Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 774: Huyết Kỳ Lân (2)



Ads- Không, anh, em không hối hận, dù cho không có lực lượng của Huyết tộc, chỉ cần có một anh trai thì anh thì em đã không hối hận biến thành Hấp Huyết Quỷ rồi.

Hứa Tình dùng sức lắc đầu, nước mắt trong lúc nàng lắc đầu lại bay tán loạn, rơi xuống trên mặt đất bên cạnh, cũng rơi vào trên người Tề Nhạc và Klinsmann.

Klinsmann ôn nhu nhìn Hứa Tình:

- Cảm... Cảm ơn em ... Tinh Nhi. Hôm nay, anh... Rốt cục... Hoàn thành... tâm nguyện... của mình... tuy rằng... sâu trong lòng anh... vẫn có... rất nhiều không cam lòng... nhưng ... anh rốt cục... vào phút cuối.... cũng cứu được... em, ... Dù cho bỏ ra... tánh mạng... mình... anh... cũng tuyệt không hối hận, ... Anh rất thỏa mãn... , không nên vì anh... chết... Mà bi thương. So với... Người bình thường ... anh... đã có tánh mạng hơn... mấy ngàn năm ... có lẽ... anh cũng nên sớm... rời khỏi ... Thế giới này rồi. Tinh Nhi, trở về... và... Tề Nhạc... trở lại... nơi thuộc về... người phương Đông... các em đi, ở đó, có thể... bảo hộ... , không ai có thể... Tổn thương... em. Mộng... của anh... đã xong... , trở lại... cuộc đời... của... em đi. Em vẫn là một... cô gái trẻ... em... còn đoạn đường rất dài... Phải đi...

Hứa Tình lúc này đã khóc không thành tiếng, căn bản nói không ra lời.

Nhìn Klinsmann, không ai phát hiện, hai con mắt đỏ như máu của Tề Nhạc đã gần như biến thành huyết sắc, khí tức nguy hiểm ẩn hiện, nhưng đang dần bộc phát ở sâu trong nội tâm hắn, đó chính là năng lượng chấn động tràn đầy sát khí và ma khí, hắn lúc này, thân thể đang bắt đầu run rẩy.

- Tề Nhạc, tôi phải đi, nhớ kỹ việc anh đã đáp ứng tôi.

Klinsmann bắt đầu thở dốc... huyết dịch trên người cũng không ngừng dao động.

Tề Nhạc không lên tiếng, chỉ chậm rãi ngẩng đầu, dùng hai con ngươi đã hoàn toàn biến thành màu đỏ như máu kia nhìn chăm chú vào mắt Klinsmann.

Trong mắt Klinsmann toát ra một tia hào quang giật mình:

- Tề Nhạc, anh...

Một tiếng gào thét thê lương từ miệng Tề Nhạc phát ra, một gối quỳ ở nơi đó, hắn mãnh liệt ngẩng đầu lên, tóc dài màu bạc trên đầu đã trở thành màu đỏ như máu, năng lượng vô cùng mênh mông bắn lên bầu trời, thân thể vốn đã cao lớn kia rất nhanh bành trướng, chiến ý mãnh liệt mang theo sát khí và oán hận ngập trời khiến thân thể hắn phát sanh biến hóa.

Đồng tử Quang Nhan Thiên Sử Rafael lập tức co rút lại một chút:

- Ma hóa, nhân loại này rõ ràng lại ma hóa rồi.

Chậm rãi xoay người, hai con ngươi đỏ như máu của Tề Nhạc đảo qua người mọi người Giáo Đình trước mặt, lúc các cường giả Giáo Đình bị đôi mắt tràn đầy huyết sắc kia đảo qua, không khỏi lui về phía sau một bước, bọn hắn còn chưa từng gặp qua ánh mắt tràn ngập oán niệm và sát khí như thế, Tề Nhạc lúc này, tựa như một tòa núi lửa hoạt động, tùy thời đều có dấu hiệu phun trào.

Sát khí, sát khí chính thức từ trên người Tề Nhạc lan tràn ra, thanh âm của Hiên Viên Hồn và Giải Trĩ cơ hồ đồng thời vang lên trong lòng Tề Nhạc:

- Mau dừng lại, ngươi như vậy sẽ hủy chính mình đấy.

Tề Nhạc mắt điếc tai ngơ, lúc này không ai có thể ngăn cản sát ý trong lòng hắn rồi, Hiên Viên Hồn với tư cách là linh hồn của Hiên Viên Kiếm, hắn xác thực rất cường đại, nhưng Tề Nhạc dù sao cũng là chủ nhân Hiên Viên Kiếm, hắn không thể không nhận mệnh lệnh của Tề Nhạc, lại không có năng lực ngăn cản Tề Nhạc.

Ma hóa, tăng khí tức Tề Nhạc lên tới đỉnh, mượn nhờ sát khí khổng lồ, hắn lúc này, thân thể đã rất nhanh bành trướng. Không có trải qua Kỳ Lân bổn tướng dị hoá, vậy mà trực tiếp biến lớn đến cao chừng ba mét, cơ bắp bành trướng khiến quần áo trên thân hắn hoàn toàn căng ra, ngay sau đó, từng đạo ma vân bắt đầu hiện lên trên da hắn, đường vân màu đen kia lóe ra quang mang như kim loại, đường vân rất nhỏ, nhưng lại có thể thấy rõ ràng, mà Kỳ Lân đồ án trước ngực hắn, hai con ngươi màu bạc kia cũng đã biến thành màu đỏ như máu. Đúng vậy, tứ tường vân Hắc Kỳ Lân dưới bi thương và oán hận cực độ, đã biến thành Huyết Kỳ Lân xưa nay chưa từng có.

Chậm rãi giơ tay lên, quang mang màu vàng bỗng nhiên hiện ra, Hiên Viên Kiếm dưới sự khống chế của Tề Nhạc đã hiện ra trong lòng bàn tay hắn, nhưng Hiên Viên Kiếm lúc này lại xuất hiện biến hóa, thân kiếm không ngừng vù vù run rẩy, tựa hồ muốn giãy dụa khỏi tay Tề Nhạc.

Hiên Viên Kiếm là dũng giả chi kiếm, là nhân giả chi kiếm, mà lúc này sát khí mãnh liệt phát ra từ trên người Tề Nhạc đã khiến nó sinh ra bài xích mãnh liệt.

Tề Nhạc nhìn thoáng qua Hiên Viên Kiếm kim quang đang không ngừng yếu bớt, tức giận hừ một tiếng, lần nữa thu nó vào thân thể mình, cánh tay lại chấn, một thanh trường kiếm vẻ ngoài giống với Hiên Viên Kiếm đã hiện ra trong lòng bàn tay hắn, chỉ có điều, kiếm lúc này lại có màu đỏ như máu.

Kỳ Lân bát trân cũng không giống như Hiên Viên Kiếm, thân là thần khí, có năng lượng khí tức bổn nguyên của mình, chúng sau khi nhận chủ sẽ căn cứ theo khí tức chủ nhân của mình mà phát sinh cải biến.

Tề Nhạc dưới tác dụng sát khí biến thành Huyết Kỳ Lân, như vậy, Kỳ Lân huyễn đã ở trong tay Huyết Kỳ Lân sẽ biến thành Kỳ Lân Huyết huyễn, kiếm quang cường hoành kia không ngừng lóe ra trên không trung, mỗi một lần chấn động, đều mang đến sát cơ cực kỳ khủng bố .

Bầu trời vốn được mặt trời chiếu rọi lúc này đã một lần nữa khôi phục Hắc Ám, khói đen nồng đậm xuất hiện giữa không trung, hoàn toàn cách trở mặt trời, toàn thân tản ra hào quang màu đỏ như máu, Tề Nhạc lúc này hoàn toàn như một vị Ma Thần, Ma Thần chính thức .

Kỳ thật lấy tinh thần lực của Tề Nhạc vốn sẽ không nên xuất hiện tình huống như vậy, cho dù trong bi thương cực độ hắn cũng sẽ không sinh ra loại hiện tượng oán hận tới cực điểm thế này, nhưng hắn đã không phải là Tề Nhạc trước kia rồi, trong lòng hắn đã xuất hiện một thứ ngay cả chính hắn cũng không biết.

Kỳ Lân huyết kiếm chậm rãi nâng lên, chỉ về phía mọi người Giáo Đình trước mặt, thanh âm Tề Nhạc như tràn đầy ma lực:

- Là bọn mày, là bọn mày sát thương người vợ tao yêu thương, là bọn mày, hại chết bằng hữu của tao. Hôm nay, bọn mày toàn bộ phải chết. Chỉ có dùng máu tươi của bọn mày mới có thể hóa giải hận ý trong lòng tao, đi chết đi.

Hai tay cầm kiếm, thân thể Tề Nhạc lập tức xông lên, trong khoảnh khắc, hào quang màu đỏ sậm chiếu khắp mặt đất, chỉ trong nháy mắt, hắn vậy mà nương theo Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp bao phủ tất cả cao thủ Giáo Đình vào trong, mà sau một khắc, thân thể của hắn đã xuất hiện ở bên người Quang Nhan Thiên Sử Rafael.

Oanh --hai thân thể hùng tráng va chạm trên không trung, trường kiếm màu vàng trong tay Rafael cứ thế đỡ lấy Kỳ Lân huyết kiếm của Tề Nhạc, năng lượng chấn động cường hoành khiến tất cả chung quanh đều theo đó run rẩy thoáng một phát. Nhưng sau một khắc, thân thể Tề Nhạc cũng đã biến mất.

Rafael phun ra một ngụm máu tươi, hào quang thần thánh trên người vậy mà vào thời khắc này đã suy yếu rất nhiều, hắn vốn đã bị thương bởi công kích cuối cùng của Minh Minh, mà lần này bị Tề Nhạc toàn lực chém một kiếm, tuy rằng cũng không sắc bén như Hiên Viên Kiếm