Cuối tuần trôi qua, tiết đầu tiên bất hạnh lại là lớp Phòng chống Nghệ thuật hắc ám.
Harry không phải là không thích môn Phòng chống Nghệ thuật hắc ám, chỉ là không thích giáo sư trên lớp mà thôi. Liệt kê từng lớp Phòng chống Nghệ thuật hắc ám trong sáu năm cậu đi học, ngoại trừ Snape và Lupin dạy mình thứ có ích, còn lại bốn người, có người nào lên lớp tốt?!
Thứ sáu tuần này là Halloween, ngày đó ngoại trừ có thi đấu Quidditch, còn có... Harry biết trước kịch bản thở dài, còn có Quirrell cố ý thả quỷ khổng lồ.
Chẳng qua, lần này Snape sẽ không bị thương.
Harry nghĩ, may là Snape cùng cậu, nếu không cậu phải cớ gì để kéo Snape không đi kiểm tra phòng nhỏ vào cái lúc chết tiệt đó.
Cho dù Harry có không tình nguyện, nhưng mà, nên tới vẫn phải tới, coi như đây là tiết thứ ba lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám rồi, nhưng tiết thứ nhất lúc lên lớp Quirrell tự giới thiệu với giới thiệu về môn học, tha thứ cho gã, Quirrell nói lắp dùng nguyên tiết vốn chỉ có nửa tiết để giới thiệu thì có thể nói gì đây. Tiết thứ hai đúng lúc Harry giả “bệnh”, cho nên, ngày hôm nay rốt cuộc là tiết đầu tiên của Harry trên lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám.
Nhưng mà, nghe Draco nói, Quirrell trong tiết thứ hai lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám vẫn có khuôn có mẫu, dạy mọi người Bùa hộ thân, nhưng mà mùi tỏi trên người gã đúng là không phù hợp thưởng thức của đám người quý tộc Draco.
Phiến hồn trong đầu Harry đã bị Salazar bắt đi, cho nên khi Quirrell tới gần Harry, Harry không cảm thấy đau đầu, chỉ là không vui nín thở, mùi đó thật sự là... Chịu không nổi!
“Har... Harry, trò trong tiết... tiết đầu một lần, tôi... tôi tới giúp trò... trò biểu diễn một chút... Bùa hộ vệ.” Quirrell lắp bắp nói xong, biểu hiện hoàn toàn là một giáo sư đơn thuần vô tội, quan tâm học trò, Harry nghĩ, Quirrell diễn thật là giống, không đi giới Muggle làm diễn viên thật là uổng phí!
Vẻ mặt Quirrell bây giờ, hoàn toàn là một giáo sư cẩn cẩn trọng trọng, đáy mắt hoàn toàn là nhiệt tình dạy học.
Harry lắc đầu: “Không cần, giáo sư Quirrell, giáo sư Snape đã giúp con học bù rồi.”
Mặt Quirrell cứng đờ ngượng ngập: “Chúng ta đây... Bắt... Bắt đầu... chương trình học... hôm nay.”
Hôm nay Quirrell dạy là bùa Hóa đá, dạy xong chú ngữ và động tác tay, Quirrell để những động vật nhỏ hai đứa một tổ, luyện tập cho nhau.
Draco với Harry một tổ hoàn thành đầu tiên, Quirrell vui vẻ cấp cho Slytherin mười điểm, cũng nói với hai người có thể bắt đầu chuẩn bị cho tiết tiếp theo.
Slytherin bên này hoàn thành rất nhanh, so sánh, nhiều sư tử con nhà Gryffindor thiếu kiên trì và cẩn thận tỉ mỉ, cho đến lúc kết thúc tiết học, ừm, còn Ron, và một cô gái chưa hoàn thành. Quirrell dặn hai người bọn họ trở về nhớ phải luyện tập cho tốt, tiết sau kiểm tra, cũng không có trừ điểm này nọ, Harry lắc đầu, nếu không sớm biết chân tướng, Harry nghĩ Quirrell này là một giáo sư thực sự rất cố gắng có trách nhiệm.
Bất quá, gã thực sự có thể diễn tốt như vậy sao?
Harry đột nhiên nổi lên ý niệm muốn đùa dai trong đầu.
Ngay lúc mọi người lục tục rời khỏi chỗ ngồi chuẩn bị ra về, Harry đi ngang qua Quirrell cố ý ngã sấp xuống.
Quirrell hoảng hốt muốn đỡ Harry, nhưng ngay khi Quirrell khom lưng, hai mắt Quirrell đột nhiên hiện lên một tia hung ác, đứng thẳng người, dùng giọng lạnh băng ra lệnh: “Trò Malfoy, trò Potter ngã ngay bên cạnh trò lẽ nào trò không nhìn thấy? Đỡ trò ấy đứng lên!”
Nói xong, Quirrell dường như thay đổi thành một người khác, nhanh chóng bỏ đi.
Draco đỡ Harry dậy, “Làm sao vậy? Cậu sao lại đột nhiên ngã xuống?”
“Không có gì.” Harry phủi bụi dính vào áo chùng, trong lòng hiện lên một tia hoài nghi, theo lý thuyết, Quirrell không có khả năng không biết gã không thể đụng vào mình, Dark Lord hẳn đã thông báo, nhưng mà lúc mới đầu vẻ mặt Quirrell hoàn toàn không biết gì cả cũng không phải giả vờ, tại sao lại đột nhiên giống như biến thành người khác vậy?
Chủ ý ban đầu của mình là không cẩn thân ngã bên cạnh Quirrell, nhìn Quirrell phải lắp bắp mượn cái cớ gì để không đến đỡ mình, nhưng không nghĩ đến gã lại theo bản năng thực sự muốn đỡ mình dậy.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Mấy ngày kế tiếp, bình an vô sự, Harry tiếp nhận các loại huấn luyện của Markus, còn có “giáo dục” của Salazar, dưới sự trợ giúp của Snape, Harry rốt cuộc cũng thành công sáng tạo ra ba bùa chú man tính công kích, Bủa vây toàn bộ, Nổi gió phun mây còn có Sương tuyết thành đao, ba bùa chú mang tính phòng ngự, Tường đồng vách sắt, Cờ quạt phủ không trung, Thành trì vững chắc, thông qua Salazar nghiệm thu.
Kỳ thực Harry cũng chỉ là gặp may, đem mấy bùa chú công kích với ma pháp trận kết hợp sửa chữa, để chúng nó đồng thời phát ra, còn chưa trở thành một chú ngữ độc lập, nhưng mà Salazar vốn có mục đích làm khó làm dễ Harry để cậu nhóc phải đi tìm Snape, dù sao trong vòng một tuần tạo ra sáu bùa chú độc lập, được rồi, cái này trên cơ bản là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành.
Cho nên, trọng điểm không phải là bùa chú, mà là bồi dưỡng tình cảm!
Chỉ là Snape ném cho Harry mấy quyển bút ký lúc trước anh nghiên cứu sáng tạo, còn mình thì đi ngao chế độc dược.
Nhìn bóng lưng Snape sau khi bỏ lại bút ký xoay người bỏ đi, Harry nghĩ thầm, hai ngày nay Snape có chút kỳ quái.
Ngày này cuối cùng cũng tới, sáng sớm Harry bị ánh mắt ao ước đố kị của Draco quét N lần, đồng thời nhận lấy các loại căn dặn của Draco, được rồi, hai ngày nay tập quán ăn uống nghỉ ngơi của cậu bị Draco nghiêm khắc đập vỡ, cấm dạ du, cấm ăn đồ ăn vặt không ăn cơm, cấm ngủ trễ, Rồng nhỏ vẻ mặt nghiêm túc nói cho Harry biết, Slytherin, vinh dự cao hơn tất cả!
Vào buổi sáng, đám cú khiêng đến dãy bàn một cái gói to, Harry nghĩ, không thể nào... Cậu bây giờ là đội viên Slytherin, nhưng còn có thể...
Mở cái gói ra, quả nhiên là Tia Chớp 2000, Harry liếc nhìn giáo sư Mcgonagall trên dãy bàn giáo sư, giáo sư Mcgonagall nâng ly với cậu, nháy mắt.
Harry mở cái tấm thiếp nhỏ trong gói quà, trên đó viết:
Gửi cho đứa nhỏ ưu tú nhất, con của hai học sinh giỏi nhất ___ Harry thân ái của ta.
Biểu hiện tốt một chút!
Lễ vật đến từ một trưởng bối.
Harry nghĩ mà viền mắt có chút ướt, Mineva Mcgonagall, mặc kệ mình có ở Gryffindor của cô ấy, hay là ở Slytherin của Snape, cô ấy nguyện ý đưa cho cậu cái chổi mà con của bọn họ khát vọng nhất, không phải bởi vì cậu là Gryffindor mới quan tâm, cũng không phải bởi vì cậu mang lại vinh dự cho Gryffindor mà quan tâm cậu, chỉ bởi vì cậu là Harry Potter, cô đơn thuần là bởi vì mình là một trưởng bối mà quan tâm, chứ không phải bởi vì cái gì khác.
Harry còn nhớ rõ lúc đầu ở quán bar giáo sư Mcgonagall đối với an toàn của cậu mà lo lắng, đối với sự ra đi của Lily và James thì đau lòng.
Mineva Mcgonagall, cô là một giáo sư chân chính.
Harry cũng giơ ly lên, đáp lời cảm ơn với giáo sư Mcgonagall.
Trước khi ra sân, Markus vỗ vỗ vai Harry, “Đồng học, có khỏe không?”
Harry nhún nhún vai, “Đương nhiên!”
Markus gật đầu, “Ừm, mong là bữa sáng cậu không ăn nhiều lắm. Nghe nói Wood chuẩn bị thuật chiến đấu lâu dài, tôi mong cậu lúc cậu nhảy lên chổi chạy trốn sẽ không nôn mửa.”
Harry yên lặng trừng mắt đội trưởng hiện giờ của cậu, rõ ràng biết cá tính Wood không dằn nổi kích thích, này chính là cố ý! Nha, đời trước đã cảm thấy hai người các người có gian /// tình! Trêu chọc vợ thì về nhà mà trêu! Lấy đội viên ra làm con cờ thí... Thật là!
Sau chiến tranh, tin tức Markus với Wood sống chung với nhau làm tất cả Gryffindor lẫn Slytherin đều sợ ngây người, ai có thể nghĩ đến hai đội trưởng gặp nhau trên sân Quidditch y như gặp mặt kẻ thù lại sớm âm thầm câu thông với nhau rồi chứ!
Căn cứ vào phân tích sau đó của Pansy, mỗi lần chiến thuật của hai đội trưởng tương đối hòa bình là lúc tình cảm hai người ngọt ngào, như keo như sơn, ngày nào đó chiến thuật hai đội đều dã man bá đạo, quyết tâm thắng không từ thủ đoạn.... Phỏng chừng khi đó là lúc hai người đang cãi nhau.
Cửa gỗ mở ra, các thành viên đi theo sau Markus bay ra, bay một vòng quanh sân, nhiều thành viên Gryffindor cũng đồng thời bay ra ngoài, Harry chú ý tới, thành viên Slytherin đều dùng chổi của mình, nhưng chổi của Gryffindor cũng đã đổi mới toàn bộ, xem ra, Lucius tạo áp lực cho Dumbledore cũng không nhỏ.
Nghe Draco nói, ngày đó tất cả chổi đều bị thi ác chú, chỉ cần là bay lên, trong chốc lát sẽ mắc lỗi, đoán chừng là nhằm vào Harry mà đến, sau đó Dumbledore tuy rằng khéo léo đổ trách nhiệm lên người thi ác chú, ứng phó tạm thời về vấn đề tài chính, nhưng dưới áp lực nặng nề của Lucius, Dumbledore phải tự mình móc tiền túi ra đổi một loạt chổi mới cho Hogwarts.
Trận đấu bắt đầu rồi, Snape đen mặt lại, dưới sự hò hét của một đám động vật nhỏ, cầm chổi xuất hiện.
Nhìn sắc mặt Snape rất không tốt, anh rất không thích cái loại vận động thô lỗ này, nếu không phải vì cái tên nhãi con hấp dẫn phiền phức, anh tội gì phải nhận lấy phần tội này!
“Ta giả thuyết, bọn bây sẽ quang minh chính đại thi đấu? Bằng không, tài liệu độc được trong phòng làm việc rất nhung nhớ bọn bây, hiểu không?” Âm thanh Snape không lớn, âm thanh trầm thấp đảm bảo mọi người có thể nghe được, nhưng mà, một nhóm động vật nhỏ vốn mang trên mặt vẻ nôn nóng và nụ cười giả đối đều quy củ lại... Đương nhiên, lúc cần ầm ĩ bọn họ sẽ chọn quên còn một vị giáo sư tồn tại.
Quả nhiên trận đấu bắt đầu được mười phút, Harry làm Tầm thủ tạm thời không có việc để làm, ở trên cao quan sát mọi người, một con rắn nhỏ va chạm, làm đụng phải cái chổi của một con sư tử con, Xà Vương đại nhân liếc nhìn, coi như không phát hiện.
Đám sư tử con không phục, nghe theo chỉ huy của đội trưởng, vài người định vây quanh chủ lực Markus, Snape bay tới thổi còi.
“Cấm lấy danh nghĩa Quidditch để ẩu đã hội đồng!”
Đám sư tử con đen mặt, đây là cái gì... Tại sao tới giờ chưa hề nghe nói qua?
Bất quá trên tất cả các ngõ ngách cơ hồ là đồng thời xuất hiện cảnh “Lấy danh nghĩa Quidditch để ẩu đả” tương tự, Snape yên lặng nhìn thoáng qua, không nói một lời bay xuống mặt đất, được rồi, anh chỉ phải đảm bảo an toàn của tên nhóc quỷ khổng lồ con mắt xanh là đủ rồi.
Phía dưới đánh nhau như nước với lửa, ở phía trên Harry và Tầm thủ Gryffindor Secele Igerles* hai mặt nhìn nhau không nói gì, rảnh rỗi muốn đập muỗi, đương nhiên, nếu như có muỗi bay cao như vậy mới nói.
Nhưng thời gian nhàm chán kết thúc rất nhanh, bởi vì banh vàng Snitch xuất hiện!
Harry là người đầu tiên phát hiện, liền xông lên, đương nhiên, gần như cùng lúc, Igerles cũng phát hiện, nhanh chóng đuổi theo.
Hai người không ai nhường ai, nhưng cuối cùng vì chổi của Harry là hàng mới nhất, ngụy đứa nhỏ Harry lại có nhiều kinh nghiệm phong phú, khoảng cách giữa hai người bắt đầu dần lớn, ngay lúc Harry thoát khỏi Igerles thì cái chổi của Harry đột nhiên rung lắc, lại nữa rồi! Quirrell! Harry trừng mắt chỗ giáo sư, đã thấy Snape cưỡi chổi của anh bay tới bay lui bay qua bay lại chỗ của giáo sư, khiến cho Quirrell phải dời đường nhìn, không có khả năng nhìn thẳng Harry, chổi của Harry cũng rất nhanh khôi phục bình thường.
Harry trêu chọc tặng cho Snape một cái hôn gió, Snape run lên, thiếu chút nữa đã rớt chổi
Bất quá, cũng vì việc này khoảng cách giữa Igerles với Harry cũng kéo gần lại.
Kỹ thuật của thằng nhóc này cũng không tồi nha! Harry thầm khen ngợi.
Nhưng mà, ngày hôm nay cậu nhất định phải thắng!
Đè thấp chổi, Harry quả cầu vàng đang trốn, bay xuống dưới, ngay lúc sắp đụng phải mặt đất cầu vàng đột nhiên đổi hướng vuông góc bay lên, Igerles lúc này không có bay xuống, nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng mà, Markus cũng không để đội Wood dễ dàng thắng như vậy, vẫy ra ra dấu, tiến hành kế hoạch vây công, giữ lại những phòng thủ cần thiết, những người còn lại toàn bộ cản trở Igerles.
Đùa gì thế, cầu vàng đại biểu cho 150 điểm, công phu như thế, chỉ cần phòng vệ còn, bọn người bên Wood dùng hết cách cũng không vào được 15 quả nha!
“Harry, nhanh!” Markus hét to với Harry.
Harry hướng vuông góc với độ khó cao bay lên, khiến cho một đám động vật nhỏ sùng bái la hét ầm ĩ, từ trong vòng vây của thành viên đội Wood trực tiếp vọt ra ngoài.
Eagles bị mấy người Markus bên này trái phải vây trong vòng tròn, thế nào cũng không ra được, xoay tròn. Harry dưới đáy lòng vì Igerles mặc niệm.
Thấy quả cầu vàng ở gần, Harry từ trên chổi nhảy lên, đây chính là sắp tới độ cao 30 thước đó!
Cả người Harry gần như là bay lên không, màn ảnh thả chậm, cậu bắt được quả cầu vàng, sau đó hai chân ôm lấy chổi, xoay người một cái trở về ngồi trên chổi.
Quá... Quá đặc sắc!
Bất kể là Slytherin hay là Gryffindor, đều vì biểu hiện đặc sắc của Kẻ Được Chọn mà huýt sáo, quá đẹp trai!
Igerles lắc đầu, cười khổ, thở dài, được rồi, cậu thua tâm phục khẩu phục.
Wood thở phì phò trừng mắt nhìn Markus đang dương dương đắt ý, cái này không công bằng! Kẻ được chon quả thực có thể vào đội quốc gia rồi! Thực lực này cách quá xa! Không công bằng!
Markus nhướng mày, không quan hệ, chỉ cần Slytherin thắng là sự thật!
Snape trừng mắt nhìn thằng nhãi quỷ khổng lồ Potter không biết sống chết, động tác lúc nãy quả thực hù chết anh!
Nhưng mà, tuyên bố Slytherin thắng lợi, chuyện này không làm cho anh ghét.
Khóe miệng kéo lên một nụ cười làm cho đám động vật nhỏ kinh hồn tán đản, “Slytherin thắng!”
~(≧▽≦)/~~(≧▽≦)/~ phân cách tuyến thổi qua ~(≧▽≦)/~~(≧▽≦)/~
Vào bữa cơm, không khí của dãy bàn Slytherin rất tốt, đám rắn nhỏ đối với thắng lợi của trận đấu xinh đẹp hôm nay vô cùng vui vẻ.
Dãy bàn ở các Nhà khác, bầu không khí cũng rất sôi nổi, đám sư tử con không tim không phổi mặc dù thua Quidditch nhưng biểu hiện của Kẻ được chọn xuất sắc như vậy làm người khác thật kích thích!
Ngoại trừ Wood và Igerles không hăng hái lắm, mấy con sư tử con khác đều thảo luận động tác bắt cầu kia ngày hôm nay của Kẻ được chọn.
Tầm thủ Harry đẹp trai ngây người! Thành viên khác cũng thương lượng lúc nào đó đi học hỏi hai chiêu!
Có thể chơi Quidditch tốt như vậy tuyệt đối không phải là người xấu! Đây là quan niệm của đám sư tử con.
Harry đối mặt với ánh mắt rụt rè mà sùng bái của đám rắn nhỏ, chỉ bất đắc dĩ nhìn bọn họ, mở miệng nhắc nhở, “Các trò... Ăn nhanh một chút.”
Harry lời cũng chỉ có thể đến đó, đám rắn nhỏ, ngụy đứa nhỏ Harry chỉ có thể giúp bọn họ đến đây thôi.
Harry cố gắng bỏ mấy thứ có thể lấp đầy bụng, ừm, đại khái còn không đến mười phút nữa.
Draco không hiểu nhìn Harry, bất quá vẫn nghe theo kiến nghị của Harry, nhanh chóng ăn một ít gì đó.
Đám rắn nhỏ năm nhất thấy thủ tịch của bọn họ như vậy, cũng tăng nhanh tốc độ ăn, các học sinh năm trên cũng như vậy mà bị kéo theo.
Quả nhiên, mười phút sau, sau một tiếng sấm, Quirrell lảo đảo chạy vào, “Có... Có quỷ khổng lồ, tôi đến thông báo... Cho mọi người biết một tiếng... Mọi người biết đến.” Nói xong, liền ngất xỉu.
Động vật nhỏ la hét rầm trời, có đùi gà từ trong miệng rớt ra, có ly đồ uống bị lật đổ, chỉ có Slytherin bên này tương đối trấn định.
Dumbledore vội vàng ổn định tình thế, mệnh lệnh cách Huynh trưởng dẫn dắt học sinh trở về phòng ngủ.
Harry liếc nhìn Ravenclaw, ừ, hoàn hảo, Hermione ở.
Nhìn Slytherin bên này, ừ, hoàn... Chờ chút!
Pansy đâu?
Harry kéo Draco, vẻ mặt ngưng trọng, “Pansy không thấy!”
Cái gì?” Draco kêu lên.
“Cô ấy đi toilet gấp!” Blaise bên cạnh trả lời.
Harry liếc nhìn Draco, hai người gật đầu, ngược dòng người, chạy về hướng toilet mà Blaise chỉ.
Bên ngoài là âm thanh hò hét của học trò, trong hành lang phá lệ yên tĩnh, cho nên tiếng bước chân là thở đốc của Harry với Draco lại rõ ràng.
Lại nói đến Pansy, khom người ở bồn rửa tay toilet nữ tìm tới tìm lui, dù phải vạch tóc của cô ra tìm, thật là, đây là phụ phẩm tặng kèm của tạp chí 《Thủy tinh tâm kính》số lượng có hạn, sao cô có thể đánh mất được chứ?
Lúc trước lười biếng học Bùa Bay tới quả thật là một sai lầm!
Lười biết hại chết người nha!
Pansy không chú ý tới mình bị một cái bóng to lớn bao trùm, vẫn đang cúi người tìm kiếm.
Lúc Harry và Draco chạy đến, con quỷ khổng lồ đó đã vung cái gậy của nó lên, chuẩn bị rơi xuống.
Lúc này Pansy mới nhận ra cái gì đó, xoay người, liền thấy màn này.
“A__________” Tiếng thét chói tai hình như chọc giận quỷ khổng lồ, quỷ khổng lồ khịt mũi, cây gậy trong tay nhấc lên, chuẩn bị đánh xuống.
“Protego*!”
“Petrification*!”
Draco bắn một chú che chắn về phía Pansy, Harry sử dụng tăng âm bắn ra chú ngữ hóa đá về phía quỷ khổng lồ, đồng thời dùng phép thuật không tiếng động cấp cho Pansy một bùa “Tường đồng vách sắt”.
Ma lực của Harry đã được độc dược của Godric làm thuần, hơn nữa còn là đũa phép phù hợp với mình, cái này tăng mạnh hiệu quả của bùa hóa đá, quỷ khổng lồ lảo đảo hai vòng, “Bùm” một tiếng ngã xuống đất.
Tiếng vang lớn kéo bọn người McGonagall chạy tới, ngay lúc McGonagall, Quirrell và Snape xuất hiện, Harry đầu tiên là liếc nhìn chân của Snape, ừ, lần này không có bị thương.
McGonagall vừa sợ vừa giận, “Các trò sao lại ở chỗ này!”
Harry vừa định mở miệng, Pansy đảo mắt mấy vòng, hai mắt đầy nước mông lung, “Giáo sư McGonagall... Oa... Chân của con bị trật... Vốn muốn bảo Harry với Draco đứng chờ bên ngoài trở về kêu một bạn nữ đến đỡ con, ai biết khi bọn họ trở về... thì.... Quỷ khổng lồ đã tới rồi, oa oa... Viện trưởng... Vì sao Hogwarts lại có quỷ khổng lồ chạy đến chứ?”
Pansy uất ức nhìn về phía Snape.
Pansy nức nở nói mấy câu, chặn ngang lời McGonagall, đúng vậy, cô có thể nói vì nguyên nhân gì mà trong Hogwarts lại xuất hiện quỷ khổng lồ sao? Cô đã sớm không đồng ý để Dumbledore mang quỷ khổng lồ vào Hogwarts, bây giờ xảy ra chuyện rồi đó!
Gia tộc Parkinson cũng là một trong những giáo đổng đó!
Quên đi, cục diện rối rắm này để Dumbledore tự mình giải quyết đi!
“Ách, được rồi, năng lực của trò Potter và trò Malfoy thực sự là cho người ta sợ hãi mà than thở, có rất ít học trò năm nhất có thể chế phục một con quỷ khổng lồ trưởng thành, Slytherin cộng hai mươi điểm.” McGonagall ngăn trọng tâm câu chuyện lại, “Severus, trước hết anh đưa ba người chúng nó đến bệnh thất kiểm tra xem có bị thương không!”
Snape tán thưởng liếc nhìn Pansy, quả nhiên là học trò Slytherin, làm cho McGonagall một điểm cũng không trừ được.
Pansy ưu nhã cười cười, cô gái nhỏ kinh hoảng lúc nãy bị đem giấu mất tăm.
Harry yên lặng che trán, quả nhiên, đời trước, Hermione vẫn là một đứa nhỏ tương đối thành thật!
______________
Tiểu kịch trường:
Harry 【ủy khuất】 Sev! Người ta đâu có giống quỷ khổng lồ! Quỷ khổng lồ xấu như vậy!
Snape 【hừ lạnh】 Potter, ta nói là đầu óc của em như quỷ khổng lồ!