Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 691: Thần miếu Pathenon (2)



Trước khi rời đi Tiểu Lâu đã chấp nhận ký hợp đồng quảng cáo, hợp đồng kỳ hạn là một năm, phí phát ngôn tượng trưng là một trăm vạn đồng, đối với đại minh tinh như Tiểu Lâu mà nói giá tiền này tương đương với không có.

Như Nguyệt nói:

- Tề Nhạc, thời điểm chúng ta làm quảng cáo có cần ghi giá tiền hay không? Giá tâm lý của anh là bao nhiêu?

Tề Nhạc suy nghĩ rồi nói:

- Giá tiền trước khi chưa có thương hiệu thì không bàn. Đợi đến lúc chúng ta chuẩn bị bán thì nói luôn. Quảng cáo nhất định phải nêu những hiệu quả và đặc tính sinh thái của hoa quả, hơn nữa còn phải chứng minh được sự cao quý và ngon lành của chúng. Sau đó chúng ta mới đưa ra giá bán.

Hắn cùng với Như Nguyệt thương lượng qua, rồi đối với những hoa quả thời kỳ viễn cổ cự thú là do lũng đoạn hơn nửa từ đặc tính của hoa quả cho nên phải đi theo hướng cao cấp mới là tốt nhất. Dù sao, mỗi lần đi tới thời kỳ viễn cổ cự thú mang về cũng có hạn, vật dùng hiếm là quý, càng ít càng quý, chỉ có như vậy mới có thể đánh tốt thương hiệu của tập đoàn Kỳ Lân a.

- Tốt, em biết rồi. Anh phải chú ý thân thể, tất cả phải cẩn thận, nếu có cái gì cần thì mau điện thoại về, biết chưa?

Như Nguyệt ân cần nói.

Tề Nhạc ôn nhu cười cười, nói:

- Em yêu, em càng ngày càng giống hiền thê thục mẫu. Nha! Đúng rồi, Viễn Cổ Chi Tâm em không nên không nỡ mang, thời điểm tu luyện phải mang nó vào sẽ sinh ra tác dụng cực lớn. Bởi vì khí lạnh của nó có khả năng kích thích tu luyện nhanh hơn.

- Ân, em sẽ. Anh phải nhớ mỗi ngày điện thoại cho em một lần.

Như Nguyệt lưu luyến tắt điện thoại.

Trong quá trình Tề Nhạc gọi điện thoại Vũ Mâu luôn nhìn qua hắn, thấy hắn gọi xong mới mở miệng nói:

- Tề tiên sinh, chẳng lẽ anh không sợ tôi biết bí mật của anh sao?

Tề Nhạc làm ra thủ thế không sao cả, nói:

- Chúng ta có bí mật gì đáng nói, không cho cô biết thì cô cũng biết mà.

Vũ Mâu cười nhạt một tiếng, nói:

- Không có nhìn ra Tề tiên sinh còn làm thương nhân sinh ý hoa quả đấy.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Mới vừa vặn cất bước mà thôi. Nhưng mà công ty của tôi sau này cất bước trên thị trường quốc tế nhất định sẽ nghĩ tới Hy Lạp trước tiên, đến lúc đó còn phải mời Vũ Mâu tiểu thư hỗ trợ đấy.

Vũ Mâu nhìn qua bộ dáng bất đắc dĩ của hắn, trong nội tâm thầm hỏi, Tề Nhạc, rốt cuộc anh là dạng người gì?

Một chuyến ba chiếc xe đã đi tới thần miếu Pathenon. Sau khi Tề Nhạc từ trên xe bước xuống lần đầu tiên là bị thần miếu trước mặt hấp dẫn. Thần miếu Pathenon nhìn vào nó không có khác bao nhiêu so với phim hoạt hình trước kia cả, chỉ có điều nó chỉ có một mà thôi, rất là to lớn đồ sộ, cổ Hy Lạp trang nhã đạt được hoàn mỹ huy hoàng nhất, mặc dù có rất nhiều địa phương đã tổn hại nhưng không ảnh hưởng tới thần miếu Pathenon to lớn, khí tức uy nghiêm mà thần thánh kia khiến cho không khí chung quanh trở nên ngưng trọng.

Bốn gã thủ hộ giả chòm sao lẳng lặng mở cửa xe của Vũ Mâu cùng Tề Nhạc rồi đi theo sau hai người, tám ánh mắt đều tập trung vào người Tề Nhạc làm hắn có cảm giác bồn chồn không yên. Nhưng mà lực chú ý hiện tại của Tề Nhạc đặt vào thần miếu Pathenon, đối với ánh mắt của đám thủ hộ giả chòm sao xem như không nhìn thấy.

Vũ Mâu đứng ở bên người của Tề Nhạc, dáng người của nàng thon dài nhưng cũng chỉ đứng tới mang tai của hắn. Ôn nhu mà bình thản nói vào tai của nàng.

- Thần miếu này ngang có tám hàng cột và dọc có mười bảy hàng cột, kích cỡ của nền đền Parthenon là 69,5 m × 30,9 m. Trong hàng cột là hành lang, Pathenon có nghĩa là Thánh Nữ Cung.

Tề Nhạc nhìn qua Vũ Mâu mỉm cười nói:

- Ở đây cô chính là thánh nữ.

Những lời này của Tề Nhạc mang theo hương vị trêu chọc cho nên sau lưng đồng thời có bốn tiếng bước chân vang lên, mặc dù chỉ tiến lên phía trước một bước nhưng áp lực khổng lồ vẫn làm thân thể của hắn cứng lại.

Tuy nhiên áp lực chỉ hướng về mình Tề Nhạc mà thôi, nhưng Vũ Mâu làm sao không nhìn thấy được? Tươi cười trên mặt biến mất, nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Tề tiên sinh, để tôi giới thiệu cho ngài vài vị thủ hộ giả chòm sao ngài chưa gặp nhé.

Vừa nói nàng đã xoay người ra phía sau, mục quang vốn bình thản của nàng trở nên lăng lệ ác liệt làm cho bốn gã thủ hộ giả chòm sao đồng thời chấn động. Vô ý thức lui ra phía sau một bước và cúi đầu xuống.

Thời điểm Tề Nhạc xoay đầu lại nhìn thì thần thái Vũ Mâu đã khôi phục bình thường, mỉm cười, nói:

- Trong bọn họ có ba người anh từng gặp qua. Tôi chính thức giới thiệu một chút.

Vừa nói nàng phân biệt chỉ qua bốn thủ hộ giả chòm sao, cũng đồng thời nói ra:

- Vị này chính là cung Nhân Mã MiG Rees, vị này chính là chòm sao Sư Tử Il Elias. Vị này chính là chòm sao Thủy Bình Salem.

Nói tới đây âm thanh của nàng ngừng lại một cái, chỉ qua người cuối cùng cũng là thủ hộ giả chòm sao Tề Nhạc chưa rõ.

- Vị này chính là chòm sao Ma Yết Miyaluo.

Cũng giống như ba người kia, Miyaluo chỉ nhàn nhạt gật đầu với Tề Nhạc một cái, sắc mặt lạnh như băng của hắn không mang theo chút tình cảm nào.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Nhìn qua bốn vị thủ hộ giả chòm sao này tôi cảm thấy thật tự ti a! Vì cái gì thủ hộ giả Hy Lạp nam thì anh tuấn nữ thì xinh đẹp thế? So với chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần còn tốt hơn nhiêu, tôi thì không cách nào so sánh được với Vũ Mâu tiểu thư, quả thực là chênh lệch như trời và đất.

Vũ Mâu mỉm cười, nói:

- Tề tiên sinh quên những lời tôi vừa nói trong xe rồi sao? Nhìn người không nên nhìn bề ngoài.

Tề Nhạc có chút khiêu khích nhìn qua bốn gã thủ hộ giả chòm sao trước mặt, nói:

- Nói như vậy, tôi ở trong mắt cùa Vũ Mâu tiểu thư còn tốt hơn bốn vị này sao?

Nếu quả thật chỉ đến du ngoạn thì sợ rằng không cách nào dò xét được bí mật về thủ hộ giả chòm sao. Chỉ có va chạm với nhau mới nhìn thấy được cái gì đó cho nên Tề Nhạc trước khi tới đây đã suy nghĩ kỹ càng, hắn tin tưởng Vũ Mâu sẽ không chính thức tổn thương mình, nhưng bởi vì xung đột đông tây chính là do lý niệm và văn hóa khác nhau nên sinh ra, nhưng cũng nên lợi dụng phiền toái này dò xét a.

Il Elias hừ lạnh một tiếng, nói:

- Tề tiên sinh, hy vọng anh nên chú ý ngôn từ của mình một chút, nơi này là Athen chứ không phải Viêm Hoàng của anh đâu. Nếu như anh còn dám bất kính với tiểu thư của tôi thì tôi chắc chắn sẽ đưa ra quyết đấu với anh.

Tề Nhạc bất động thanh sắc mỉm cười, bờ môi khẽ nhúc nhích, âm thanh được khống chế chính xác truyền vào tai của Il Elias.

- Tiểu bạch kiểm, anh thè lưỡi ra liếm tôi à?

Hàn quang trong mắt Il Elias đại thịnh, hắn tiến nhanh về phía trước một bước đầu vai đã đụng vào ngực của Tề Nhạc, Tề Nhạc không có né tránh, mắt thấy đầu vai Il Elias đụng mạnh vào ngực của hắn nghe một tiếng trầm đục và thân thể Tề Nhạc bay ngược ra sau trong miệng phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bay ra xa khoảng bảy tám mét.