Sinh Tồn Thời Mạt Thế

Chương 175: 175




Sau khi lấy được hiệu quả tốt của côn trùng nhân tạo, khu vực an toản thủ đô cảm thấy một giọt dầu rơi vào tô gạo chưa đủ tạo thành ảnh hưởng, bắt đầu sản xuất quy mô lớn trùng nhân tạo, một đám lại một đám trùng nhân tạo được đưa ra ngoài, lao tới bát phương.
Chuyện này có ý nghĩa trọng đại với con người, còn đối với Du Hành mà nói lại có chút phiền não.

Trong nhiều lần gặp được loại côn trùng này, đánh không được đánh trả khiến anh có chút táo bạo.

Ngày suy nghĩ nhiều đêm nằm mộng, trong mộng anh đại triển quyền cước, một cái tát xoát xoát xoát đánh bay bọn chúng, thật sự hả giận.
"Tao nói cho chúng mày biết, tao cũng tức giận đấy!" Còn ngây thơ buông xuống lời ngoan thoại, kết quả boom trên người côn trùng nổ tung, thịt văng đầy mặt anh, thoáng chốc đánh thức anh.
cả người, anh trần truồng, là chân chân chính chính thân thể con người đấy!
Cảm giác được con côn trùng kia lao đến lần nữa, anh nhanh chóng lăn mình ngay tại chỗ né tránh, cứ như vậy lăn một vòng, cũng lăn rất không có trình độ, thiếu chút nữa không thắng lại được.
Tối hôm qua lúc anh ngủ, tìm một quảng trường lớn, bởi vì có đẳng cấp áp chế, côn trùng khác đều tản đi không dám quấy rầy anh.

Bây giờ đơn giản nhìn, chỉ thấy con côn trùng trước mắt này, hơn nữa dường như không có ý định tấn công.
Du Hành thở dài một hơi, con mắt nhìn chung quanh một vòng, tránh tiến một bên trong cửa hàng, lấy quần áo trong nhẫn trữ vật ra, nhanh chóng mặc vào.

Lúc cài cút quần áo vẫn không cách nào cài được, ngón tay không quá linh hoạt, anh lại cởi ra thay đổi một thân quần áo thể thao.
Trốn trong cửa hàng, anh vừa kinh ngạc vừa vui mừng kiểm tra thân thể một lần, từ từ tìm lại được năng lực khống chế thân thể.

Tóc anh rất dài, kéo dài tới bắp chân, râu ria xồm xàm, thân cao lên một đoạn, so với cửa, cao hai mét.
Vừa cao lại rắn chắc.
Trong nhẫn trữ vật ngoại trừ đồ ăn, toàn bộ đều là đồ dụng, trước tiên anh cắt tóc, lại cạo râu ria.

Đáng tiếc không có nước, chỉ có thể lấy khăn lông lau khô mặt, trên mặt đều là nước miếng thối đây này.

Một lần nữa biến trở về người, Du Hành vô cùng vui mừng, sau đó cảm thấy đói bụng, anh lập tức quyết định đi tìm đồ ăn.


Ngoài cửa ra vào con côn trùng kia vẫn luôn đụng đầu đến, vừa rồi thật sự may mắn thức dậy chạy được nhanh, bằng không đều tiến vào trong bụng người ta.
Du Hành tìm được cửa rời khỏi khu vực này, trên người còn đốt Tạ thần hương.

Nhưng tận thế nhiều năm như vậy, đồ ăn bên ngoài đã bị vơ vét sạch sẽ không còn thừa mấy, còn lại chút ít chỉ là đồ đạc quá hạn mốc meo hư thối.
Không có cách nào, anh đành phải đi giết côn trùng lột xác bóc thịt, định đi đến khu vực an toàn trao đổi.

Bởi vì tận thế mấy năm, bên trong khu vực an toàn xác trùng đã sớm bão hòa, quân đội một ngày đổi ba bộ áo giáp trùng cũng được, cho nên xác trùng trao đổi vô cùng rẻ bèo.
Anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nên định giết nhiều côn trùng, lột nhiều xác hơn một chút.
Đang lúc cùng côn trùng đấu solo, Du Hành phát hiện, thân thể của mình cường tráng vô cùng, móng vuốt côn trùng cũng không đâm rách làn da được, làn da này có thể so với vỏ ngoài lúc xác ngoài của trùng không gì phá nổi, phát hiện này làm anh thập phần kinh hỉ.
"Thịt trùng, có lẽ mình còn ăn được?" Ý nghĩ này cũng nhảy lên, Du Hành liền nhịn không được muốn thử một lần.

Bây giờ thật sự anh quá đói rồi.
Thịt trùng cũng có sẵn, soạn đồ nướng thịt, mùi thơm tiến vào trong mũi, khiến bụng réo lên kêu to.
Anh thử nếm một miếng nhỏ, mỹ vị đến nỗi làm cho dạ dày kêu gọi rầm rĩ còn muốn ăn nữa.

Lý trí đều bị đói khát đè ép mất, Du Hành không khống chế nổi chính mình đàng hoàng ăn hết con côn trùng, sau đó không kịp nướng, thậm chí ăn sống luôn.
Đợi đến khi lý trí trở về, anh sờ sờ bụng bẹp, lại lần nữa nhìn nhìn tầng lầu cao trống rỗng, anh nhận ra: thân thể mình quả nhiên không phải người bình thường.
Sau đó Du Hành còn phát hiện, chính mình có thêm kỹ năng đứng ở trung tâm vạn trùng, trùng ở khu vực này không bám anh.

Tổng kết quy luật, công kích anh, đều là côn trùng có hương vị kỳ quái, mang theo quả Boom, mặt khác côn trùng trừ phi anh tấn công trước, bằng không sẽ không chủ động tấn công anh.
Trời biết lúc nào anh sẽ biến thân đây này?
Thân thể con người chạy trốn càng nhanh hơn thân trùng.


Du Hành lướt qua như gió đến những nơi theo kế hoạch toàn bộ đi một lần, trong đêm lúc anh dừng lại nghỉ ngơi lại vừa nướng thịt vừa tính toán thu thập, cuộc sống cứ trôi qua như vậy vô cùng thư thái.

Thẳng đến ba tháng sau một lần nữa anh biến thành sâu, lúc ấy anh đang qua đêm ở lầu sáu một tòa nhà, cứ thế đem tòa nhà kia đè sập.

Trong lúc ngủ mơ anh xoay người rất nhỏ, kết quả thân trùng lăn thẳng xuống, dọc theo đường lăn đụng ngã một mảng lớn kiến trúc, ầm ầm chấn động như động đất.
Lúc này sau khi biến thân về, lại biến trở về thân người là ba tháng sau.

Như thế sau nhiều lần Du Hành đã biết rõ, sau này có lẽ đều là quy luật như thế.
Mà vào lúc Du Hành đang tích cực nghiên cứu quy luật biến hóa của bản thân, không ai biết những con trùng nhân tạo kia đã biến hóa.

Không ngừng tạo ra rồi đưa côn trùng nhân tạo ra ngoài, số lượng càng lúc càng nhiều vô số, trước mắt ngoại trừ hạch tâm kỹ thuật, các kỹ thuật khác đều chuyển xuống, để từng khu vực an toàn đều có thể có trợ lực ủng hộ.
Mấy tỷ côn trùng quăng thả ra, mỗi một con đều lắp đặt định vị, thiết bị kiểm tra đo lường không khoa học, cao tầng khu vực an toàn cho rằng, chỉ cần khống chế sống chết của bọn chúng, những cái khác không cần phải lúc nào cũng chú ý.
Hơn nữa, con người chỉ hiểu phiến diện về côn trùng mà thôi.

Ví dụ như vì sao nội bộ côn trùng lại đoàn kết như thế? Mọi người không thể biết được, cũng không thể phòng bị.
Côn trùng sinh ra vốn đã không đáng tin, nhưng loại côn trùng này nổi danh trong tinh hệ chính là Tam bất thiêu (ba không chọn).

Một không kén ăn, hai không kén hoàn cảnh, ba không kén khí hậu.

Lạnh nóng không sợ, ngay cả cát đá bùn đất đều có thể ăn, không tấn công đồng loại, cận kề cái chết cũng không ăn đồng loại—— sống cùng sống, chết cùng chết, tất cả cũng vì sinh sôi nảy nở!
Xâm lấn thiên thạch, thật ra nguyên nhân này cũng đến từ tinh cầu nào đó biến đổi khí hậu rất lớn.

Tinh cầu đã sớm bị loại côn trùng gọi là "Tam quang" này chiếm lĩnh, sinh vật tận tuyệt, ngay cả lớp đất đều bị gặm mỗi năm hầu như không còn.

Trùng Tam quang cũng không phải trùng có lực công kích mạnh nhất trong Trùng tộc, nhưng lại như giòi trong xương, có thể dùng khả năng sinh sôi nảy nở vô cùng vô tận mài chết người, buồn nôn chết người mà tồn tại.
Tinh cầu kéo dài hơi tàn biến đổi khí hậu lớn, nhiệt độ chợt hạ thấp mấy trăm độ, trực tiếp phá tan độ nhẫn nại sinh tồn của trùng Tam quang.

Vì sinh sôi nảy nở, tất cả mẫu trùng vào thời khắc cuối cùng của cuộc sống mang thai trùng thai, ăn tươi tất cả trùng đực, bổ sung chất dinh dưỡng cuối cùng vì trứng côn trùng.
Sau đó vô số mẫu trùng đã chết trong nhiệt độ thấp, trứng côn trùng trong bụng cũng theo sát phía sau, đông lạnh thành đá cứng rắn.
Không biết đã qua bao nhiêu năm, tinh cầu sụp đổ, tán loạn trong vũ trụ, dưới cơ duyên xảo hợp, rốt cục rơi xuống trái đất.
Nói trở lại về bản năng trùng Tam quang không ăn đồng loại, thật ra xét đến cùng cũng vì sinh sôi nảy nở.

Nghe nói thuở ban đầu trùng Tam quang ăn đồng loại sức mạnh tăng cường, mất đi lý trí, đến cuối cùng vài con đại trùng chém giết lẫn nhau, mười không còn một.

Đời sau ghi khắc huyết tinh vào trong huyết mạch, nghiêm cấm tiêu hao nội bộ, như thế mới phát triển trở thành xú danh nhất tộc khiến người vừa nghe đã sợ mất mật.
Điểm xuất phát của khu vực an toàn thủ đô là tốt, có thể vì không biết đặc tính của trùng Tam quang, ngược lại tự tay chôn xuống tay họa ngầm.
Hằng hà xa số trùng Tam quang cả ngày lẫn đêm gặm ăn đồng loại xảy ra biến dị, vốn hình thể đã tăng nay càng tăng lên, lại sau đó, hoàn toàn điên cuồng, cho dù bụng không đói, không phải thời gian kiếm ăn cũng há miệng lớn đánh về phía đồng loại.
May mắn cho Du Hành, anh vẫn luôn duy trì lý trí con người, bằng không lúc này chính anh là trùng đại khai sát giới rồi.
Nhìn điểm đỏ trên bản đồ giảm bớt rõ rệt, những người theo dõi kiểm tra ở khu vực an toàn hoan hô ra tiếng, không có chút cảm giác nguy hiểm cực hạn sinh ra dưới tay bọn họ, sắp bị cắn trả lại.
Rốt cuộc sau khi Du Hành đi qua cả nước một lần, Du Hành đếm lại tổng thu hoạch nhiệm vụ lần này được hơn mười một triệu ba nghìn vạn điểm lương hỏa, trong lòng nghĩ nên ra nước ngoài một chuyến, vượt biển cũng được, các quốc gia chung quanh vẫn đáng giá để đi đấy.
Dù sao không cần xử lý hộ chiếu, nói đi thì đi.
Không nhắc đến Du Hành ở nước ngoài nhận được thu hoạch và gặp truy kích, tận thế năm thứ mười ba, trùng nhân tạo tập kích khu vực an toàn, tạo thành thương vong cực lớn.

Khu vực an toàn căn cứ theo số thứ tự vĩnh viễn không phai màu trên lưng trùng nhân tạo, tra được khu vực an toàn quản lý, lập tức gọi điện yêu cầu tiêu hủy.
Tận thế mười lăm năm, tai hại trùng nhân tạo bộc phát với quy mô lớn, đám trùng nhân tộc đưa ra sớm nhất đã mất đi khống chế, bắt về một phần trùng nhân tạo sau khi trải qua kiểm tra mới phát hiện, thuần dưỡng mất đi hiệu lực, trị số công kích gần như phá tan max.
"Chỉ có thể tiêu hủy!" Bên trong viện khoa học khu vực an toàn thủ đô., chủ nghiên cứu người phụ trách trầm giọng nói: "Phải lập tức biết thông báo tất cả khu vực an toàn, kết thúc kế hoạch đào tạo trùng nhân tạo, hơn nữa lập tức thu về tiêu hủy!"
Thế nhưng côn trùng di động không bị con người khống chế.

Trùng nhân tạo trước trước sau sau, ít nhất đưa lên 10.000 tỷ con, điểm đỏ nổi bật xơi tái quốc thổ, lúc này muốn thu hồi là thu hồi hay sao, nói dễ vậy sao?
Đợi đến khi Du Hành ở quốc gia nào đó gặp được loại côn trùng này, anh kinh ngạc phát hiện hình thể loại côn trùng này thật lớn, mặc dù vẫn kém hơn anh, thực sự cao năm tầng lầu.

Chính phủ địa phương khủng hoảng cực độ, phái binh truy giết, nhóm binh sĩ đầu tiên hầu như toàn quân bị diệt —— đao thương bất nhập, không sợ viên đạn, chẳng lẻ muốn phóng ra tên lửa?

Lúc thử lại lần thứ hai, đột nhiên xuất hiện một con côn trùng càng lớn hơn, trời ơi, đây là con côn trùng cao to như tòa nhà hai mươi tầng!
Vì vậy không chờ bọn hắn ra tay, con Cự Vô Bá Trùng đã giết chết con trùng kia, bọn hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn con Cự Vô Bá Trùng đang ở đó nhai nhai nhai, chỉ cảm thấy sinh tồn vô vọng.

"Ồ, nó nó nó...!sao nó đi rồi?" Một ngọn núi lớn đã không thấy tăm hơi! Mọi người gặp cảnh tìm đường sống trong cõi chết vui sướng khiến ai ai cũng vui đến phát khóc.
Bọn hắn vui mừng, Du Hành lại không quá vui mừng.

Trong lòng anh có chút lo lắng tổ quốc, côn trùng hoạt động đến nơi đây không kỳ lạ quý hiếm gì, điều làm anh lo lắng chính là sự biến hóa của côn trùng.

Những năm này anh cũng nhận ra chút ít quy luật phát triển tự nhiên của côn trùng, nhiều lắm cao ba tầng lầu, trong vòng độ cao mười mét mà thôi.

Nhưng loại côn trùng cao năm tầng lầu này, không nằm trong phạm trù bình thường rồi.
Vừa lúc anh đã xuất ngoại nhiều năm, chung quanh đều đã đi dạo qua, cũng nên trở về một chuyến xem tình huống thế nào.

Nhiệm vụ lần này tổng cộng anh đạt được ba mươi sáu tỷ điểm lương hỏa, có thể bổ trừ đủ lổ hổng trong một lần duy nhất, mua xong [Bách khoa kiến thức toàn thư về tu tiên] vẫn còn thừa, quả thật không thể nào không vui mừng.
Sau khi hoàn thành vượt mức kế hoạch và mục tiêu của mình, tinh lực của Du Hành có thể chuyển dời đến nơi khác rồi, đầu tiên tự nhiên chính là giết trùng.

Trong nhiệm vụ lần này, anh nhận được rất nhiều sự trợ giúp, anh cảm kích nhà họ Lâm giúp đỡ, cũng cảm kích quốc gia, cảm kích khu vực an toàn cung cấp nơi tị nạn tạm thời.
Bởi vì chính mình có bàn tay vàng, mới còn mạng trùng hóa sinh tồn, đây là vận may của anh, đồng thời cũng trở thành trách nhiệm của anh.

Bây giờ anh có năng lực, tự nhiên không làm được chuyện khoanh tay đứng nhìn, giết nhiều thêm một con côn trùng, đối với con người mà nói sẽ tăng thêm một tầng đảm bảo.
Lại gặp phải côn trùng sinh trưởng kỳ quái, Du Hành không thể không tăng nhanh tốc độ về nước.

Trên đường về anh vừa lúc khôi phục thân thể con người, tốc độ một lần nữa tăng cao, chỉ bốn ngày, anh liền từ đường tắt trong bản đồ về đến trong nước.
Tiến vào lãnh thổ một nước, loại quái trùng này càng nhiều, khắp nơi đều là xác trùng, trời nóng xác trùng hư thối sinh giòi, mùi thúi tràn ngập.

Đầy đường đầy đường đều là xác trùng, căn bản không có nơi đặt chân, Du Hành rất lo lắng sẽ xảy ra bệnh dịch.
Suốt dọc đường anh thu thập tất cả quái trùng, thuận tiện ăn tươi không giữ tránh ô nhiễm môi trường, anh đến khu vực an toàn gần đây nghe ngóng tin tức..