Tùy tay hốt, lùa Galleons vào đầy túi không gian, Harry lại chọn vài món giống như là trang sức tổ truyền của gia tộc Potter, đều là sản phẩm luyện kim có tính phòng ngự, a, còn có mấy quyển gia phả và sách vở này nọ, Harry mở ra, là sách giáo khoa của James và Lily.
“Dad, mum…” Nhè nhẹ vỗ về gương mặt sáng lạn trong tấm ảnh, Harry tự thì thào.
Có lẽ, mặc kệ có sống mấy lần, cậu đều không thể ức chế chuyện tình thân của chính mình, khát vọng người đối diện.
Ra khỏi Gringotts, Snape đưa mắt nhìn cảm xúc tiểu quỷ đột nhiên tuột dốc, yên lặng không nói nói năng gì, đang dẫn Harry đến cửa tiệm của bà Malkin, nhưng bất giác, Snape thả chậm bước chân, để Harry có thể thoải mái đi theo kịp.
“Ta giả thuyết, có lẽ cậu Potter có đủ năng lực tự đi may trang phục cho chính mình, để giáo sư độc dược hèn mọn của cậu ta có thời gian đi mua đồ dùng học tập cho cậu Potter vĩ đại?” Snape khô cằn nói.
“Đương nhiên Mr.”
Snape xoay người rời đi, anh mới không phải vì cái dáng vẻ suy sụp của tiểu quỷ kia, anh bề bộn nhiều việc, đúng vậy, anh bận rất nhiều việc, không biết anh còn phải mua sách với vạc cho tên quỷ khổng lồ con kia sao?!
Đẩy cửa bước vào, trong tiệm đã có một đứa nhỏ, nhìn tuổi tác, là tân sinh đến làm đồng phục nhỉ! Đương nhiên, quan trọng hơn là, chỉ bằng mái tóc vàng kim được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, cậu cũng biết, đây không phải là con công bạch kim nhỏ sao?
A a a, Draco vẫn còn nét trẻ con, a, ở đời trước vì sao cậu không cảm thấy Draco đáng yêu đến vậy chứ! Đời trước, sau khi Dumbledore qua đời, Draco chủ động đến tìm Harry, sám hối sự yếu đuối và ngu xuẩn của chính mình, làm liên lạc cho Harry, trở thành gián điệp ẩn ở phe địch, đương nhiên, điều kiện là sau hậu chiến Harry phải trợ giúp nhà Malfoy tẩy bỏ tội danh, khôi phục vinh quang.
Tuy nói rằng tình hữu nghị của Slytherin phải đi đôi với lợi ích, nhưng nếu hữu nghị hoàn toàn không có lợi ích, cũng sẽ không có ràng buộc, nếu vậy khi một bên có tâm tư thay đổi sẽ hoàn toàn sụp đổ, mà tình bạn của Slytherin, có lẽ vì liên lụy đến lợi ích, có lẽ bởi vì Slytherin sẽ không dễ dàng trả giá tình cảm, thường sẽ vững chắc nhất.
Vào đoạn thời gian trong lúc khó khăn nhất của cuộc đời kia, Harry và Draco trở thành đôi bạn có thể giao lưng mình cho đối phương, sau khi tìm hiểu, Harry mới phát hiện, kỳ thật Snape với Draco rất giống nhau đều quan tâm cậu, thường sẽ bị che giấu trong những lời châm chọc hà khắt.
Nhưng dù sao, so với thuốc độc bọc đường vẫn tốt hơn nhiều. Bởi vì vỏ ngoài là độc dược, đẩy lớp độc dược ra là quan tâm chân chính, mà vỏ bọc đường làm cho người ta thả lỏng tâm tư rồi bị vây trong sự ăn mòn của độc dược, có lẽ sẽ càng đau, là tâm tư lọt vào trong sự phản bội. Nghĩ đến đây, lại nhớ tới Ron Weasley, Harry có chút phiền muộn.
Bà Malkin nhiệt tình đón tiếp Harry, “Đứa nhỏ đáng yêu, con đến may đồng phục sao?” Nhìn Harry ngoan ngoãn gật đầu, bà Malkin cảm thấy đứa nhỏ này thật ngoan ngoãn đáng yêu, “Vậy, con có muốn làm thêm loại quần áo gì khác nữa không?”
Harry ngẩng đầu, chớp đôi mắt to tròn, âm thanh thanh thúy, “Phu nhân, con nghĩ thưởng thức của bà là tốt nhất, có thể nhờ bà làm xong đồng phục lựa thêm cho con mấy bộ quần áo hằng ngày của pháp sư với áo ngủ, a, còn thêm mấy bộ lễ phục ngày hội nữa được không?”
“A, thật là một đứa nhỏ có lễ phép, thân ái, giao cho ta đi!” bà Malkin cười đi vô trong, được một đứa nhỏ chân thành khích lệ như vậy, thật sự làm cho người ta vui vẻ mà!
Ngoan ngoãn đứng một bên, chờ cây thước háo sắc đùa giỡn Draco xong bò lại gần, Harry nheo mắt, khí thế sắc bén của người làm lãnh đạo sau chiến trong nháy mắt tỏa ra, vì thế, dưới ánh mắt ngạc nhiên của Draco thước đo đã thành thành thật thật lấy xong số đo cho thiếu niên mắt xanh rồi.
Vừa nãy cậu mới bị vây không ít đó!
“Mày cũng là tân sinh của Hogwarts?” Giơ cái cằm khéo léo lên, Draco cố gắng bắt chước mười phần khí thế của ba ba nhướng mày, nhưng vì công lực chưa đủ, hé ra khuôn mặt tươi cười có vẻ vô cùng vặn vẹo, thật giống như đang nhăn mặt, nhưng quả thực rất đáng yêu.
“Đương nhiên, nghe nói đây là một trường học thần kỳ.”
Harry cố gắng nhịn cười, Rồng Nhỏ thực sĩ diện mà! Gục đầu xuống, bả vai Harry run run khả nghi.
“Mày là máu trong hay là máu lai?” Nghe giọng điệu của Harry, ngàn vạn lần đừng là Máu Bùn*, như vậy ba ba tuyệt đối sẽ không đồng ý cho mình làm bạn với nó. Nhưng mà, Draco có ấn tượng rất tốt cậu nhóc mắt xanh này.
“Có ý gì?” Harry trưng ra vẻ mặt ngây thơ thuần khiết.
“Úc! Mày quả nhiên là xuất thân Muggle! Cha mẹ của mày đều là Muggle… Cha mẹ của mày đều không có pháp thuật đúng không? Nét mặt Draco có hơi phức tạp, mang ít hèn mọn lại có tiếc nuối, còn có một tia rối rắm.
“Không, tôi chưa từng thấy qua cha mẹ, nhưng nghe nói họ đều là pháp sư, chỉ là trong một trận chiến vì bảo hộ tôi mà bọn họ…” Sắc mặt Harry lập tức ảm đạm.
“Cậu tên gì?” Nghe Harry là một máu trong, Draco nhẹ nhàng thở ra, cậu có chút đồng tình với Harry, kịch bản dạng vừa mới sinh ra cha mẹ đều mất, đứa nhỏ đáng thương chỉ có thể ở Muggle lớn lên. Malfoy luôn luôn quan niệm người nhà là tối cao, Draco có thể cảm nhận được sự yêu thương sâu sắc của Harry đối với cha mẹ, điều này làm Draco có cảm giác tìm được một đồng loại.
“Harry Potter, gọi mình là Harry thì được rồi.” Harry nháy mắt mấy cái.
“Cậu! Cậu chính là đứa nhỏ đả bại Dark Lord Harry Potter?” Draco lập tức sợ hãi kêu lên.
Harry yên lặng phỉ nhổ, Rồng Nhỏ, lễ nghi quý tộc của cậu đâu?
Draco nhanh chóng xoay người, đưa lưng về phía Harry, hai tay đè gò má, dùng tốc độ nhanh nhất sửa sang lại biểu cảm, xoay người lại, biểu tình trên mặt Draco lần nữa khôi phục như lúc ban đầu, “Như vậy, cậu cũng có vết sẹo trong truyền thuyết đúng không? Ừm… Tôi là nói nếu cậu đồng ý, có thể cho tôi xem một chút không, cậu nên biết, cha đỡ đầu của tôi chính là Độc dược đại sư vĩ đại nhất, nói không chừng tôi có thể cầu xin ông ấy giúp cậu.”
Harry thuận theo, vén cái trán có vết sẹo hình tia chớp lên, ở trong lòng trở mặt xem thường, người này quả nhiên là không được tự nhiên từ khi còn bé mà.
“Úc, thật không dám tin.” Draco thì thào, “Draco Malfoy, tôi cho phép cậu gọi tôi là Draco.”
Harry mỉm cười gật đầu, “Draco, cậu gọi mình là Harry đi, mình hi vọng chúng ta sẽ trở thành bạn tốt.”
“Được rồi, nếu cậu đã thỉnh cầu, cậu sẽ có một Malfoy làm bạn của cậu.” Con công bạch kim nhỏ bắt chước giọng của con công bạch kim lớn nói.
Harry run rẩy khóe miệng, thằng nhãi này…
Được rồi, cậu ta là một người bạn trung thành, không phải sao? Đời trước mình không nhận ra Draco không tự nhiên phóng ra thiện ý, ngay từ đầu đã từ chối bàn tay hữu nghị, nhất định đã đả kích lòng tự trọng mãnh liệt của Rồng Nhỏ này rất sâu! Làm cho vài năm kế tiếp đấu đá với nhau, tuy rằng hai người cuối cùng vẫn trở thành bạn thân, nhưng là, đoạn thời gian căm ghét nhau này, Harry cảm thấy không cần phải… có thêm một lần nữa.
Nghĩ đến đây, cậu lại nhớ tới Ron Weasley, hữu nghị Gryffindor, trực tiếp thuần túy như vậy, nhiệt tình tốt đẹp, nhưng cũng yếu ớt đến vậy, năm đó cuộc đấu Tam Pháp Thuật, hành trình tiêu diệt Hoxcrus, hữu nghị giữa bọn họ thật sự rất yếu.
Cậu không nghĩ sẽ trách cứ gì Ron Weasley, cũng do cậu không chú ý đến tâm trạng của Ron, không trao đổi đúng lúc với cậu ấy, cậu luôn cho rằng bạn bè thì luôn có thần giao cách cảm hiểu ý lẫn nhau, nhưng, sự thật đã chứng minh cậu sai rồi, bạn bè cũng sẽ có lúc hiểu lầm nhau, nếu như không đúng lúc tìm hiểu giải hòa sẽ tạo nên mầm móng nghi kỵ, thứ này một khi nảy mầm, sẽ điên cuồng mọc rễ đâm chồi, đừng nói chi đến còn có quyền lợi tiền tài thúc đẩy.
Nhưng mà, thương tổn một khi tạo thành, ngăn cách sẽ tồn tại, có lẽ, bọn họ đã không còn khả năng thân mật khắng khít như ở đời trước nữa rồi.
Giống như ở đời trước Draco thường ghé vào tai cậu nhắc đến thủ tục Slytherin:
Giải thích vô dụng, nếu biết đó là thương tổn ____ đừng làm.
___________
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: a, tuy rằng <> là ĐH văn, nhưng ta vẫn rất thích <<Thủ tục Slytherin>> tác giả viết trong đó! Lúc này ghi rõ, sở hữu câu trong thủ tục Slytherin, không phải là mỗ tây chế, nếu cảm thấy câu nói kinh điển nào đó cùng với mỗ tây giống nhau, thỉnh tham khảo <> của Thiên Vọng Đại Thần ~ thỉnh chú ý! Mỗ tây không nghĩ đến chiếm công lao của người khác, cũng không muốn bị nói sao chép, nên đặc biệt ghi rõ xuất xứ