Hai người đến đại sảnh bên trên. Tề Nhạc nhận ra năng lực tàng hình củamình vẫn không thể thi triển được. Xem ra chỉ còn có chờ rời khỏi nơiđây rồi tính. Hiện giờ hắn chỉ chờ đợi ra đến ngoài rồi năng lực tànghình khôi phục, nếu không thì muốn dẫn Lãnh Nhi bình an rời khỏi nơi đây là chuyện không thể. Dù sao, hắn cũng phải bận tâm đến sự an toàn củaLãnh Nhi.
Lãnh Nhi vốn đang nhìn pho tượng con chim màu đen có bốn đôi cánh kia, nghe thấy hắn hỏi thì quay đầu lại, nhu mì cười nói:
- Tôi không sợ, ở cạnh anh khiến tôi cảm thấy rất an toàn.
Đối mặt với mỹ nữ như thế, dục vọng muốn bảo vệ nàng tràn ngập toàn thân hắn:
- Chỉ cần tôi sống, tôi nhất định sẽ không để cô bị thương tổn.
Lãnh Nhi thật quá đẹp, nếu không thì Tề Nhạc chưa chắc đã nói ra lờinhư vậy. Nhất là lực hấp dẫn mạnh mẽ kỳ quái của nàng ta, cho dù tâm chí không bị ảnh hưởng, Tề Nhạc vẫn tràn đầy hảo cảm với cô ta.
Lướt tới trước, Tề Nhạc mang theo Lãnh Nhi đi tới trước cổng vòm. Hắnkhông nóng lòng đi ra ngoài, mà dán tai lên cổng vòm, dùng tinh thần lực của mình dò xét bên ngoài.
Nhưng hắn nhanh chóng thất vọng,không hiểu bản thân tòa kiến trúc này có năng lượng cách âm hay là tòathành Địa ngục này quá đặc thù, hắn chỉ cảm thấy yên tĩnh hoàn toàn, yên tĩnh như cái chết.
Phải liều mạng, không thể chờ đợi thêmnữa, nếu không thì sẽ càng bất lợi. Sớm hay muộn gì thì sẽ có người củaHội nghị Hắc Ám đến đây xem Lãnh Nhi và Đế Tâm Tuyết Liên vương, khi đólại càng khó đào tẩu. Huống chi ở một nơi tràn đầy năng lượng hắc ámnày, năng lực của hắn bị áp chế rất mạnh. Càng chậm trễ lâu, năng lượngbản thân càng suy yếu.
Nghĩ tới đây Tề Nhạc hít thở sâu để tinh thần hoàn toàn bình tĩnh, giác quan tăng lên tới đỉnh, năng lượng Kỳ Lân và Hiên Viên Kiếm cùng Kỳ Lân Ẩn hoàn toàn hòavào làm một, Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp lặng yên mởra bao phủ thân thể hắn cùng Lãnh Nhi, mặc dù không có cáchnào thi triển năng lực tàng hình nhưng bây giờ nhìn lại haingười họ chỉ là một quả cầu ánh sáng màu đỏ mà không cócách nào nhìn thấy tướng mạo thực.
Cửa mở, Tề Nhạc dùng tốc độ nhanh nhất đi ra ngoài, hắn còn nhớ rõ ràngtrước kia trong thành chính mình đã tìm được một nơi âm u hẻolánh, vì vậy, vừa mới lách người qua lập tức đã hướng chỗđó nhào tới, đồng thời cũng triển khai hiệu quả phép ẩn thâncủa Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp Toàn Cơ Giới Pháp.
Nhưng chính vào thời điểm Tề Nhạc bay tới chỗ đỉnh nhọn đóliền dừng ngay những động tác tiếp sau lại bởi vì tất cả đều đã không cần thiết nữa rồi.
Có đến trăm tên Hắc Võ Sĩ vây quanh đỉnh nhọn, hai tay vác trọng kiếm, trong đó có hồngtinh Hắc Võ Sĩ, lục tinh Hắc Võ Sĩ còn có cả hoàng tinh Hắc Võ Sĩthực lực còn mạnh hơn bọn họ. Dù chỉ có hai tên hoàng tinh Hắc Võ Sĩ nhưng lại làm cho Tề Nhạc có cảm giác áp lực dịthường.
Không chỉ có đội hình cường đại của Hắc Võ Sĩ,mà đám Hắc Võ Sĩ lặng lặng phiêu phù ở đó, trong hắc sắc cóhồng quang, lục quang ẩn hiện như tạo nên một màn đen che phủhoàn toàn bầu trời.
Hít một hơi khí lạnh, tề Nhạctrong lòng không chỉ trầm mặc xuống. Lúc trước cứu Đế Tâm Tuyết Liên Vương rất dễ dàng, cạnh Đế Tâm Tuyết Liên Vương cũng khôngcó cao thủ nào canh giữ, bản thân cũng cảm thấy may mắn dịthường, thế nhưng cảnh tượng trước mắt hôm nay làm cho cảm giác may mắn của hắn hoàn toàn biến mất. Khả năng tàng hình vẫnkhông có cách nào triển khai, đến cả dịch chuyển tức thờicũng chỉ có khả năng sử dụng trong Thiên Cơ Bách Biến Toàn CơGiới Pháp tuyền kỹ giới pháp mà thôi.
Âm thân âm trầm nổi lên:
- Chào mừng đến với thành Địa Ngục.
Thân ảnh hai người dần hiện hình, một người Hắc Võ Sĩ cao tớinăm mét, người kia là một màn sương mù màu xanh nhạt.
Màn khí màu xanh kia dần xuất hiện, tuy chỉ có nửa người trên nhưng vẫn nhìn rõ tướng mạo tên này. Không giống với âm thanhgià cỗi trước đó, tên này nhìn bề ngoài chỉ khoảng hơn 30tuổi, ánh mắt âm lãnh lộ ra một màn khí lạnh, trên trán cóđôi ấn khí ác ma, tóc dài màu lam rối tung sau lưng, tay cầmmột cây cốt trượng, không biết là từ xương loài vật nào. Cốttrượng như trong suốt có màu đỏ, quanh đó như có sáu đám matrơi đỏ vây quanh. Trên đỉnh cốt trượng là một pho tượng kỳ dịnhư dùng xương cốt điêu khắc thành. Tề Nhạc phát hiện, photượng kia nhìn rất quen, hắn nhanh chóng nhớ ra đây chính là pho tượng đồng mình vừa nhìn thấy trong đại sảnh, chỉ có điều,pho tượng trên cốt trượng này chỉ có ba đôi cánh, còn pho tượng hắn nhìn thấy kia có đến bốn đôi cánh.
Hắc Võ Sĩ lamsắc kia trông rất bình tĩnh, thân hình cao lớn, trên tay cầmthanh kiếm lớn dài gần bằng chiều cao của gã, trước ngực cómột khối tinh thạch lớn màu đen, sau đầu gã bắn ra hai đạo hào quang lạnh như băng chiếu vào Tề Nhạc, Tề Nhạc cảm nhận đượcrõ ràng khí cơ của mình hoàn toàn bị khoá chặt. Áp lựckhổng lồ cùng sát khí ngập trời kia đã sớm ngăn trở mìnhkhông còn đường lui. Hắn ngầm cảm giác được khả năng tàng hình và di chuyển tức thời của mình đều không có cách nào thitriển, rất có khả năng là vị bị luồng sát khí khổng lồ nàyáp chế. Đối diện với trận dung lớn như vậy, Tề Nhạc lại khôngcăng thẳng mà mỉm cười nói:
- Ngài khoẻ chứ? Nếu tôi đoán không lầm ngài chính là Trường Cách Hội Nghị Hắc Ám tônkính. Không ngờ tôi tình cờ tới đây lại được đích thân ngàitiếp đón, đúng là thật vinh hạnh.
Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội lạnh nhạt nhìn Tề Nhạc, thản nhiên nói:
- Bỏ cô gái trong tay ngươi ra, giao Đế Tâm Tuyết Liên Vương ra, ta có thể cân nhắc cho ngươi một cái chết nhẹ nhàng.
Tề Nhạc bĩu môi:
- Dọa ta sợchết đi à? Nếu muốn thì hãy dựa vào bản lĩnh đi, chỉ cầnngươi thắng ta thì muốn sao cũng được, chỉ sợ các người khôngcó bản lĩnh này. Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội các hạ, chúng ta đánhcuộc được không?