí tức Kỳ Lân của mình, không để vân lực biến hóa sinh ra ảnh hưởng tơi bên ngoài.

Thời gian tu luyện trôi qua rất nhanh, lại trải qua mười tiếng đồng hồ bay tiếp, rốt cuộc hành khách trên máy bay đã nhìn thấy bãi đáp sân bay quốc tế ở thủ đô của Thái Dương Quốc rồi.

Từ trên máy bay đi xuống đại sảnh, Tề Nhạc vỗ vỗ ngực của mình.

- Mặt đất nha! Thực mẹ nó mỹ hảo.

Cơ Đức cảm nhận được ánh mắt quỷ dị của ba người khác, cho nên ho lên một tiếng, kéo Tề Nhạc đi.

Tề Nhạc liếc nhìn hắn một cái, nói:

- Chẳng lẽ anh không cho rằng là như vậy sao? Lần này thiếu chút nữa là xong đời.

Ánh mắt Cơ Đức nhìn qua lữ khách chung quanh, từ một ít người ở nơi này, hắn có cảm giác như trút được gánh nặng, đại đa số mọi người đang tán thưởng nhìn chung quanh, mặc dù không có cảm thán khoa trương như Tề Nhạc, nhưng đều là thần sắc được giải thoát. Bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Đi, sư phụ, chúng ta đi thôi.

Thiên Hồn đi tới bên người Tề Nhạc, buồn cười nhìn qua Tề Nhạc có kiểu tóc còn hơn cả mình, thấp giọng nói:

- Huynh đệ, lần này cảm ơn rồi.

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Cảm ơn? Cảm ơn cái gì?

Thiên Hồn mỉm cười, nói:

- Khi đó, chỉ có anh trong cabin máy bay, tôi cùng Thực Vật Hồn không có hôn mệ. Chuyện xảy ra đều thấy rõ. Tuy tôi không biết anh làm như thế nào, nhưng anh đã cứu vớt cả máy bay là chắc chắn. Hiện tại, tôi càng có lòng tin vào nhiệm vụ lần này.

Toàn thân Tề Nhạc lúc đó có điện từ lập lòe, tuy năng lượng điện từ khổng lồ áp chế làm hắn không nhúc nhích được, nhưng không có ảnh hưởng khả năng quan sát chung quanh, trong mắt Thiên Hồn, Tề Nhạc cường đại làm hắn không cách nào tưởng tượng được, có được khả năng đấu với thiên uy, đây không phải sức người có thể giải thích. Nếu không phải hắn là cao tầng của Viêm Hoàng Hồn, tâm chí đầy đủ kiên nghị, chỉ sợ đã sớm đối đãi Tề Nhạc như quái vật. Tề Nhạc cũng không biết, trong lúc vô hình, mình trong mắt Thiên Hồn biến thành cường giả vô thượng.

Bốn người ra khỏi sân bay, ngồi lên một chiếc xe taxi, Tề Nhạc nghe Thiên Hồn nói vài câu Thái Dương ngữ với tài xế, ô tô đã chạy lên đường cao tốc.

- Cơ Đức, các người đều nói được Thái Dương ngữ sao?

Tề Nhạc có chút tò mò hỏi.

Cơ Đức gãi gãi đầu, nói:

- Tôi chỉ nghe hiểu một chút, nhưng nói rất tốn sức. Tôi chỉ biết tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Pháp. Đáng tiếc thiên phú ngôn ngữ của tôi quá kém, Thiên Hồn đại ca thì lợi hại, anh ta hiểu mười sáu ngôn ngữ, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.

Vậy chỉ có mình ta là đồ ngu rồi. Tề Nhạc thầm nghĩ trong lòng. Lúc trước khi hắn tới trường có chủ trương, ngay cả văn hóa quốc gia còn học không giỏi, học thêm ngoại ngữ làm cái quái gì? Bởi vậy, hắn trừ mấy chữ cái đơn giản ra, đối với ngoại ngữ còn lại dốc đặc cán mai. Lần đầu tiên đi tới nước ngoài, đương nhiên giống như người ngoài hành tinh.

Thiên Hồn quay đầu nói:

- Anh cũng đừng quá đề cao tôi như vậy, đang có mặt Tề Nhạc huynh đệ, làm cho tôi cảm thấy xấu hổ nha.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Đại ca đừng khiêm nhường, chúng ta đi tới nơi nào?

Thiên Hồn nháy mắt với Tề Nhạc, mỉm cười nói:

- Đợi đến nơi anh sẽ biết.

Trong nội tâm khẽ động, lúc này mới nhớ tới đi Thái Dương Quốc không phải đi chơi, mà là có nhiệm vụ trọng yếu. Gật gật đầu, không hề đặt câu hỏi, đem ánh mắt nhìn qua cửa sổ.

Thái Dương Quốc là đảo quốc không lớn, không thể so sánh với cộng hòa Viêm Hoàng, sau khi xe chạy nhanh vào thành phố, nhìn thấy con đường nhỏ hẹp, Tề Nhạc bĩu môi, nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, người Thái Dương Quốc mình ghét nhất có quan niệm trật tự cực cao, đường đi tuy hẹp, nhưng trên đường rất ít khi kẹt xe.

Lúc bốn người xuống xe, trước mặt Tề Nhạc có một tòa nhà cao, chừng bốn, năm mươi tầng, vẻ ngoài ngắn gọn, thanh thoát, không ngừng có người ra ra vào vào, bộ dáng phi thường bận rộn.

Điện Não Hồn nói:

- Tiết tấu sinh hoạt của Thái Dương Quốc nhanh hơn chúng ta nhiều, đây chính là tầm nhìn của chúng ta.

Tề Nhạc thấp giọng nói:

- Tiến sĩ kia ở ngay đây?

Điện Não Hồn mỉm cười, nói:

- Đương nhiên không phải, nhiệm vụ của chúng ta không đơn giản như vậy, đầu tiên phải tìm địa điểm đặt chân, sau khi điều tra rõ ràng rồi mới hành động. Nơi này là một tòa Offices (văn phòng), bên trong có người của chúng ta. Tề Nhạc huynh đệ, từ giờ trở đi, chúng ta nói chuyện phải cẩn thận, không nên được xưng hô với nhau.

Đột nhiên lời nói của Thiên Hồn trầm trọng lại.

- Đi thôi, chúng ta đi lên.

Âm thanh của hắn không chỉ biến đổi ngữ điệu, ngay cả thanh điệu cũng biến hóa, nếu không phải Tề Nhạc lúc trước tiếp xúc với bọn họ, hắn rất khó tin tưởng hai âm thanh khác nhau lại từ một người.

Tiến vào trong văn phòng, Tề Nhạc có cảm giác không kịp nhìn, ánh mắt của hắn tìm kiếm khắp bốn phía, rời khỏi nước cộng hòa Viêm Hoàng, khiến cảm giác không thoải mái ở đại học Thanh Bắc khôi phục lại, tính cách côn đồ lại toát ra, ánh mắt tìm kiếm mỹ nữ khắp bốn phía, chuẩn bị ăn nhiều kem ly.

Nhưng mà, hắn rất nhanh thất vọng lại, sau khi tiến vào văn phòng, mãi tới khi bọn họ đi lên tầng ba mươi ba, trên đường đi nhìn thấy cả trăm người, nhưng nữ nhân thì không được một phần mười, đại đa số đều hoa tàn bại liễu, hoặc là nữ nhân tướng mạo xấu xí như khủng long, làm hắn vô cùng thất vọng.

- Chẳng lẽ Thái Dương Quốc không có mỹ nữ sao?

Đi vào thang máy, Tề Nhạc bực tức nói một câu.

Cơ Đức cười hắc hắc, nói:

- Sư phụ, ngài không hiểu rồi. Nữ nhân Thái Dương Quốc chỉ có hai chủng, nói như vậy, một ít nữ nhân đứng đắn, đều ở trong nhà. Mà nam nhân thì phụ trách làm việc nuôi sống vợ con. Chủ nghĩa đại nam tử thể hiện rất rõ tại Thái Dương Quốc. Còn loại khác, chính là những người thích xuất đầu lộ diện, đều có thể dùng tiền cân nhắc. Nữ nhân này vừa ý ai đều có thể lên giường.

Thịt mỡ trên mặt Điện Não Hồn động động, khinh thường nói:

- Không cần mịt mờ như vậy, chính là kỹ nữ, mỹ danh viết nữ lang AV nha, người địa cầu đều biết.

- Nữ lang AV ah! Tôi nghe nói qua, dường như còn có cái gọi là viện trợ giao tế.

Tề Nhạc làm trầm tư, nói:

- Nếu tôi đem các nàng về, có tính làm vẻ vang quốc gia không?

Thân thể bốn hồn cứng đờ, trên mặt Thiên Hồn toát ra một tia xấu hổ, Thực Vật Hồn nhíu mày, Cơ Đức lặng lẽ giơ ngón cái với Tề Nhạc, mà Điện Não Hồn vì thịt mỡ động đậy nên càng sáng chói hơn trước, nắm chặt tay Tề Nhạc, nói:

- Huynh đệ ah! Chúng ta thật sự là anh hùng gặp anh hùng.