Yên tĩnh, tuyệt đối yên tĩnh. Vũ Mâu có chút ngây ngốc nhìn Tề Nhạc. Mà Tề Nhạc cũng bị lời của mình làm cho hoảng sợ.
Hắn cho tới bây giờ mới phát hiện, chính mình đối với Nữ Thần Athena trước mặt đã sớm có lòng ngấp nghé ah!
Có lẽ, người bình thường chứng kiến Vũ Mâu chỉ biết sinh ra cảm giác sùng kính, nhưng mà Tề Nhạc không giống nhau, với tư cách là người thừa kế của huyết mạch Kỳ Lân hoặc là người thừa kế phong lưu là căn bản. Hắn sẽ không bị khí tức thần thánh trên người Vũ Mâu ảnh hưởng dưới bất kỳ tình huống nào. Khí tức thần thánh trên người Vũ Mâu đối với hạt giống phong lưu trong cơ thể hắn lại còn có tác dụng kích thích mãnh liệt, trong lúc vô tình, hắn lại bật thốt lên nói ra những gì sâu trong nội tâm mình.
- Cái này, cái này. . . Vũ Mâu, cô biết tôi chỉ vô tâm thôi. Không phải là cố ý muốn khinh nhờn cô. Chỉ là cô xinh đẹp như vậy, làm một người nam nhân. Trong lòng khó tránh khỏi sẽ sinh ra chút ít suy nghĩ. Cô chớ để ý.
Tề Nhạc xấu hổ giải thích, bất quá, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy cách giải thích đó thật sự là gượng ép vô cùng.
Vẻ ngốc trệ trên gương mặt xinh đẹp của Vũ Mâu dần dần biến mất, một vòng màu hồng nhàn nhạt phủ lên kiều nhan khiến nàng càng thêm xinh đẹp động lòng người, mái tóc dài màu tím như gợn sóng bỗng nhúc nhích. Đôi mắt trong suốt nhìn chăm chú vào Tề Nhạc:
- Đó là điều kiện của anh sao?
Thanh âm của nàng vẫn êm tai như cũ, ngoại trừ có chút vui vẻ thì Tề Nhạc nhìn không ra nàng có bất kỳ dấu hiệu nào của sự tức giận.
Điều này chẳng lẽ chính là bình tĩnh trước bão táp trong truyền thuyết sao? Trong lòng của Tề Nhạc thầm nghĩ.
Đại não nhanh chóng chuyển động, thẳng thắn nói bị một tuyệt sắc mỹ nữ khẩn cầu, chỉ sợ bất luận nam nhân nào cũng đều mềm nhũn, Tề Nhạc cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà, lý trí của hắn nói cho hắn biết chuyện Vũ Mâu đề cập hợp tác mình không thể đáp ứng.
Mặc dù trong tỉ thí cùng Vũ Mâu bởi vì tính đặc thù của thần miếu Pathenon cùng ý định thu liễm thực lực khiến cho hắn cũng không có phát huy ra toàn lực, nhưng mà, thực lực Vũ Mâu tăng lên, dù sao vẫn sẽ sinh ra uy hiếp vô hình.
Trên thế giới này, trong nhân loại chỉ sợ cũng chỉ có nàng mới có thể thành đối thủ chính thức của vì chính mình, giúp nàng tăng thực lực lên, không thể nghi ngờ tự gây khó dễ với mình.
Nghĩ tới đây, Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
- Đúng vậy, đây chính là điều kiện của tôi. Muốn cho tôi trợ giúp ngươi có thể. Tôi muốn cô lấy thân báo đáp, làm vợ của tôi.
Vừa nói, hắn không khỏi toát ra vài phần tươi cười đắc ý. Thầm nghĩ trong lòng, cái này ngươi còn không biết khó mà lui sao? Đường đường xử nữ thần, đường đường người thừa kế của Nữ Thần Athena, nàng làm sao có thể đáp ứng điều kiện như vậy? Giờ này khắc này, ngay cả chính Tề Nhạc cũng cảm giác mình rất hèn mọn bỉ ổi.
Bất quá, loại ý niệm này cũng chỉ chợt lóe lên trong đầu hắn đã bị hắn không để ý đến.
Ở sâu trong nội tâm, hắn cũng có được vài phần chờ mong cùng vài phần cảm thụ khác thường.
Nhìn thật sâu Tề Nhạc, ánh mắt Vũ Mâu trọn vẹn đọng lại hai phút, một màu đỏ ửng lặng yên xuất hiện trên mặt nàng. Hít sâu một hơi, phảng phất là lấy hết dũng khí, nàng nói:
- Có thể, với tư cách là vợ của Kỳ Lân cũng không có làm nhục thân phận của tôi. Vì thế, tôi đáp ứng anh.
- Ah, cô đáp ứng yêu cầu tôi sao, tốt lắm ah!
Tề Nhạc vô ý thức bồi thêm một câu, nhưng mà hắn lập tức kịp phản ứng, không hề để ý hình tượng mà trừng mắt nhìn Vũ Mâu tới nỗi con ngươi muốn rơi xuống đất:
- Cô, cô nói cái gì?
Thanh âm của Tề Nhạc đã thay đổi, hoàn toàn thay đổi, thanh âm bén nhọn tới nỗi ngay cả chính hắn đều không thể nhận ra.
Nhưng mà hắn lại rõ ràng phát hiện trái tim của mình đang run rẩy, thậm chí ngay cả thân thể cũng run rẩy, không biết là bởi vì hưng phấn hay là bởi vì khẩn trương.
Vũ Mâu mỉm cười, cảm xúc ngượng ngùng dần dần biến mất, nàng kiên định gật nhẹ đầu nói:
- Tôi nói, tôi đáp ứng anh, làm vợ của anh.
Lúc này đây, nàng nói rất rõ ràng, gằn từng chữ truyền vào trong tai của Tề Nhạc.
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn Vũ Mâu, thật lâu nói không nên lời một câu, vốn là ra cho Vũ Mâu một cái nan đề, nhưng nhưng bây giờ trở thành vấn đề của mình, hơn nửa ngày, hắn mới lắp bắp nói:
- Nhưng mà, nhưng mà cô là người phương Tây, tôi là người phương Đông ah!
Vũ Mâu mỉm cười nói:
- Quốc tịch không phải là vấn đề, điều này có gì quan trọng đâu? Khoa học đã đã chứng minh, huyết thống hai người cách càng xa, đối với hậu đại sẽ càng tốt.
- Ách. . . Còn có hậu đại? Nhưng mà cô là người thừa kế của Nữ Thần Athena, nếu như cô gả cho tôi, vậy, vậy đám Tinh Tọa Thủ Hộ Giả của cô sẽ làm sao?
Vũ Mâu không chút lựa chọn nói:
- Giải tán!
Tề Nhạc đã có chút ít nghẹn lời rồi, nhưng mà hắn vẫn không thể nào tin nổi hết thảy trước mắt là sự thật:
- Vậy, vậy cô không phải xử nữ thần sao? Cô để cho tôi với cô hợp tác, không phải là vì tăng lên thực lực của mình sao? Nhưng mà sau khi cô gả cho tôi, phá thân xử nữ, thực lực của cô cũng tự hành biến mất, đối với cô mà nói còn có cái gì ý nghĩa?
- Những lời như vậy mà anh cũng nói ra. Anh đúng là đồ lưu manh.
Nghe xong nàng nói những lời này, Tề Nhạc mới buông lỏng một ít, mỉm cười, nói:
- Điều này có gì mà không nói được. Cô đã muốn trở thành vợ của tôi, vậy khó tránh khỏi phát sinh quan hệ nam nữ nha. Đây là quan hệ nam nữ bình thường nhất. Chẳng lẽ không phải sao?
- Huống chi, tôi hiện tại đã có hôn thê rồi, hơn nữa, thẳng thắn nói cho cô biết. Hôn thê của tôi còn không chỉ có một người, phải nhiều hơn ba người, chẳng lẽ cô muốn làm vợ lẽ cho tôi?
Đôi mi thanh tú của Vũ Mâu có chút nhăn lại:
- Người xuất sắc giống như anh vậy cho dù có nhiều mấy người vợ cũng không phải là vấn đề. Tôi không ngại. Huống chi, tôi có lòng tin có thể chiến thắng các nàng, trở thành người vợ anh sủng ái nhất.
Ah --, nàng thậm chí ngay cả tranh giành tình nhân đều đã nghĩ đến. Không thể nào, nàng chẳng lẽ thật sự muốn làm vợ của mình.
Tề Nhạc cảm giác được đầu óc của mình đã có chút to ra rồi, nhìn Vũ Mâu, hắn càng ngày càng không cách nào hiểu được nữ nhân hoàn mỹ trước mặt đến tột cùng suy nghĩ cái gì.
Bất quá, hắn dù sao cũng phi thường thông minh đấy, lúc này linh quang trong đầu lóe lên, hắn nói:
- Tôi hiểu được, Vũ Mâu, ý của cô có phải là làm vợ trên danh nghĩa của tôi mà không cùng ta phát sinh quan hệ nam nữ bình thường nhất, chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, tôi đây chẳng phải là thiệt thòi sao.
Vũ Mâu sửng sốt một chút, vẻ nhu hòa trong mắt đột nhiên trở nên lăng lệ ác liệt thêm vài phần, nhưng rất nhanh lại khôi phục nhu hòa.