- Chuyện của Tình Nhi anh nhất định sẽ giải quyết, nhưng từ trước mắt mà nhìn, Tình Nhi tạm thời còn không gặp nguy hiểm.
Mạc Địch cau mày nói:
- Tề Nhạc, vừa rồi khi bất hòa, tại sao không hợp tác với người của giáo đình tiêu diệt Hắc Ám Quốc Hội chứ?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, vừa muốn mở miệng, Như Nguyệt đã trả lời vấn đề này thay hắn.
- Tề Nhạc làm như vậy phi thường chính xác. Ở phương tây, Hắc Ám QuốcHội có thể chống lại giáo đình, song phương chế ước lẫn nhau. Hôm naychúng ta nhìn thấy, chỉ là một bộ phận nhỏ thực lực của Hắc Ám Quốc Hộimà thôi. Nếu như hôm nay thực sự giết những người này, không nói trướcchúng ta sẽ bị tổn thương, một khi Hắc Ám Quốc Hội đụng phải đả kíchnghiêm trọng, giáo đình sẽ mạnh hơn, về sau một khi xảy ra xung đột vớigiáo đình, đối với chúng ta mà nói đây là chuyện quá bất lợi, cho nên Tề Nhạc làm như vậy là phi thường chính xác.
- Hắc Ám Quốc Hộivốn không có bất cứ quan hệ nào với chúng ta, cũng không có bất kỳ cừuhận nào, phương tây mới là căn cơ của bọn họ, chỉ có chuyện virus huyếtkế lần này mới khiến bọn ta ra tay. Mà bọn họ cũng giao phương pháp giải độc, như vậy, cừu hận giữa chúng ta đã biến mất, nếu tiêu diệt bọn họ,không bằng lưu bọn họ lại đánh nhau với giáo đình đi.
Mạc Địch nói:
- Thì ra là thế, Tề Nhạc, anh suy nghĩ thật sâu xa!
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Đại tỷ, chuyện này tôi cũng không có biện pháp. Địch nhân càng ngàycàng nhiều, nếu giết một phe, chúng ta chắc chắc phải chết vài người,cũng không thể gặp phe nào cũng giết được. Ít nhất trước khi thực lựccủa chúng ta mạnh lên. Cho nên, chúng ta bây giờ cần là thời gian. Tôinghĩ, cho dù bọn chúng không có chuẩn bị gì thì chúng ta vẫn phải tăngcường thực lực của mình.
- Bởi vậy, chúng ta nhất định phảilàm mọi thứ rối tung lên, tận dụng khả năng kéo dài thời gian. Dần dầntăng cường thực lực của mình, lúc đó chúng ta sẽ cho bọn chúng biết sựlợi hại của thủ hộ giả phương đông. Mà bốn đại gia tộc cũng có ẩn giấu,cho nên vì nguyên nhân này trước khi hành động tôi không có gọi cho Trầm gia.
Minh Minh nói:
- Tề Nhạc, em cảm thấy người của bốn đại gia tộc không một lòng với chúng ta, anh phải cẩn thận mới được.
Tề Nhạc nói:
- Đương nhiên anh biết. Đây cũng là nguyên nhân anh mới không gọi Trầmgia tham gia vào hành động của chúng ta. Nhưng mà, bốn đại gia tộc sớmmuộn gì cũng trở thành trợ lực của chúng ta, điều kiện tiên quyết làthực lực của chúng ta phải đủ cường đại. Đến lúc đó, không cần chúng tađi làm cái gì, bọn họ sẽ tự động phối hợp với chúng ta thôi. Từ ca, sauchuyện lần này kết thúc, phiền toái anh quay về Từ gia một chuyến, thámthính hướng đi của gia tộc anh nhé.
Từ Đông mỉm cười, nói:
- Gia gia của tôi thì anh không cần lo lắng, cách làm người của gia gia tôi, chỉ cần nhận định cái gì thì khó mà cải biến. Tính cách này khôngphải mới có trong một hai ngày, cho nên quan hệ với ba gia tộc khác rấtbình thường. Lần trước tại Quỷ Kiến Sầu, dũng khí của anh đã được giagia tôi tán đồng và có hảo cảm, cần Từ gia trợ giúp, lão nhân gia sẽkhông từ chối đâu.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Vậy là được rồi. Nguyên nhân tôi hợp tác với giáo đình mọi người cũng rõ.Đầu tiên chúng ta phải biết bọn chúng muốn làm cái gì. Vốn hôm nay cònmuốn bắt người của Hắc Ám Quốc Hội, xem ra không thể thành công. Chonên, chỉ có lừa gạt giáo đình, hy vọng Nhạc Nguyên có thể nói ra. Cho dù đến lúc đó hắn kiếm cớ không nói, chúng ta vẫn có thể đi theo đám người này, bọn chúng ở đâu thì chúng ta ở đó, hừ, tôi không tin không tìmđược bí mật trong chuyện này.
Minh Minh nói:
- Tề Nhạc, em rất lo lắng cho Tình Nhi, anh không biết, lá gan của nàng rất nhỏ...
Tề Nhạc than nhẹ một tiếng, nói:
- Tình huống vừa rồi, anh không có khả năng động thủ với Klinsmann. Từthần sắc coi trọng của Nhạc Nguyên thì có thể nhìn ra Klinsmann nói làthực. Vì Tình Nhi, hiện tại chỉ có thể để nàng đi theo Klinsmann, về sau lại tìm cơ hội cứu nàng về. Từ bộ dáng khẩn trương của Klinsmann đốivới Tình Nhi, hắn sẽ không làm hại Tình Nhi. Nhưng anh thật sự không rõvì sao hắn lại nói Tình Nhi là em gái của hắn? Chẳng lẽ thằng này làbiến thái hay sao?
Như Nguyệt lắc đầu, nói:
-Những sinh vật hắc ám này bao giờ cũng có vấn đề tâm lý. Thời điểm gặplại lần nữa, chúng ta lại nghĩ biện pháp cứu bạn của anh trở về là được.
Tề Nhạc thở sâu, hắn thu hồi dị hóa trên xe, hắn phát hiện thực lực của mình tăng trưởng không ít, chiến đấu lúc nãy tiêu hao không ít vân lực, lại bị thương, cuối cùng còn lấy khí thế chung cực Kỳ Lân Tí đe dọa đối thủ, nhưng hiện giờ trừ cảm giác mệt mỏi ra, cũng không có quá nhiềuảnh hưởng gì tới thực lực, vân lực khôi phục rất nhanh.
Thủyvân lực trong người phát động Kỳ Lân Tẩy Tủy Dịch Cân Công, trị liệuthương thế của hắn. Từ lần trước sau trận chiến với Như Nguyệt, cộngthêm bị thương trước đó từ chỗ Báo nữ, năng lực khôi phục của Tề Nhạctăng lên rất nhiều. Mà Kỳ Lân Châu cùng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp làtuyệt phối. Cả hai kết hợp với nhau, lỗ chân lông toàn thân của hắnkhông ngừng hấp thu năng lượng trong không khí để khôi phục vân lực.
Khách sạn Hilton.
Vũ Mâu đứng ở trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trong mắt toát ra mỹ cảmmê ly, Tác Tác đứng bên cạnh nàng, đang sơn móng tay, mà Lâm Nhất Phàmthì cung kính đứng sau lưng Vũ Mâu.
- Tiểu thư, cô cảm giác được cái gì?
Tác Tác vừa sơn móng tay vừa hỏi.
Vũ Mâu gật gật đầu, nói:
- Năng lượng chấn động lớn như thế làm sao không cảm giác được chứ? Xem ra, bọn chúng đã bắt đầu động thủ rồi.
Tác Tác nói:
- Khi nào chúng ta đi.
Vũ Mâu nói:
- Ngày mai.
Vốn bọn họ có ý định hôm nay rời đi, nhưng đột nhiên cảm giác có nănglượng chấn động cực mạnh, Vũ Mâu mới quyết định tạm thời lưu lại, chậmtrễ hành trình.
- Nhất Phàm.
Vũ Mâu nhẹ giọng kêu lên.
- Tiểu thư, cô có gì phân phó?
Lâm Nhất Phàm cung kính nói.
Vũ Mâu nói:
- Chúng ta đi rồi, anh nên tiếp tục làm việc của anh, nửa tháng sauchúng ta quay về, bất luận thành bại của chuyện này thế nào, cùng TềNhạc và Cơ Minh Minh đi Hy Lạp đều phải làm. Bây giờ anh nên thông trivề nước đi, chuẩn bị công tác tiếp đãi cho tốt. An toàn nhất định phảiđảm bảo, đồng thời, tôi hy vọng tiếp đãi bọn họ phải là nghi lễ caonhất.
Lâm Nhất Phàm nói:
- Tiểu thư, tôi còn không rõ, nếu như Tề Nhạc là thủ hộ giả phương đông, cô còn bảo hắn đi Hy Lạp làm gì? Lại còn phải bảo đảm an toàn cho hắn. Tôi nhớ trước kia cóngười nói qua, thủ hộ giả phương đông mới là địch nhân lớn nhất củachúng ta!